Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329424

Bình chọn: 8.5.00/10/942 lượt.


cánh đồng hoa, thật đẹp!" Cô vui vẻ kêu lên, nhìn rất vội vàng.

"Cô cũng thích chỗ này?" Hoàng Phủ Anh nở nụ cười đơn thuần.

"Ừ! Đi, chúng ta sang bên kia xem!" Liên Kiều không nói thêm vội kéo bàn tay nhỏ của Hoàng Phủ Anh đi.

Cơ thể Hoàng Phủ Anh khẽ run lên, nhưng cũng không nói gì, vẫn để mặc cô tự nhiên kéo tay mình chạy sang bên cánh đồng hoa kia.

Cô không tự chủ mà ngồi xuống, nhẹ nhàng đưa một cành hoa tới trước mũi

ngửi, loài hoa này không có mùi nồng, sau khi ngửi, sẽ động lại trong hô hấp người ta một loại thanh nhã, khiến người ta khó quên mùi hương

này....

"Anh Anh, đây là hoa gì a, thật là đẹp!" Liên Kiều kinh ngạc quay đầu

lại nhìn Hoàng Phủ Anh, khóe kìm nén yêu thích trong lòng.

Hoàng Phủ Anh nhìn đóa hoa bên cạnh, trong mắt thoáng qua u buồn, cô ta

nhẹ nhàng ngồi xuống, tùy tiện nắm lấy một cành, nhẹ nhàng nói: "Loại

này hoa tên là 'Mỹ nhân anh'!"

"Mỹ nhân anh? Tên thật là hay, mỹ nhân anh, mỹ nhân anh, ha ha --"

Liên Kiều nói thầm, đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời, "Anh Anh, tên hoa giống với tên em đó, cũng có một từ anh!"

Hoàng Phủ Anh nhẹ nhàng cười, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt có hơi xanh,

đôi mắt đẹp đẽ, cô ta nhẹ nhàng vỗ về cánh hoa nói: "Thời gian nở hoa

của loại hoa này rất dài, mà cô xem loại hoa này có thể là mỹ nhân giữa

các loài hoa, cả thế giới mới chỉ có một nơi hoa này sinh trưởng, đây là hoa anh cả cố ý mang từ nơi đó về trồng." (Min: cái đoạn này như thế nó khoe ấy)

"A? Thì ra Hoàng Phủ Ngạn Tước lại thích hoa a? Kì lạ nha, một người đàn ông!" Liên Kiều le lưỡi, nghĩ lại, lại muốn bật cười.

Hoàng Phủ Anh nhẹ nhàng lắc đầu --

"Không phải, đây là anh cả đặc biệt trồng vì tôi!"' Trong giọng nói mang theo phần tự hào.

A?

Liên Kiều ngoài ý muốn kêu lên, lập tức nhìn về phía Hoàng Phủ Anh, bất

chợt tắt nụ cười, không biết tại sao, cô lại có thể nhìn thấy biểu hiện

này trên mặt Hoàng Phủ Anh --

Đây là vẻ mặt gì? Cô không thể giải thích nổi!

Cái loại cảm giác mơ mộng thậm chí vượt ra khỏi quan hệ anh em với Hoàng Phủ Ngạn Tước.

Hoàng Phủ Anh thấy cô kinh ngạc nhìn mình, ánh mắt có chút mất tự nhiên, vì thế liền quay mặt đi chỗ khác, giọng nói mềm mại tiếp tục:

"Nơi này là chỗ tôi thích nhất, bởi vì ở trong này, tôi có thể cảm nhận

được anh cả quan tâm yêu thương, mà nơi này cũng là nơi đẹp nhất trong

vườn hoa Hoàng Phủ!"

Trong lòng Liên Kiều có chút không thoải mái, giống như món đồ chơi mình thích bị người khác có ý đồ dòm ngó cướp đi --

"Ai, thực ra chỉ là hoa tươi mà thôi, có đặc biệt như vậy sao?" Cô không chút để ý nói.

