Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322593

Bình chọn: 8.5.00/10/259 lượt.

rõ từng câu từng chữ.

"OK!" Cung Quý Dương liền giơ hai tay đầu hàng, khóe môi không nhịn được, giương lên nụ cười mờ ám.

Sầm Tử Tranh buông cổ áo anh ra, thuận tiện cũng điều tiết lại tâm trạng

của mình một chút, nhỏ giọng nói khẽ: “Hiểu rồi thì nhanh chóng xuống xe cho tôi, tôi rất vội!”

Rõ ràng là cô đang ngầm ra lệnh đuổi khách!

Người bình thường nghe qua cũng có thể hiểu rõ ý tứ trong lời nói ấy, nhưng,……

Chỉ thấy Cung Quý Dương giận quá hóa cười, khóe môi mỏng nhếch lên, tuôn ra một tràng cười như điên dại, ngay sau đó, anh đưa một tay kéo cả người

Sầm Tử Tranh sang, khẽ thở dài bên tai cô, toàn bộ hơi thở nóng bỏng phả lên trên gương mặt nhỏ nhắn:

"Đã như vậy, chúng ta liền làm quen lần nữa, tôi tên là Cung Qúy Dương, xin hỏi tiểu thư tên gì?”

Sầm Tử Tranh nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ bé tức khắc siết thành quả đấm, sau

một giây liền vung một quyền đánh thẳng vào trên bụng của Cung Quý

Dương!

"Ưmh….."

Cung Quý Dương ê ẩm rên lên một tiếng,

ngay sau đó anh tựa như đang oán hận nhìn cô, giọng nói mập mờ mà trìu

mến: "Tử Tranh, em muốn mưu sát chồng hả!"

Sầm Tử Tranh cảm thấy trên đầu có một đám quạ bay qua. . . . . .

Tâm trạng hiện giờ của cô chỉ có thể dùng đến hai chữ ‘phát điên’ để hình dung!

"Cung tiên sinh đúng không!"

Sầm Tử Tranh hít vào một hơi thật sâu, cô nhất định phải kiềm chế cái ý

nghĩ muốn đánh cho anh ta bầm dập một bữa, ngay sau đó, gương mặt cô

liền giương lên nụ cười sáng lạn khoe má lúm đồng tiền: “Tôi biết là anh tự nhận mình rất hấp dẫn, cũng cho rằng phụ nữ nên quỳ dưới ống quần

của anh, nhưng……người đó tuyệt đối không phải là tôi, OK?”

Cung Quý Dương ra vẻ hiểu chuyện, gật gật đầu.

Sau khi thấy anh gật đầu, tâm tình của Sầm Tử Tranh vô cùng tốt, nói tiếp:

“Cho nên, chuyện anh cần làm bây giờ chính là xuống xe, bởi vì tôi không có thời gian ở đây điên khùng với anh!” Cô tốt bụng khuyên bảo, gần như là sắp lừa được rồi.

"Được rồi!" Cung Duý Dương uể oải duỗi lưng một cái, rốt cuộc cũng có chút dáng vẻ bị thuyết phục, chỉ thấy anh từ

từ bước xuống xe.

"Đi thong thả nha!” Sầm Tử Tranh cảm thấy chưa khi nào mình lại giải quyết vấn đề dễ dàng mà hài lòng đến vậy.

Thế nhưng sau một giây, cửa xe phía bên cô lại bị một bàn tay to lớn mở ra…..

"A" Sầm Tử Tranh sợ hãi kêu lên một tiếng, đôi mắt đen láy lộ vẻ khó tin nhìn gương mặt cười đến xấu xa của Cung Qúy Dương.

"Này, làm sao anh còn chưa đi?"

Cô cảm thấy da đầu run lên từng đợt, nhất là khi cô phát hiện người đàn

ông này đang mải miết nhìn mình từ trên cao xuống, không hề chớp mắt. . . . . . Dáng vẻ hoang mang sợ hãi của Sầm Tử Tranh bị Cung Qúy Dương thu hết vào đáy mắt, chỉ thấy anh nhếch khóe môi mỏng cười nhạt, giữa gương mặt tuấn mỹ lóe lên một tia tà mị đặc thù.

"Gặp lại……..a, không…..không được nhìn!” (QA: bớ ngta chơi vầy là sao? Ngó của ngta)

Sầm Tử Tranh bị anh nhìn thấy, toàn thân không được tự nhiên, cô vội vàng

muốn đóng cửa xe, nhưng tiếc thay, bàn tay của Cung Qúy Dương lập tức

giữ chặt lại, khiến cô không cách nào đóng cửa được.

"Rốt cuộc

anh muốn làm gì?" Sầm Tử Tranh thật sự nổi giận, cô lớn tiếng quát to,

đôi mắt lóng lánh như pha lê cũng gợn lên làn sóng phẫn nộ, trừng trừng

nhìn anh.

Con ngươi sâu thẳm của Cung Quý Dương không từ một

phút giây nào, tựa như bảo kiếm rút ra khỏi vỏ, mang theo tia sáng chói

lóa áp bức người khác…….chỉ thấy anh cúi người xuống, thân hình cao lớn

hoàn toàn bao phủ lấy cô.

“Em vẫn như trước kia, ngay cả dáng vẻ

tức giận cũng có thể khơi dậy ham muốn của anh!” Anh đưa ngón tay thon

dài ra, khẽ vuốt ve gương mặt cô.

Sầm Tử Tranh chợt quay mặt đi

nơi khác, cảnh giác nhìn Cung Quý Dương, lạnh lùng nói: "Cung tiên sinh, tôi đã nói rồi, phương thức làm quen của anh không thích hợp với tôi!

Buông tay!”

Cung Quý Dương cười cười, lắc đầu, trông có vẻ tiếc

nuối, thở dài nói: "Không còn cách nào khác, vậy anh chỉ có thể …….dùng

đến chiêu cuối cùng để khiến em nhớ lại anh!”

Anh vừa dứt lời, bàn tay liền hướng về phía eo của Sầm Tử Tranh mò mẫm, ngay sau đó, lập tức vòng tay qua hông cô, ôm chặt lấy……

"Anh muốn làm gì? Thả tôi xuống……"

Sầm Tử Tranh hoảng hốt, không ngừng giãy giụa, thêm vào đó Cung Qúy Dương

sở hữu thân hình cao lớn vạm vỡ, giờ phút này cô cảm thấy hàng loạt cơn

chóng mặt đều đổ ập đến.

Cung Quý Dương không thèm đếm xỉa đến

những nắm đấm của cô vung tới tấp vào trong ngực, cắm đầu cắm cổ đi đến

chiếc xe của mình ở phía trước. Sau khi mở cửa xe ra, đưa một tay nhét

Sầm Tử Tranh vào, còn mình cũng dang chân tiến vào ngay sau đó.

Trong nháy mắt, hơi thở ám muội nguy hiểm của nam giới quấn chặt lấy Sầm Tử Tranh…..

Theo bản năng, Sầm Tử Tranh muốn mở cửa xe bỏ chạy, nhưng sau một khắc, cô

liền hết hy vọng khi nghe thấy âm thanh của cánh cửa xe bị khóa chặt!

"Anh...anh muốn làm cái gì? Để cho tôi xuống xe!" Dán chặt cơ thể mảnh mai của

mình vào trên cửa xe, gương mặt lộ rõ sự tức giận cùng sợ hãi.

"Đã nhiều năm trôi qua, anh vẫn luôn hoài niệm hương vị của em!”

Cung Quý Dương nhếch mép, cánh tay rắn rỏi vòng qua chiếc eo


XtGem Forum catalog