XtGem Forum catalog
Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Trúc Mã Hồ Ly Bẫy Vợ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323515

Bình chọn: 10.00/10/351 lượt.

tình cảm giữa các cô không tốt.

"Chẳng lẽ anh không lo cho anh cả của anh?"

"Tôi tin tưởng anh cả sẽ không có việc gì."

"Nhưng mấy ngày rồi cũng không tìm thấy người.” Có khi cô cũng không dám nghĩ.

"Không tìm được chính là tin tức tốt nhất."

"Tôi không tin, ai, tôi tính đi xem, anh đi hay không?"

Đây chính là trọng điểm Lam Kỳ muốn nói đến, chị gái già sảy ra chuyện cô

không tự mình đi đến chỗ đó một chuyến là không yên lòng, nhưng mà một

người đi lại có chút sợ, chỗ đó rất chếch, Thiệu ngốc không phải là quân nhân sao, mang theo anh hẳn là có chỗ cần dùng.

"Cô muốn đi?” Ánh mắt Thiệu Tử Vũ hơi sâu một chút.

"Ừ"

Lam Kỳ kiên định gật đầu, chị gái già là người thân của cô, cô tin tưởng trên đời này không ai có thể so với cô ra sức tìm hơn.

"Đừng đi, đi cũng không giúp được việc gì."

"Thôi đi, làm sao anh biết tôi đi là vô dụng."

Lam Kỳ khó chịu đem dưa hấu ném vào trong thùng rác, cô quyết định chuyện

gì liền sẽ thực hiện, cho dù anh không đi cùng với cô, cô cũng một người tự mình đi.

"Nghe lời."

"Anh quản tôi."

Lam Kỳ khó chịu đi đến bên cửa sổ, khi còn bé cô nhưng là nói một không hai, địa

vị tuyệt đối ưu việt, anh cho tới bây giờ cũng không nói với cô chữ

"không", cảm giác thực nhục, thực mất mặt.

Thiệu Tử Vũ ngăn ở trước mặt cô.

"Chó ngoan không chắn đường."

Lam Kỳ ôm cánh tay trừng mắt nhìn anh, mấy năm này tính tình của cô sửa lại không ít, rất ít ở trước mặt người khác nổi giận, nhưng bây giờ trong

ngực có một cơn tức đi từ từ bành trướng, áp cũng không áp được.

Thấy cô giận đến gương mặt đỏ bừng, Thiệu Tử Vũ thu lại dịu dàng trên mặt,

cô nhóc này tính tình thật khó chịu một chút cũng không thay đổi.

"Con sông Hồ Điệp kia, địa thế phức tạp, rừng núi rậm rạp, hơn nữa các loại

hang động đá vôi lớn nhỏ có rất nhiều, ngay cả người địa phương đi cũng

có thể bị lạc đường, một cô gái như cô đi quá nguy hiểm.”

Nghe

được lời anh nói phản ứng đầu tiên của Lam Kỳ chính là cãi lại, nhưng

nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, đem lời vừa tới miệng nuốt trở về, cô

chưa bao giờ thấy qua bộ dáng Thiệu ngốc nghiêm túc như vậy.

"Ngoan, nghe lời, chuyện này giao cho tôi.” Thiệu Tử Vũ lại bỏ thêm một câu,

chỗ đó địa thế phức tạp, anh không muốn cô có một chút nguy hiểm, tất cả vấn đề khó khăn anh đều đã giúp cô giải quyết . . .

Ầm. . Âm thanh dịu dàng mang theo giọng điệu cưng chìu làm cho Lam Kỳ hồ đồ.

Đôi mắt đẹp đẽ mê muội nhìn người đàn ông bên cửa sổ, một câu nói đơn giản

từ miệng anh nói ra, nói không nên lời làm cho trong lòng cô ngứa ngáy.

"Ai muốn nghe lời anh nói."

Sau khi hoàn hồn, Lam Kỳ càng thêm khó chịu.

Lông mày Thiệu Tử Vũ nhíu lại một chút, vừa muốn nói gì ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa.



"Chưa ngủ sao Tử Vũ? Mẹ tìm con có chút việc. Mở cửa ra."

"Mẹ anh."

Mắt Lam Kỳ trợn to, khẽ cắn môi đỏ mọng, người phụ nữ kia mười năm trước

còn có khuynh hướng thời kỳ mãn kinh, nếu đi vào thấy cô ở trong này,

khẳng định sẽ dùng nước bọt dìm chết cô.

Ánh mắt ở trong phòng

dạo qua mộty vòng, cô đi từ từ mấy bước tiến đến trên giường lớn, giũ mở chăn thuận thế chui vào, không được cô không thể đặt mình vào nguy

hiểm, bị người mắng thật không đáng.

"Phát ngốc cái gì, tới đây."

Lam Kỳ hướng về phía bóng dáng còn đứng ở một bên phản ứng chậm chạp khẽ

gọi , cười ngất, nhiều năm như vậy ở bộ đội là thế nào lẫn vào được, xem cái bộ dáng ngây ngốc kia.

Thiệu Tử Vũ giống như vừa mới hoàn hồn, đi đến bên giường cởi giày rồi nằm xuống bên cạnh Lam Kỳ.

"Dựa sát vào một chút, cùng nhất trí tư thế với tôi." Anh mở miệng.

Mùa hè chăn có vẻ mỏng Thiệu Tử Vũ vốn là nghiêng người nằm trên giường,

Lam Kỳ đành phải theo tư thế của anh tựa vào trong ngực anh, chiều cao

của Lam Kỳ là 65 centimet vùi ở trong lòng ngực của anh, vừa vặnđến

ngực, trong lỗ mũi tràn đầy mùi hương của anh.

Thiệu Tử Vũ thuận thế đem cô ôm sát một chút, một bàn tay nắm cả thắt lưng mảnh khảnh của cô.

Lam Kỳ rất không có thói quen thân mật kiểu này nghĩ muốn kéo xa khoảng

cách của hai người trong lúc đó, chỉ cảm thấy đèn trong phòng đột nhiên

tối sầm lại.

"Cửa không có khóa, mẹ vào đi."

Thiệu Tử Vũ vừa mới nói xong, cửa đã bị nhẹ nhàng đẩy ra, một cử động Lam Kỳ cũng không dám.

"Như thế nào tắt đèn?”

Liễu Phương chuẩn bị mờ đèn lên.

"Đừng mở, trong khoảng thời gian này thời gian dùng máy tính dài hơn một chút, mắt muốn nghỉ ngơi một chút."

"Con, đứa nhỏ này.”

Liễu phương bất đắc dĩ ngồi ở bên giường, bà biết con trai đối với công việc rất ra sức.

"Tử Vũ con xem cô gái này như thế nào? Đây là Na Na bạn của mẹ, trên điện

thoại di động của Na Na vừa lúc có ảnh chụp của cô bé này, con xem xem,

nếu như cảm thấy không tệ, hôm nào hẹn thời gian gặp mặt."

Thiệu

Tử Vũ nhận lấy điện thoại di động, trên điện thoại di động cô gái đứng ở trên bờ biển một thân màu vàng nhạt, váy dài, tóc dài giữa gió biển khẽ tung bay, trên mặt mỉm cười, dịu dàng, xinh đẹp....

Anh nhìn kỹ, ánh mắt của cô rất đẹp trong suốt, nhưng thiếu một tia giảo hoạt, linh

động, nét mặt của cô rất thục nữ, nhưng không đủ nghịch ngợm đ