Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tứ Đại Gia Tộc: Bản Tình Ca Của Vương Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323671

Bình chọn: 10.00/10/367 lượt.

ùng để bồi dưỡng, nhưng mà chủng loại khác nhau và tác dụng cũng không giống nhau.”

Người đàn ông đi tới trước tủ thuốc, chỉ vào ngăn thứ hai: “Đây là sâm đỏ, bổ huyết ích khí, rất thích hợp người bị thương mất máu dùng, nhưng không thể dùng quá nhiều.”

Tô Mạt nghi ngờ nhìn râu sâm màu đỏ khô ráo: “Trực tiếp ăn sao?”

“Lúc nấu canh cô có thể để vào mấy cây, sau khi bệnh nặng yếu ớt không được bồi bổ, không thể trực tiếp ăn vào những thứ thuốc bổ này.” Người đàn ông nói xong cầm lấy hộp gấm nhỏ bên cạnh, dùng cái nhíp gắp một vài râu sâm bỏ vào, cẩn thận cài nút đồng rồi giao cho Tô Mạt, cười nhẹ nói: “Cô cầm lấy, những thứ này có thể dùng được ba ngày.”

Tô Mạt nhận lấy cái hộp nhỏ, và gật đầu một cái: “Cám ơn ngài.”

Nhận thấy Tô Mạt dùng kính ngữ, nên người đàn ông trung niên nhíu mày và cười một tiếng: “Cô biết tôi là ai?”

Tô Mạt lui về phía sau một bước, cúi người xuống, và kính trọng nói: “Bác Quý, lần đầu tiên gặp mặt thật thất lễ, tôi là Tô Mạt.”

Quý Uyên không ngoài ý muốn, mà vui mừng gật đầu: “Quả nhiên là một cô gái thông minh, ánh mắt của Thần Hi không tệ, không tệ.”

Ý thức được đối phương đang tán dương mình, Tô Mạt nói không rõ là cảm giác gì, mặc dù không thể xác định đối phương có phải sẽ đứng ở bên mình không, nhưng chỉ một ánh mắt cùng nụ cười kia thì làm cho cô cảm thấy cục đá to chất chứa ở trong lòng đột nhiên ít sức nặng đi một chút.

Tô Mạt áy náy nói: “Thần Hi biến thành như vậy, tôi không thể trốn tránh trách nhiệm, tôi sẽ chăm sóc Thần Hi thật tốt, xin bác trai yên tâm.”

Quý Uyên cười khoát khoát tay: “Không không không, Thần Hi đã là người lớn, nó thông minh, so với bất kỳ một người nào trong chúng ta đều thông minh hơn, cho nên mỗi một sự kiện nó làm đều là có tính toán của mình, không liên quan tới bất cứ ai.” Vừa nói vừa đưa tay đẩy mạnh tủ thuốc, “Chỉ là Thần Hi gách vác trách nhiệm trọng đại, rất nhiều chuyện khiến nó không thể tự mình làm chủ, có thể chuyện nó cho là đúng, thì ở trong mắt của hầu hết mọi người đều là một chuyện tuyệt đối sai lầm.”

Tô Mạt trầm mặc rũ mắt xuống, “Cũng bao gồm cuộc đời cùng tương lai của anh ấy sao?”

“Đúng vậy”

Quý Uyên gần như không nghe thấy mà nhẹ giọng thở dài: “Rất nhiều người hâm mộ Thần Hi, cho là nó sinh ra cao quý, danh lợi địa vị cái gì cần có đều có, thế nhưng chút hào quang làm người ta hâm mộ, Thần Hi đã tự đè nén mình.”

Hiểu con không ai ngoài cha, suy nghĩ trong lòng của Thần Hi, có lẽ người đàn ông nho nhã trước mắt này đều hiểu rõ, nhưng cũng giống như Thần Hi, không thể thay đổi.

Tô Mạt nhẹ giọng lẩm bẩm: “Bác trai. . . . . .”

“Tô tiểu thư, mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng mà tôi lại muốn nói, hay là muốn giải thích với cô” Quý Uyên nhìn Tô Mạt ngước mắt, trong giọng nói tao nhã hàm chứa uy nghiêm không dễ dàng phát giác: “Trên mức độ nào đó tôi và Nors có cùng ý tưởng, đều cho rằng cô không nên ở cùng một chỗ với Thần Hi. Dù sao thế giới của hai người quá khác xa, cô không thích hợp với Thần Hi.”

Cá mè một lứa!

Ánh mắt của Tô Mạt vốn là coi như trơn bóng đã run lên, khóe môi mang theo châm biếm: “Bác cũng tính ‘ thuyết phục’ tôi?”

Quý Uyên lắc đầu một cái, mỉm cười và mở miệng: “Tôi vốn là tính thuyết phục cô, nhưng, hiện tại tôi thay đổi chủ ý.”

“A?”

“Quý Thần Hi là con trai tôi, đúng như cô suy nghĩ, biết con không ai ngoài cha. Trước khi cô xuất hiện, cho dù Thần Hi phản kháng thế nào, vẫn không tình nguyện đi thừa kế trách nhiệm của nó, mà sau khi biết cô, loại không tình nguyện này đã chầm chậm thay đổi. Chúng tôi dạy dỗ cẩn thận 25 năm không bằng tình cảm hai tháng hai người quen biết, có thể thấy được nó đối với cô tình sâu rồi.”

Quý Uyên cười tự nhiên, rồi nói tiếp: “Thần Hi nhất định sẽ trở thành vương giả của Eros, nhưng mà cô, có phải có thể trở thành vương hậu của nó hay không? Hoặc là nói, cô có nguyện ý trở thành người cùng với Thần Hi gánh vác một quốc gia hay không, Tô tiểu thư, cô nguyện ý không?”

Một quốc gia. . . . . . Đúng rồi, Thần Hi là vương tữ của đế quốc Eros, chính là người thừa kế của quốc gia này, cũng chính là quốc vương tương lai. . . . . . Vợ của Quốc vương, chính là Vương Hậu, cũng chính là một chúa tể của đế quốc này. . . . . .

Trời ạ, Vương Hậu. . . . . .

Tô Mạt không nghĩ tới Quý Uyên sẽ nói ra lời như vậy, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào, không thể làm gì khác hơn là nắm hộp gấm trong tay thật chặt.

Quý Uyên thoáng cúi đầu, nhìn thấy đầu ngón tay của Tô Mạt ửng màu trắng, biết được bây giờ cô đang trong trạng thái thiên nhân giao chiến, trấn an và nói: “Cô có thể tới Eros chính là muốn vì mình tranh thủ hạnh phúc, cho nên mặc kệ kết quả như thế nào, cô cũng nên đi đánh cuộc một lần không phải sao, tin tưởng tôi, chỉ cần cô kiên định, khó khăn lớn hơn nữa cũng sẽ giải quyết dễ dàng. Cô phải tin tưởng Thần Hi, tin tưởng vào tình yêu. . . . . .” Tin tưởng Thần Hi, tin tưởng vào tình yêu. . . . . .

Tô Mạt nhìn chất lỏng canh đang sôi trào trong nồi, ánh mắt hơi đờ đẫn.

Tựa như Quý Uyên nói, cô đi tới Eros chính là cảm giác đã kiên định