
nhờ sư phụ chọn vài con, bảo người đưa sang nhà thị trưởng.
Cá chép còn chưa chọn tốt, Côn Sơn gặp rắc rối to, cục trưởng nói gần đây thổ phỉ lộng hành, Côn Sơn ah! Cậu dẫn người đi đánh đi! Tôi xem trọng cậu, đánh nhau giỏi như vậy, đi đánh thổ phỉ có lẽ không có vấn đề gì !
Đánh nhau cùng đánh thổ phỉ có thể đồng dạng sao?
Côn Sơn cũng không dễ để hắn chà đạp như vậy, hắn cười nói: “Đánh thổ phỉ là chuyện tốt a! Đáng tiếc từ trước đến nay tôi không học vấn, không nghề nghiệp, sau khi tiến vào sở, học cũng không kỹ càng, gần đây thân thể không tốt lắm, tôi thấy cục trưởng nên tìm người khác dẫn đội a!”
Cục trưởng thu lại khuôn mặt tươi cười, nghĩ thầm vợ ngươi thắng vợ ta nhiều tiền như vậy, buông tha ngươi, ta như thế nào còn mặt mũi gặp mặt vợ a!
Vỗ bàn nói: “Mày thực sự không đi?”
“Tôi muốn đi, thế nhưng thân thể của tôi không tốt.” Lục Côn Sơn bắt đầu ngụy trang suy yếu, bộ dáng tiều tụy do bệnh.
Cục trưởng nói: “Tao tìm một bác sĩ cho mày, khám xong là tốt rồi, đi thôi!”
“Cho dù thân thể tốt, nhưng vợ tôi giống như đứa nhỏ, tôi sợ tôi không trông chừng cô ấy sẽ chạy loạn khắp nơi, nghĩ như vậy như thế nào còn có tâm tư đánh thổ phỉ, đừng hại các anh em.”
Cục trưởng thở phì phì : “Tao đây lại gọi mấy anh em đi trông coi vợ của mày không cho chạy loạn, vậy là ổn! Đi đánh thổ phỉ a!”
“Nhưng mà tôi không có súng không có pháo, đây không phải đi nộp mạng sao? Tôi nộp mạng cũng không có sao, cha tôi nếu tìm cục trưởng ngài phiền toái, sẽ không tốt.” Côn Sơn giảo hoạt nói, cha hắn Lục lão gia dậm chân một cái, cũng có thể làm cho cả Vận Thành run chuyển.
Cục trưởng tưởng tượng, tệ thật! chính mình không nghĩ tới điểm này, chỉ muốn dạy dỗ hắn, vạn nhất Lục Côn Sơn thực sự bị thổ phỉ đánh chết, Lục gia trong cơn tức giận thuê hai tên sát thủ, hắn cũng đừng hòng sống nữa. Nghĩ thầm muốn sung thì cho súng a!”Súng, tao cấp, chút sẽ nói với phòng đạn dược cấp cho mỗi người một cây súng, như vậy đi được rồi nha!”
“Vậy có thể cấp thêm đại bác không, khẳng định rất uy phong.” Côn Sơn được một tấc lại muốn tiến một thước nói, muốn cục trưởng bất mãn, bảo hắn đi đánh thổ phỉ? Dựa vào cái gì, thổ phỉ trên núi rất nhiều người tốt đều là cướp của người giàu chia cho người nghèo, có mấy người còn là bạn của hắn, bảo hắn đi đánh bạn của mình, nghĩ cùng đừng nghĩ, dứt khoát giả ngu.
“Có cần cho mày thêm thêm hai cân thịt bò một bình rượu không?” Cục trưởng tức đến mặt đỏ rần.
“Tự nhiên không thể tốt hơn rồi, bất quá hai cân ăn không đủ no, mỗi người hai cân thì được.” Côn Sơn nhìn như trì độn hắc hắc cười rộ lên, học theo bộ dạng của vợ hắn giả ngây giả dại, muốn giống bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
“Cút ngay cho tao!” Cục trưởng nổi giận, trừng mắt nói: “Mày cho là lão tử mở nhà máy công nghiệp quân sự hay sao? Người ta là chuyên gia còn có mấy khẩu pháo, tao một cục trưởng nho nhỏ lấy đâu ra đại bác, còn thịt bò! Nằm mơ đi, lúc trước tao chỉ nghe nói vợ của mày là cực phẩm trong cực phâmk, không biết mày cũng là tám lạng nửa cân, cút!”
“Cục trưởng thật muốn tôi cút?” Vẻ mặt của hắn dường như cục trưởng tuyệt đối không nỡ để mình cút.
“Xác định.” Cục trưởng tức đến mức muốn đá mông hắn.
“Vâng.” Côn Sơn mang theo vẻ mặt ủy khuất không chịu tin lui ra ngoài, làm tâm tình cục trưởng càng tệ, đã hứa với vợ phải giáo huấn Lục Côn Sơn cho thật tốt. Hôm nay về nhà chắc chắn sẽ bị vợ đá vào thư phòng rồi, nghĩ đến dáng người đầy đặn của bà vợ ở nhà, tâm tình của hắn càng tệ hơn!
Tâm tình Côn Sơn thì rất tốt, hắn thay đồng phục cảnh sát, đi đến phòng tài vụ thông báo việc mình vừa mới bị khai trừ, phòng tài vụ nằm ngay bên cạnh phòng cục trưởng, vừa rồi cũng đã loáng thoáng nghe thấy cục trưởng bảo Côn Sơn cút, hắn hiện tại không có gan đến hỏi cục trưởng có phải thật sự khai trừ hay không, Lục Côn Sơn là Tiểu Bá Vương hắn cũng không thể trêu vào, vội vàng đem tiền lương tháng này thanh toán cho hắn, đồng phục cảnh sát cũng không dám kêu hắn lập tức cởi ra, ôn tồn nói: “Lục thiếu gia, đồng phục cảnh sát phiền toái ngài sau khi trở về, gọi người đưa tới.”
“Khách khí, hôm nào mời anh uống rượu.” Từ sở cảnh đi ra, Côn Sơn tâm tình càng tốt một đường ca hát về nhà, từ chức xong hắn sẽ có thời gian mỗi ngày ở cùng Bảo Châu, càng dễ dàng giám sát cái tên Thẩm Kỷ Lương kia, không để cho hắn quá thân cận vợ mình.
Dù sao bọn hắn đã an bài nội ứng trong sở cảnh sát rồi, cũng không cần hắn ở đó, vốn hắn cũng muốn tìm cơ hội rời đi, mỗi ngày quản mấy việc trộm đạo nhỏ nhặt, quản đến nổi hắn sắp ngủ gà ngủ gật rồi, vừa vặn có một cái cớ, sau khi cha biết, cũng sẽ không trách hắn.
Côn Sơn khi về đến nhà, Bảo Châu đã học xong chương trình học buổi sáng, Thẩm Kỷ Lương biết cô ham chơi, bình thường chỉ dạy một buổi, luôn giữ lại một buổi để cho cô chơi, càng sẽ không bố trí bài tập làm cô phiền não, dù sao chỉ cần cô vui vẻ là được rồi, ngày hôm qua cô không cẩn thận ngủ gật trong lúc học, nước miếng làm ướt nửa cuốn Hồng Lâu Mộng do một vị danh gia dùng kiểu chữ hoa mai viết, Thẩm Kỷ Lương cũng chỉ đem phơi nắng c