Duck hunt
Trọn Đời Trọn Kiếp

Trọn Đời Trọn Kiếp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322330

Bình chọn: 7.5.00/10/233 lượt.

hắn là người có chỉ số thông minh rất cao, ngay cả Thẩm Gia Minh lúc đầu miêu tả về Trình Mục Dương với cô đều dùng những từ ngữ như vậy. Nhưng mà —— Nam Bắc thật sự không tưởng tượng được Trình Mục Dương muốn nghiên cứu khoa học gì, nghiên cứu đạn hạt nhân bom nguyên tử sao?

“Trong tháng này ở Ả Rập Saudi, chỉ có hoạt động quốc tế là chủ yếu, sẽ có rất nhiều học giả ngoại quốc và các nhà nghiên cứu khoa học,” Trình Mục Dương gập ngón tay bắn nhẹ vào trán cô, “Cũng là cách tốt nhất để đưa ‘người kia’ đi, một loạt xuất nhập cảnh ra vào lớn như vậy, sẽ có giấy phép đặc biệt của quốc vương, là cơ hội tốt nhất của CIA.”

“Anh luôn nói ‘người kia’ vô cùng khó tìm, chẳng lẽ không có tư liệu gì cả?”

“Không có hiệu quả, bởi vì cô ta là một người phụ nữ.”

“Phụ nữ.”

Nam Bắc giật mình.

Việc này khó trách, tại quốc gia này, ngoại trừ người từ bên ngoài đến, tất cả phụ nữ từ trang phục đến cách ăn mặc đều không thể phân biệt. Cho dù mắt có thể nhìn ra một chút khác biệt cũng rất khó nhận ra ngay lần đầu tiên.

Huống hồ, đây là một quốc gia cấm chụp ảnh.

Vì vậy muốn tìm điểm đặc trưng từ hình ảnh tư liệu đầy đủ, quả thực còn khó hơn lên trời.

Song Trình Mục Dương nếu dám mang theo cái danh “Tội phạm truy nã quốc tế” đến Ả Rập Saudi, thì khẳng định hắn đã bày ra thiên la địa võng. Nam Bắc sùng bái hắn giống như với Nam Hoài.

Chỉ cần nảy sinh vấn đề luôn luôn có phương pháp giải quyết.

Buổi tối hai người trở về khách sạn, lúc Nam Bắc cùng hắn ăn cơm tối, rốt cục gặp được “Ninh Hạo” trong truyền thuyết.

“Oh ~ người phụ nữ trong truyền thuyết,” Ninh Hạo cười nhấc lên vành nón của mình, nhìn Nam Bắc, “Rất vui được gặp rất vui được gặp, tôi thật sự ngưỡng mộ người phụ nữ có kỹ năng tốt, hơn nữa người phụ nữ này còn có thể khiến cho ông chủ của chúng tôi mạo hiểm mạng sống.”

Cô nhớ rất rõ ràng, lúc trước bị mắc kẹt trên đảo biệt lập, chính là âm thanh này, sau khi hoà nhã thông báo với Trình Mục Dương một mớ tin xấu, còn muốn cười nhạo hắn ôm lấy người phụ nữ nhảy xuống biển là cử chỉ lãng mạn.

Cho nên đối với ngôn luận của Ninh Hạo, cô cũng không kinh ngạc.

Ninh Hạo vừa nhiều lời hai câu xong, lúc này mới ngồi xuống, bắt đầu đưa một phần tài liệu cho Trình Mục Dương xem.

“Ngày đó ở sân bay lân cận, chúng ta vận chuyển tên lửa đạn đạo không trung, thật sự đã chặn bọn họ lại,” Ninh Hạo chỉ vào một người đàn ông trung niên tóc vàng, bên cạnh ông ta còn có một số người nam nữ, đàn ông đều mặc âu phục giày da, hai người phụ nữ mặc áo choàng đen che mặt, “Một nhóm người thứ hai đi theo bọn họ, sau khi phát hiện tên lửa đạn đạo, họ đi vào sân bay một cách đề phòng đồng thời chuyến bay của họ cũng lùi lại hai giờ đồng hồ. Vừa rồi tôi đã tập trung tất cả hộ chiếu của bọn họ nên họ từ bỏ lên máy bay.”

Từ bỏ lên máy bay, chẳng khác nào trở lại tình trạng ẩn núp.

Đáng tiếc.

Hộ chiếu trong tay của bọn họ có thể đổi mới bất cứ lúc này, sau khi rời khỏi sân bay rất dễ dàng thay đổi thân phận và dung mạo. Muốn điều tra lần nữa, phải bắt đầu lại từ đầu. Trình Mục Dương đứng lên, đi về phía bên kia của căn phòng, nhìn ra bên ngoài đang suy nghĩ gì đó.

Nam Bắc nhìn qua tất cả ảnh chụp, vẫn cảm thấy có chỗ kỳ lạ: “Phóng to lên một chút, có thể chứ?”

Ninh Hạo phóng to cho cô.

Cô như là thấy gì đó, chỉ vào một góc, Ninh Hạo lập tức ngầm hiểu tiếp tục phóng to chi tiết đó.

Nam Bắc thoáng sửng sốt, cô gọi Trình Mục Dương lại chỉ vào góc kia hỏi hắn: “Anh cảm thấy, lần này anh ta đến đây là địch? Hay là bạn?” Tay Trình Mục Dương rất tự nhiên đặt trên vai cô, nhẹ nhàng dùng ngón tay di chuyển, cách lớp vải mà vuốt ve cô.

Một lát sau, hắn mới cảm thấy thú vị mà cười rộ lên: “Không biết, thật sự rất khó nói.”

Một chàng trai rất trẻ tuổi, khuôn mặt của người có trí thức, Nam Bắc nhớ rõ, anh ta nhỏ hơn mình vài tuổi.

Cô cũng không nghĩ đến, người này đúng là lẻ loi một mình đứng ở đó, dựa vào một chiếc va li hành lý không lớn bên cạnh, cúi đầu như là đang lau chùi mắt kính trong tay.

“Anh ta đến Ả Rập Saudi, nhất định không phải vì thu thập Ngô ca.” Nam Bắc khẽ nói.

Thật không ngờ, chính là Chu Sinh Thần.

Cô nghĩ đến gia tộc trên dưới năm ngàn năm cổ xưa kia hẳn là không quan hệ gì với nơi này. Bọn họ mỗi ngày ở trong biệt thự phủ đầy rêu xanh viết phỏng theo thư pháp, thắp hương vẽ tranh.

Ninh Hạo điều tra thông tin nhập cảnh của anh ta, không ngờ là dùng thân phận thật sự.

Chỉ cần có thông tin nhập cảnh thì sẽ không khó tìm ra anh ta.

Điểm đến cũng là Al Hasa.

“Cùng một khách sạn,” Ninh Hạo cười rộ lên, “Ngay sau đó ở cùng khách sạn VIP với chúng ta, cùng một tầng. Anh ta là khách quý được công chúa đích thân mời đến lần này, nhà khoa học của diễn đàn kinh tế, có lẽ là chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực này.”

Học giả nổi tiếng?

Chu Sinh Thần mới hai mươi mấy tuổi này?

Vương thất vô cùng coi trọng diễn đàn kinh tế lần này, đặc biệt thu xếp cho những người khách quý ở trong khách sạn VIP của vương thất. Loại khách sạn này không kinh doanh bên ngoài, bởi vì dùng để tiếp đãi những người khách có thân phận đặc biệt, an ni