XtGem Forum catalog
Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324091

Bình chọn: 9.5.00/10/409 lượt.

uý Thần Hi giả bộ sâu lắng nói một câu, lấy cái chìa khóa ra, hai ba lần là đã giải quyết xong cửa khóa trang viên, đẩy cửa ra.

Đây không phải là lần đầu tiên Tô Mạt tới nơi này, vậy mà, trang viên hoa hồng lúc này cùng với ban đầu khác nhau cực lớn.

Trước mắt có thể thấy được đều là hoa hồng, hồng , trắng , lam , tím . . . . . . Màu sắc khác nhau, chủng loại cũng cực đẹp, gió nhẹ nhàng lay động đài hoa hồng, lung lay sinh động. Hoa hồng đại biểu cho tình yêu, phải có tình yêu, như vậy hoa hồng cũng sẽ nở rực rỡ hơn.

Tô Mạt nháy mắt mấy cái, trước mắt liên tục thành một biển hoa làm cô kinh ngạc, “Chúng ta, thật sự có thể ở chỗ này?”

Đối mặt với không xác định của Tô Mạt, Quý Thần Hi cười dịu dàng, trực tiếp kéo tay của cô, cùng đi vào trang viên như mộng ảo này.

Vào thời điểm này, Tứ Quý tử các cách trang viên hoa hồng không xa có một nhóm “khách tham quan” mới vừa đi, một đội nhân mã cầm đầu báo cáo kết quả mới nhất với công chúa Sophie ở phía xa Eros.

“Công chúa Sophie, ở Provence không có phát hiện bóng dáng của điện hạ.”

“Biết rồi, tiếp tục tìm.”

“Vâng.”

Tắt máy truyền tin, công chúa Sophie đứng ở phía sau rèm cửa sổ mờ tối, mắt khép hờ, vuốt vuốt dụng cụ nhỏ trong tay, một hồi lâu, cô nhẹ giọng cười một tiếng: “Anh cũng nghe rồi?”

“Nghe rồi.” Thanh âm của người đàn ông cảm thấy bất đắc dĩ.

“Điện hạ mang con tiện nhân biến mất khỏi Eros rồi. . . . . .”

“Công chúa! Xin cô không nên nói vợ của tôi như vậy!”

Công chúa Sophie không có trách cứ anh ta chống đối, mà là cười lạnh phản bác, “Cô ta là vợ trước của anh, hiện tại, cô ta là vị hôn thê của vương tử điện hạ Eros.”

“Cho dù là như vậy, cũng xin công chúa cẩn trọng lời nói.”

“Tôi không muốn dây dưa với anh những vấn đền không có ý nghĩa này, tôi chỉ muốn tìm ra điện hạ, mà anh, muốn Tô Mạt.” Vì nguyên nhân này, cô mới có thể cố gắng đứng cùng với người đàn ông không có thân phận địa vị.

Lưu Lăng cúi đầu, lầm bầm: “Tôi chỉ muốn làm chút gì đó để đền bù lại mà thôi!”

“Hiện tại tìm ra bọn họ mới là quan trọng, Provence là địa phương điện hạ thích nhất, nhưng tôi đoán anh ta tuyệt đối sẽ không mang cô gái kia đi, bởi vì anh ta cũng biết tôi sẽ đi tìm. Như vậy hiện tại, điện hạ nhất định là đến Châu Á.”

“Công chúa hình như rất xác định.”

“Dĩ nhiên, nơi đó điện hạ có mấy ngừơi bạn rất có thế lực, chỉ cần đến nơi đó, điện hạ mới có thể thoát khỏi truy tìm của tôi.”

Đối với lời nói chắc chắn của công chúa Sophie, Lưu Lăng chỉ im lặng, nếu như có thể anh không muốn tổn thương Tô Mạt, chỉ là muốn đền bù lại. . . . . Nhiệt độ ấm áp làm cho người ta buồn ngủ, bốn phía vô số hoa hồng xinh đẹp nở rộ, ngồi ở trên ghế dựa trong hoa viên, yên lặng cảm nhận thời gian buổi chiều vô cùng thoải mái.

Mùi hoa kèm theo từng trận gió mát làm người ta thoải mái, nhất là thời gian an bình như vậy.

“Tô Tô, có muốn uống nước hay không?”

Thanh âm đến từ bên cạnh làm Tô Mạt mở mắt ra, nhận lấy ly trà Quý Thần Hi bưng qua uống một ngụm nước, cô muốn ngồi dậy nhưng lại có chút khó khăn. Mang thai 9 tháng, bụng đội lên ngăn cản động tác tùy ý của cô.

Quý Thần Hi lấy ly nước trong tay Tô Mạt ra, ôm cô ngồi dậy, ở sau lưng cô kê thêm một cái gối ôm thật dầy.

Vuốt phần gồ lên của mình, Tô Mạt hơi cau mày, “Gần đây bụng càng ngày càng nặng, có phải sắp đến ngày dự sinh hay không vậy?”

Quý Thần Hi suy nghĩ một chút, cái mền trong tay nhẹ nhàng đắp lên trên người cô: “Ngày dự sinh còn hơn nửa tháng, bây giờ em vẫn là hiện tượng bình thường, không có chuyện gì.”

Bác sĩ nổi danh đều nói như vậy, Tô Mạt gật đầu một cái.

Kể từ lúc mang thai, không ngờ rằng Thần Hi lại quan tâm đến đứa bé này mãnh liệt như vậy, biết rõ Thần Hi giống như cô, đang mong đợi sinh mạng nhở này ra đời, nhưng từ đầu chí cuối Thần Hi đều không có biểu hiện gì quan tâm với đứa bé. Có thể nói Quý Thần Hi yêu cô nhất, con thứ hai, vậy mà có một việc cô rất muốn hiểu rõ.

Giống như đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cô quay đầu nhìn Quý Thần Hi, “Anh nói xem, em mang là con trai hay con gái đây?”

“Đều có thể.” Quý Thần Hi vội vàng đem áo chòang khoác lên trên người Tô Mạt, trả lời tùy ý.

Tô Mạt có chút không hiểu, nhướng mày lên nhìn anh, cũng không nói chuyện.

Quý Thần Hi đem áo choàng và cái mền đều đắp kín, mới phát giác ánh mắt của Tô Mạt nhìn mình rất quái dị. Nhớ tới trả lời mới vừa rồi, anh liền hiểu ý tứ của Tô Mạt, vội vàng cười làm lành, “Chỉ cần là em sinh , mặc kệ con trai hay con gái, đều là con của anh chứ sao.”

“È hèm.” Hiển nhiên trả lời như vậy không thể làm cho Tô Mạt hài lòng, cô lạnh lùng nhìn chằm chằm cha đứa bé, “Vậy anh thích con trai hay con gái?”

“Đều thích, đều thích.”

“Hình như anh không có quan tâm lắm đến con?”

Nghi ngờ của Tô Mạt làm Quý Thần Hi ngẩn ra, ngay sau đó lắc đầu cười nhẹ, ngồi ở bên cạnh Tô Mạt, ôm cả người cô vào trong ngực, “Anh cho em biết một chuyện, nhưng mà em phải đáp ứng anh, phải nghe hết toàn bộ lời nói của anh thì mới có thể lựa chọn tức giận hay là tha thứ.”

Tô Mạt im lặng gật đầu một cái.

“Em còn nhớ rõ thời điểm lần đầu tiên chúng ta gặ