
lòng em, tôi cũng chỉ có thể miễn cưỡng đi thôi."
Tiểu Huệ liếc xéo anh một cái: "Từng tiếp xúc người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy qua người nào không biết xấu hổ như anh."
Quả Táo Quân ở một bên giống như trẻ nhỏ yếu ớt thêm một câu: "Hai vị hai vị,
đừng nóng đừng nóng, các người không muốn ăn điểm tâm sao? Tôi chuẩn bị
năm phần trứng gà chín còn có bánh bao cùng sữa tươi."
"Miệng của cậu thất bại!" "Miệng của cậu thất bại!" Một nam một nữ, hai thanh âm xem thường cùng nhau vang lên.
Quả Táo Quân không hiểu ra sao cả: "Tôi nói cái gì, không phải là để cho
các người ăn điểm tâm sao? Sạch gọn không thể sạch gọn hơn, thất bại chỗ nào?"
Thiên ca nhíu mày cười một tiếng: "Đứa bé, đi soi gương
đi, nhìn cậu tương xứng với bộ dạng của quỷ, kém hơn nhiều so với Huệ
Huệ."
Nghe nói như thế, Quả Táo Quân nhốn nháo: thế nhưng lấy bộ
dạng của tôi và chủ cho thuê nhà so sánh tương đối khá hơn với bộ dáng
quỷ, quá đả kích người, rốt cuộc trong miệng tôi làm sao?
Vì vậy tiểu tử Quân hăng hái trùng trùng chạy vào phòng vệ sinh, không lâu sau trong đó truyền ra âm thanh giống như giết gà.
Thiên ca nhíu mày: không phải chỉ là lòng đỏ trứng dính ngoài miệng thôi sao.
Trên trán Tiểu Huệ đầy hắc tuyến: không phải là Lệ Toa tiến vào chứ.
Lắp ráp lại chính là: miệng Quả Táo Quân đầy lòng đỏ trứng gặp Kim Lệ Toa
thức dậy sớm rửa mặt, vì vậy một trận thét chói kinh thiên động địa
khiếp quỷ thần truyền tới rung động đến tâm can.
Quả Táo Quân đỏ bừng cả khuôn mặt, cuối cùng là bộ mặt ướt nhẹp, còn không kịp lau khô liền kéo Kỷ Thiên Hàng đi ra cửa.
Mà Tiểu Huệ và Kim Lệ Toa, hai người không giải thích được, sau nửa ngày, cũng mỗi người đi làm.
Vừa đến trường học, Tiểu Huệ cũng cảm thấy không khí rất không thích hợp,
mấy học sinh quen biết dùng ánh mắt rất bỉ ổi nhìn mình, như tên trộm mà cười hô to: "Giang lão sư khỏe." Cực kỳ kỳ quái, trong số đó còn có cả
học sinh nữ.
Điều này làm cho Giang lão sư rất bất đắc dĩ: chẳng lẽ trong một đêm tôi liền có sức quyến rũ mạnh mẽ để xơi hết cả nam lẫn nữ?
Cho đến khi đồng nghiệp kéo cô đi nhìn BBS vườn trường, cô mới hiểu được nguyên nhân.
Chỉ thấy trên BBS, đề tài đứng đầu tiên là: tới 818, Giang Tiểu Huệ lão sư
có bạn trai thần bí. Hoặc, phía dưới cũng đã có mẩu giấy nhỏ viết hơn
một ngàn điều, nhưng còn tiếp tục gia tăng!
Tiểu Huệ sửng sốt một chút, ngay sau đó nghĩ thông suốt, rốt cuộc là từ trong miệng đứa trẻ
nào không khóa miệng lại. Chỉ thấy miệng cô khẽ cong, mắt nheo lại: bạn
học nam, cậu rất tốt, sau này tôi nhất định sẽ đặc biệt “chăm sóc” lão
sư của tôi.
Cô bình tĩnh ngồi trước máy vi tính, xem những mảnh
giấy nhỏ thảo luận về mình, mọi người cố gắng vuốt ra, những lời nói yêu nghiệt đều hiện ra rồi. "Có bạn học nói chính mắt nhìn thấy bạn trai
của Giang lão sư, bộ dáng thật xin logic người xem, mở xe Tiểu Phá ra,
thật sự là hoa nhài cắm bãi phân trâu", "Tôi nghe nói, gần đây Giang lão sư rất có khả năng muốn từ chức, có thể là chuẩn bị tiếp nhận lễ thành
hôn đi", "Thì ra là như vậy. . . . . ."
Thấy cái này giống như
thần linh "Chân tướng thiếp" vậy, Tiểu Huệ chỉ có ngửa mặt lên trời thở
dài: bạn học, các người không đi viết tiểu thuyết thì thật đáng tiếc. Vì vậy hăng hái tăng cao làm ra tình huống thế này, ở trên bàn phím, cô
đánh xuống một hàng chữ. Sau đó lấy ba chữ nick name "Giang Tiểu Huệ"
thật to để gửi bài viết ——
"Các bạn học thân mến, xét thấy cảm
tình của các bạn đối với đời sống của Lão sư vô cùng khẩn thiết quan
tâm, hiện tại bản thân đối với lời đồn đãi làm ra cái giải thích, đầu
tiên, người đàn ông được kêu là của lão sư có diện mạo so với Phan An,
cơ bụng tám múi hùng vĩ đồ sộ, nói đơn giản, một chữ ‘ đẹp trai ’, hai
chữ ‘ rất tuấn tú ’, ba chữ. . . . . ."
Bao nhiêu hồi thiếp cùng
gửi tới, trong nháy mắt, BBS nhất thời an tĩnh trong ba giây. Tiểu Huệ
khẽ mỉm cười, sau đó bình tĩnh tắt máy vi tính, tan tầm về nhà.
Mà cô mới ra khỏi phòng làm việc không tới mười bước, BBS lại vỡ tổ rồi,
ngay cả server trường học tựa hồ cũng run run ba lần, vô cùng oán giận
nhìn Giang lão sư phủi mông chạy lấy người.
Tâm tình của Tiểu Huệ rất tốt, bởi vì cô đùa giỡn một đám bạn học ăn no dửng mỡ không có
chuyện gì để làm, cô nghĩ: bọn nhóc con này lại rỗi hơi trong cuộc sống
rồi. Nhưng mà bọn họ cứ đi tìm anh trai soái khí có cơ bụng tám đi, nếu
như tìm được. . . . . . Tiểu Huệ sẽ dẫn đầu nhào lên, người đàn ông cực
phẩm đấy.
Thời điểm ở cổng trường học, nhận được một cú điện
thoại, nhìn mã số là Quả Táo Quân, Tiểu Huệ nở nụ cười: "Quả Táo Quân,
thành thật khai báo, cậu mang theo Kỷ Thiên Hàng đi nơi nào? Tôi đã nói
với cậu rồi, cậu nhất thiết phải cẩn thận với anh ta, nói không chừng bị anh ta bán đi, cậu còn giúp anh ta kiếm tiền đấy."
Đầu bên điện thoại ho hai tiếng, sau đó xuất hiện tiếng cười ngàn đao: "Huệ Huệ, cái người này, sao hiểu tôi thế."
Tiểu Huệ giống như nghe được tiếng "băng ca", đó là âm thanh nơi góc xó xỉnh nào đó bể tan tành, đó là thanh âm nói sau lưng huyên thuyên bị người
ta phát hiện,