pacman, rainbows, and roller s
Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329990

Bình chọn: 8.5.00/10/999 lượt.

ặt, cô bước về phía trước, nắm chặt bàn tay nhỏ nhắn của Cung Quý Dương, gương mặt tươi cười lên tiếng chào hỏi, ngay cả đầu mày cuối mắt cũng là ý cười.

Sầm Tử Tranh cảm thấy thật chướng mắt, vốn định rút tay về nhưng bị nắm quá chặt, căn bản là không thể rút tay ra được mà lúc này cô cũng không thể thể hiện thái độ quá rõ ràng, tuy rằng sau khi cô biết được sự thật chỉ hận không thể hung hăng mắng cô gái lắm mưu nhiều kế này một trận.

Bất đắc dĩ, cô chỉ đành gắng gượng nở một nụ cười gượng gạo.

Cung Quý Dương thì vẫn nhìn Ngải Ân Hà bằng ánh mắt lạnh lùng, ngay cả giọng nói cũng lạnh như băng: 'Ân Hà, anh nghĩ chúng ta nên tính một chút món nợ của tám năm trước!'

Lời của hắn nhất thời khiến Ngải Ân Hà sợ run, cô ngẩng đầu, lập tức ánh mắt chạm vào một đôi mắt sắc sảo và đầy vẻ khủng bố.

'Quý Dương ca, món nợ tám năm trước gì chứ? Anh đang nói gì vậy?'

Cung Quý Dương vừa định trả lời thì Trình Thiến Tây đã giành lên tiếng trước: 'Quý Dương, mẹ mặc kệ cái gì mà món nợ tám năm trước tám năm sau gì đó, con theo mẹ về phòng, mẹ có chuyện muốn hỏi con!'

Bà đã cố gắng hết sức mới nén được cơn giận xuống, tận lực duy trì vẻ mặt điềm tĩnh và tư thái ưu nhã.

Nhưng Cung Quý Dương hoàn toàn không có ý nghe theo bà, hắn vẫn đứng tại chỗ, nói rành mạch từng chữ một: 'Mẹ, con biết mẹ muốn nói gì với con. Bây giờ trước mặt mọi người, con trịnh trọng nói lại lần nữa!'

Nói đến đây hắn ngưng lại một chút, ánh mắt quét một vòng qua từng gương mặt quen thuộc trong phòng, giọng đầy kiên định nói tiếp: 'Từ tám năm trước con đã quyết định cưới Tranh Tranh làm vợ, nếu như lúc đó không có người cố tình thọc gậy bánh xe thì con nghĩ con và Tranh Tranh đã sớm là vợ chồng rồi!'

Phanh!!!

Trình Thiến Tây vỗ mạnh tay lên bàn đứng bật dậy, so với vẻ điềm tĩnh của Cung Doãn Thần, bà quả thực giận không thể át rồi: 'Quý Dương, những lời vừa rồi mẹ có thể coi như con đang nói nhảm mà thôi, chẳng lẽ con không nhìn thấy bác Ngải trai và bác Ngải gái đang ở đây sang? Còn có Ân Hà nữa, nó đã đợi con cả một buổi tối rồi đấy!'

'Đúng vậy, con chính mà muốn nhân lúc mọi người đều tề tựu ở đây muốn tuyên bố một quyết định, đó là bắt đầu từ ngày mai, việc hợp tác giữa Cung thị tài phiệt và Ngải thị chấm dứt hơn nữa về sau cũng sẽ không có bất cứ quan hệ hợp tác nào nữa cả!'

Cung Quý Dương lạnh lùng tuyên bố.

'Gì chứ?'

Cha của Ngải Ân Hà nhất thời chấn kinh đến nỗi vội đứng bật dậy, câu nói của Cung Quý Dương như một tiếng sét giữa trời quang đánh trúng ông khiến cho nhất thời ông sửng sốt đến đờ cả người.

Ngoại trừ Cung Quý Dương, tất cả những người đang có mặt trong phòng khách đều bị quyết định này của hắn làm cho kinh ngạc đến thất sắc.

'Quý Dương, con điên rồi sao? Con cũng biết nhà chúng ta và nhà họ Ngải là quen biết lâu năm, năm đó khi Cung thị phải đối mặt với nguy cơ tài chính, chính là bác trai Ngải trượng nghĩa giúp đỡ mới qua được nguy cơ, bây giờ con làm như vậy thì có khác gì qua cầu rút ván đâu chứ!'

Vẻ hiền hòa, tao nhã trước giờ của Trình Thiến Tây lúc này đã được thay bằng một vẻ quyết đoán và sắc sảo của một nữ cường nhân, lời nói và thái độ không giận mà nghiêm của bà vẫn đầy khí phách như lúc còn trẻ, lên tiếng trách cứ con trai.

Còn Ngải Ân Hà lúc đó đã ngã ngồi trên sofa, thật lâu vẫn chưa thoát khỏi cơn khủng hoảng từ tin tức mà Cung Quý Dương vừa mang đến.

Cung Quý Dương nghe mẹ nói như vậy, chỉ cười lạnh một tiếng: 'Mẹ, chẳng lẽ một mạng của cháu nội của mẹ còn không đủ để hồi đáp phần ân tình của nhà họ Ngải năm đó sao? Nếu bây giờ đã nhắc đến nợ, cũng chỉ là nhà họ Ngải thiếu của Cung Quý Dương con!'

'Cái gì? Quý Dương, con nói cái gì?'

Trình Thiến Tây mắt mở thật lớn nhìn con, bà nghĩ mình nghe lầm, vội vàng bước đến hỏi lại lần nữa.

Cung Doãn Thần lúc này cũng đã đặt tách trà trên tay xuống, nghe câu nói này của con trai, ông cũng không còn giữ được vẻ điềm tĩnh nữa.

Còn sắc mặt của Ngải Ân Hà trong chớp mắt trở nên trắng bệch, những ngón tay thon dài run nhẹ như tố cáo nội tâm bất an của cô.

Cung Quý Dương nhìn mẹ, rồi nhìn mọi người, thu hết phản ứng của từng người trong đáy mắt, môi nhẹ câu lên một nụ cười lạnh lùng, nói rành mạch từng chữ một: 'Mẹ, chẳng lẽ lúc Ngải Ân Hà nài nỉ mẹ ra mặt đẩy Tranh Tranh ra khỏi con không có nói cho mẹ biết, lúc đó Tranh Tranh đã có cốt nhục của con, cũng chính là cháu của mẹ sao? Dịch : dquynh122

Câu nói này vừa được thốt ra, Trình Thiến Tây không tự chủ được lùi về sau mấy bước, đứng bên cạnh bà, Cung Doãn Thần cũng đã hiểu được nguồn cơn, ông chỉ nghĩ sơ cũng biết năm đó vợ mình đã làm những gì với con trai.

'Thiến Tây, lời Quý Dương nói có thật không? Có thực là lúc đó bà bất chấp cô gái này có thai mà đến quấy nhiễu sao?'

Cung Doãn Thần cũng không nhịn được nữa lên tiếng hỏi vợ, người ở tuổi của ông chỉ mong trong nhà hòa thuận yên ấm, nào ngờ ....

Trình Thiến Tây lắc đầu, trên gương mặt được bảo dưỡng thỏa đáng không hề thấy nhiều dấu vết của thời gian lúc này đã lộ chút hoảng hốt, bà ngây người một lúc chợt xoay người nhìn về phía Ngải Ân Hà ...