"Cô thì biết cái gì?" Hoàng Phủ Anh bị lời nói của cô làm cho mất hứng,

cô ta giương mắt nhìn Liên Kiều, dùng giọng nói của chủ nhân để nói cô

--

"Cô có biết mặt mũi của ba đại tài phiệt khác không?"

Liên Kiều nhíu mày, cô làm sao mà biết được, lại không có quan tâm đến.

Thấy vẻ mặt của cô như vậy, Hoàng Phủ Anh càng kiêu ngạo (Min: ta muốn

cấu nát mặt con này Ah~~~), cô ta đứng dậy, nói với Liên Kiều:

"Tứ đại tài phiệt bất kể là kinh doanh hay sinh hoạt thường ngày đều có

chỗ tương đồng, ví dụ như, mượn chuyện buôn bán để nói, tất cả đều duy

trì thống nhất, mà phương diện sinh hoạt cũng vậy, trong vườn hoa của

bọn họ cũng có loài hoa biểu tượng riêng, điểm ấy bất kì kẻ nào cũng

không thay thế được!"

Liên Kiều càng không hiểu: "Ý nghĩa riêng của hoa? Có ý gì?"

Tứ đại tài phiệt lại có loại yêu thích này sao? Vừa nói giống như bọn họ mê gái vậy, đàn ông lại thích ngắm hoa, thật buồn cười! Hoàng Phủ Anh thấy cô không biết điểm ấy, đôi mắt như nước giương lên lộ vẻ tự hào ——

Cô ta vừa đùa nghịch " Mỹ nhân anh " vừa cười nói: "Muốn nói chỗ giống

nhua của bốn người này chính là vườn hoa của bọn họ, nhưng mà —— có chút không giống!"

Nói tới đây, cô ta nhìn Liên Kiều, thấy cô đang nghiêm túc nghe, liền

tiếp tục nói: "Loài hoa nổi tiếng nhất trong Thanh Vận viên nhà họ Lăng

chính là hoa bỉ ngạn, nghe nói đó là hoa mà Kì Hinh thích nhất!"

"Kỳ Hinh? Cô ấy là ai?"

Liên Kiều tò mò hỏi, vừa nghe thấy tên người phụ nữ này, tên này rất đẹp, nói như vậy chắc hẳn chủ nhân của nó cũng rất đẹp.

Hoàng Phủ Anh nhìn Liên Kiều như nhìn người ngoài hành tinh, ngay cả Kì Hinh là ai mà cô cũng không biết.

"Kỳ hinh là vợ của Lăng Thiếu Đường tập đoàn Lăng Thị, cũng là nữ chủ nhân của Thanh Vận viên!"

"A? Lăng Thiếu Đường đã kết hôn?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liên Kiều có

chút tiểu thất vọng, nhìn đàn ông đã kết hôn thì chẳng có ý nghĩa gì, ai ——

"Đương nhiên là kết hôn, anh ấy là người kết hôn sớm nhất trong bọn họ, nhưng lại kết hôn hai lần..."

Hoàng Phủ Anh cũng là cô gái đơn thuần, biết cái gì sẽ nói cái đấy,

nhưng nói đến đây cũng tự biết mình nói sai, cho nên vội vàng che miệng

lại.

Đáng tiếc, đôi tai của Liên Kiều lại nghe được lơ mơ câu nói cuối cùng đó ---

"Anh Anh, em vừa nói cái gì? Lăng Thiếu Đường anh ta, anh ta kết hôn hai lần? Vậy vợ đầu tiên của anh ta là ai?" Cô ngạc nhiên liên tục hỏi.

Hoàng Phủ Anh thấy cô tò mò, biết nếu không nói nhất định cô sẽ càng suy nghĩ nhiều, vì thế liền than nhẹ.

"A?"


Duck hunt