Old school Easter eggs.
Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Trùng Sinh Chi Ngốc Phu Quân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324153

Bình chọn: 8.00/10/415 lượt.

cổ Lãnh Kì Duệ. Đang chuẩn bị ra tay thì bị người khác ngăn lại: “ Sư bá, xin người đừng giết sư phụ, cứ để sư phụ ngủ như vậy, chờ khi Dạ hoàng tử lên ngôi hoàng đế thì người hãy thả hắn đi.” Sư phụ trúng “Mê hương” của sư bá, nếu không có người khiến sư phụ cảm động hay thuốc giải của sư bá thì mãi mãi không thể tỉnh dậy. Sư phụ đã từng cứu hắn, hắn không thể để người chết trước mặt hắn, hơn nữa một người đã ngủ say thì sẽ không thể làm hỏng chuyện của bọn họ.

Đỗ Chính Liên nhìn Lãnh Kình Thương một lát rồi thu hồi kiếm, không phải nàng tốt bụng, chỉ là nàng không thể đắc tội với nhóm người Lãnh Kình Thương. Tuy những người này ham quyền thế nhưng bọn chúng đều do một tay Lãnh Kì Duệ đào tạo, nhất định sẽ có chút tình cảm. Đưa lệnh bài của môn chủ: “Lãnh Kình Thương, bây giờ bản môn chủ ra lệnh cho ngươi, cho dù dùng phương pháp gì cũng phải trộm được bản đồ bố trí binh lực của triều đình Hiên Viên ở Tô phủ.” Bản đồ bố trí binh lực của triều đình Hiên Viên gồm hai bản, một bản nằm trong tay hoàng đế, một bản giao cho Tô thừa tướng. Chỉ cần lấy được bản đồ thì có thể thực hiện bước tiếp theo.

Lãnh Kình Thương quỳ xuống: “ Lãnh Kình Thương nhất định hoàn thành nhiệm vụ.” Trộm bản đồ không phải là việc khó.

“ Đi đi.” Trong mắt Đỗ Chính Liên đầy ý cười nhìn lệnh bài môn chủ trong tay, quả thật là đồ tốt. Chỉ cần Tô gia làm mất bản đồ thì đây là tội liên lụy đến cửu tộc. Chỉ cần bọn chúng chết hết trong ngục thì bản thân mình sẽ độc chết Hiên Viên Vinh Hi. Rồi sẽ đem bản đồ bày bố binh lực giao cho Mạc quốc, Hiên Viên Vinh Hi sẽ mất một nửa binh lực, dựa vào binh lực của ca ca giúp Dạ nhi lên ngôi hoàng đế nhất định không thành vấn đề. Chờ Dạ nhi làm hoàng đế, nàng sẽ gả nha đầu Hiên Viên Hạo Y kia đến Mạc quốc để hòa thân thì chiến tranh sẽ dừng lại, tất cả đều tiến hành theo kế hoạch. Tất nhiên bản đồ này nàng cũng phải sửa đôi chỗ, nếu Mạc quốc đổi ý thì nàng cũng không sợ.

Edit: Biên Tập Cuộc Đời

Thần Hi Cung, Hiên Viên Hạo Thành cười ngây ngô ôm con gái, còn con trai đáng thương bị bỏ mặc nằm một bên. Dù tiểu tử kia khóc lóc không ngừng nhưng Hiên Viên Hạo Thành vẫn không để ý tới hắn mà chỉ lo đùa giỡn với con gái được mình ôm trong lòng. Tô Mộ Tịch vừa tỉnh ngủ thì nghe thấy con trai khóc khàn cả giọng, bất đắc dĩ cười cười, ôm con vào lòng. Bé trai biết có người ôm mình, lập tức ngừng khóc, đôi mắt trong veo mở to nhìn Tô Mộ Tịch. Phụ thân không để ý đến bé cũng không sao, bé còn có nương, nhất định nương sẽ yêu thương bé. Đôi mắt thuần khiết của bé trai chăm chú nhìn mình làm trong lòng Tô Mộ Tịch mềm nhũn, rất muốn hôn khắp mặt con trai.

Hiên Viên Hạo Thành pha trò chọc cười con gái, rõ ràng đứa bé còn chưa đầy tháng làm sao có thể cười, nhưng hắn cảm thấy con gái đang cười với mình. Lúc này mới vui vẻ nhìn Tô Mộ Tịch cười hỏi: “Tịch Nhi, nàng tỉnh rồi? Ngủ có ngon không?” Nói xong lại cúi đầu nhìn con gái ở trong ngực thì cảm thấy con gái lớn lên nhất định sẽ giống Tịch nhi. Lúc này cảm giác trong lòng hắn không thể dùng bất cứ từ ngữ nào để diễn tả, hắn thầm nghĩ về sau phải mang đến cho con gái những thứ tốt đẹp nhất.

Tô Mộ Tịch không nói gì, chờ hắn ngẩng đầu lên thì trừng mắt nhìn hắn mắng: “Hạo Thành, chàng làm cha kiểu gì vậy? Không dỗ con mà lại để con khóc khàn cả giọng như thế.” Người khác được làm cha đều coi con trai như báu vật mà cưng chiều, Hạo Thành lại suốt ngày ôm con gái mà không chịu ôm con trai dù chỉ một chút. Con trai khóc thành thế này hắn cũng không dỗ dành, thật là một phụ thân không công bằng.

Hiên Viên Hạo Thành không vui liếc nhìn con trai trong tay Tô mộ Tịch, tiểu tử này lại giả bộ đáng thương để Tịch nhi thương cảm. Hôn trên trán con gái, sau đó hắn rất cẩn thận đặt con lên giường. Hắn miễn cưỡng ôm con trai từ trong lòng Tô Mộ Tịch, đáng lẽ hắn cũng không muốn bế nhưng nhìn thấy con trai được Tịch nhi ôm trong lòng thì hắn thấy rất chướng mắt. Con trai không được quá nuông chiều, nếu không có gì bất ngờ thì trong tương lai con trai hắn sẽ làm hoàng đế, không thể quá dựa dẫm vào bọn họ, thói quen tự lập phải được hình thành từ lúc còn bé mới tốt. Bé nhếch miệng nhìn phụ thân bày tỏ tình hữu nghị. Nhưng bé còn không biết mình đã bị phụ thân vô lương tâm quyết định số phận của bé khi chưa đầy một tháng tuổi.

Tô Mộ Tịch nào biết Hiên Viên Hạo Thành có tính toán như vậy, ôm con gái hôn một cái lên má bé. Đột nhiên nhớ tới chuyện xảy ra hôm sinh các con, nàng muốn hỏi nhưng lại không biết hỏi từ đâu. Hiên Viên Hạo Thành nhìn bộ dáng Tô Mộ Tịch muốn nói lại thôi liền hỏi: “Tịch nhi, nàng làm sao vậy?” Có lẽ Tịch nhi muốn hỏi tại sao ngày ấy hắn lại khác thường như thế. Nếu Tịch nhi hỏi thì hắn có nên nói sự thật cho nàng không ? Hắn sẽ không nói ! Nói đúng hơn là hắn không dám nói, nếu như Hiên Viên Hạo Thành hiện tại không giống Hiên Viên Hạo Thành lúc trước thì có phải Tịch nhi sẽ không còn đối xử tốt với hắn như lúc này nữa sao ?

Tô Mộ Tịch chỉ nhìn hắn chằm chằm nhưng vẫn không hỏi. Nếu có chuyện gì Hạo Thành cũng không có khả năng gạt nàng: “Không có việc