
em.” Nhớ đến bữa ăn, anh chuẩn bị rời đi…
Tôi ôm cổ của anh lại không cho đi, tiếp tục khiêu khích. “Anh xác định mình đã ăn no? Hay vừa rồi anh đã cố hết sức?”
Thân thể anh nổi lên phản ứng không thể lừa người được. Anh mới vừa mặc vào
chiếc quần lót, bây giờ vật đàn ông cương cứng như muốn nổ ra.
“Ăn chưa đủ!” Gầm nhẹ một tiếng… anh bắt đầu tiếp tục hôn tôi…
Bữa tối không có ai ngó ngàng đến…
Trong phòng ngủ nóng bỏng một màn….
Cảm giác dụ dỗ được anh vô cùng…vô cùng thành công…
♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂……♀☆♂
Đêm qua, hai người chúng tôi đều quá cuồng liệt, làm xương cốt của tôi muốn gãy ra từng cái…anh mới buông tha tôi…
Chúng tôi mệt đến rũ cả người, chân người này còn quấn lấy chân người
kia….ngủ đến giữa trưa, khi mặt trời chiếu đến mông cũng không để ý.
Có loại cảm giác mãi mãi bên nhau sánh cùng trời đất…
Có loại cảm giác yêu đương mãnh liệt lại kích tình…
“Reng— Reng.” Từ buổi sáng đến bây giờ tiếng chuông điện thoại ngoài phòng
khách vẫn không ngừng vang lên, chúng tôi mặc kệ, không nhấc máy.
Mà điện thoại của anh, đã tắt máy từ lâu…Rốt cuộc cũng đến điện thoại của tôi reo….
Thấy tôi vẫn ngủ gà ngủ gật, anh đứng dậy, lấy điện thoại dưới gối của tôi
ra. “Mẹ à? Mẹ tìm Y Y sao? Có việc gì nói sau được không? Cô ấy mệt sắp
chết rồi……” Anh cũng không kiêng dè gì, lời nói của anh có thể khiến cho người nghe suy nghĩ lung tung….
“Điện thoại của con, con không mở máy….Cái gì ạ? Ông nội trúng gió?” Anh ngồi bật dậy…..
Tôi cũng kinh ngạc, buồn ngủ tiêu tan mất…
“Được! Bọn con sẽ lập tức chạy đến bệnh viện.” Cúp điện thoại, anh và tôi lật đật mặc quần áo vào…
Đi ra xe, chúng tôi liền đi về hướng của bệnh viện…
Trong phòng bệnh, ngồi rất nhiều người, ngoại trừ bác gái của anh ra, hầu như còn có đầy đủ họ hàng thân thích…
“Tình hình ra sao?” Anh lo lắng hỏi..
Ông nội của anh lúc này đang đeo mặt nạ dưỡng khí, hai má teo tóp tái nhợt. Kcùng anh đi thăm hỏi ông cụ thì sắc mặt vẫn hồng hào, khoẻ mạnh… khác
một trời một vực so với bây giờ.
“Cao huyết áp dẫn đến trúng gió, toàn thân tê liệt, hiện tại huyết áp vẫn chưa ổn định.” Mẹ anh trả lời.
Anh ngẩng đầu nhìn, trên biểu đồ đo huyết áp ghi cao trên 180, thấp dưới
140….quả thật vẫn còn rất nguy hiểm…..nếu lần thứ hai trúng gió, thì……
“Vì sao huyết áp đột ngột tăng cao như vậy?” Ông nội anh huyết áp luôn luôn ở mức bình thường.
“Chuyện của bác gái….con….ông nội con đã biết……” Ảnh chụp đều nằm trên trang
bìa báo chí, hơn nữa còn liên tục nằm trên trang nhất mấy ngày liền, còn nổi tiếng hơn so với ngôi sao.
Lưng tôi ứa ra mồ hôi lạnh….Tôi hình như…..không để ý đến tâm tình của ông cụ…..
“Vậy thì sao? Ông nội vì bà ta mà tức giận như vậy?” Không nghĩ đến Bắc Bắc hỏi một câu lạnh lẽo như vậy.
“Thành thật xin lỗi mọi người, tôi nghĩ người có lỗi chính là tôi.” Trong góc
tường, một người đàn ông trung niên nho nhã đứng dậy, vẻ mặt áy náy.
Người đàn ông trung nhiên nho nhã này, tôi đã gặp vài lần…là bác trai của Bắc Bắc…
“Cha! Cha nói cái gì vậy? Có người mẹ như thế, ngay cả con cũng cảm thấy hổ
thẹn! Nếu cha muốn ly hôn, chuyện đó cũng thật bình thường.” Một người
thiếu niên thanh tú đứng dậy, lên tiếng ủng hộ cha. “Cha của con cũng có cuộc sống riêng mà ông ấy muốn, cuộc hôn nhân này chính là do ông ngoại ép buộc, hiện tại đã đến mức này rồi, nên trả tự do cho cha con đi!”
Cha của thở dài một hơi….
Đột nhiên, ngón tay của ông nội anh giật giật lên, như muốn nói cái gì đó….
Rất nhanh, mẹ của Bắc Bắc ra mặt, tiễn chân họ hàng anh đi ra ngoài, chỉ giữ lại hai nhà bọn họ.
Giúp ông cụ tháo mặt nạ dưỡng khí ra, ông cụ cố gắng hết sức, nói chuyện
nghe không rõ, nhưng ý nguyện rất rõ ràng. “Cha…..muốn… muốn….sửa di
chúc!….một phân tiền…. một phân tiền…..cũng không cho….đứa con gái chết
tiệt kia….”
Có thể nhìn ra, ông cụ đã khổ sở đến cực điểm….
“A Hân, con cứ việc ra đi….là cha…cha không đúng… xin lỗi con….Trên gối
nằm của cha có lưu một số tiền cho cha con của con…công ty giao lại cho
Bắc Bắc….nó, nó không để ý đến, nhưng bắt buộc nó phải gánh trách nhiệm
mà thôi…..”
Quyết định cuối cùng đúng như dự kiến, sản nghiệp của Trầm gia, vẫn chỉ có thể truyền cho cháu đích tôn.
“Cha…..cha biết con không để ý đến tiền….chỉ mong muốn được tự do….” Chân mày bác
trai của Bắc Bắc giãn ra thoải mái, dường như đã trút đi ngàn cân gánh
nặng…
“Cầm tiền……..nhà ở cũng giao lại cho con….nếu con
không muốn, có thể giữ cho…..con của con…..” Ông cụ cố hết sức, nghiêm
túc nói.
Cuối cùng bác trai của Bắc Bắc cũng gật đầu…
Ngay cả ngôi nhà bọn họ đang ở cũng giao cho bác trai của Bắc Bắc, đứa con
trai khẳng định đi theo cha…Đồng nghĩa việc bác gái của anh ra đi với
hai bàn tay trắng
“Bắc Bắc….” Ông cụ gọi anh, Bắc Bắc kéo tay tôi đi nhanh đến bên ông.
“Đã hàn gắn với Y Y rồi à?…..” Giác quan của ông cụ rất mạnh, lần trước tôi và Bắc Bắc đi thăm viếng ông cụ, cho dù chúng tôi đã đóng vai hạnh phúc bên nhau nhưng ông cụ chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra.
Bắc Bắc giữ chặt tay của tôi, gật đầu. “Vâng ạ! Cuối năm nay chúng cháu kết hôn