Polaroid
Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323182

Bình chọn: 9.00/10/318 lượt.

cuối cùng cũng không phải người mà thái tử liếc

mắt một cái đã trúng!

Có thể buông tha như vậy sao? Nàng làm

không được, đây cũng không phù hợp cá tính của nàng! Nàng không phải một người chịu nhận mệnh, mặc dù biết làm như vậy, hậu quả rất có khả năng

là long trời lở đất, đất rung núi chuyển, nàng cũng đành phải vậy!

Yêu, có lẽ thật sự có thể làm cho người ta điên cuồng, ghen ghét, có lẽ thật sự có thể làm cho người ta trở nên càng thêm kinh khủng!

Sẽ

xuống địa ngục sao? Không sao cả, mặc dù là thật sự xuống địa ngục, nàng cũng chấp nhận! Dù sao, đến lúc đó xuống địa ngục, cũng không phải chỉ

có mình cô ta...

"Nhị tỷ..."

Hô vài tiếng, Hạo Nguyệt cũng không có phục hồi tinh thần lại. Tàn Nguyệt

lôi kéo ống tay áo của Hạo Nguyệt, trong lòng bất an càng thêm sâu. Hạo

Nguyệt hôm nay rất kỳ quái, chung quy cảm giác như có chuyện gì gạt

nàng.

"Ngạch... Tàn Nguyệt, ta còn có chút việc, đi về trước..."

Lấy lại tinh thần, chứng kiến ánh mắt thăm dò của Tàn Nguyệt, Hạo Nguyệt

bối rối tìm một lấy cớ, không đợi Tàn Nguyệt trả lời, trừng mắt nhìn

tiểu nha đầu bên cạnh một cái, hai người rời đi cứ như trốn.

"Hạo Nguyệt làm sao vậy? Sao lại cảm giác có điểm bối rối đây?"

Nhìn hai người chạy trối chết rời đi, Tàn Nguyệt khó hiểu lẩm bẩm nói.

"Tiểu thư, sao người có thể nhận lấy mũ phượng và áo tâm nương của nàng đây? Người cũng biết... Người cũng biết..."

Trong tay Lam Nhi còn cầm mũ phượng và áo tân nương lúc nãy, giữ cũng không

thể, bỏ cũng không xong, oán giận nhìn Tàn Nguyệt: tiểu thư cũng thật

là, sao lại có thể nhận lấy mấy thứ này đây?

"Làm sao vậy, Lam Nhi? Hạo Nguyệt cũng là hảo tâm, tỷ ấy vất vả giúp ta làm, sao ta có thể không nhận được đây?"

Tàn Nguyệt không có gì cười cười, trải qua chuyện lúc nãy, nàng cảm giác

Hạo Nguyệt đối với mình thật không tồi, tối thiểu, so với phụ thân thấy

không được đến vài lần kia tốt hơn nhiều.

"Đại tiểu thư của ta,

ngươi cũng biết, mũ phượng và áo tân nương, người nữ khi còn sống, chỉ

cần một phần là đủ rồi... Bây giờ tiểu thư đã có hai phần, như vậy vốn

là điềm rất xấu. Bọn họ nói, như vậy... như vậy..."

Khó xử nhìn

Tàn Nguyệt, nàng cũng chỉ là nghe một vài nhũ mẫu lớn tuổi nói, vừa rồi

nàng liều mạng địa nháy mắt với tiểu thư, nhưng tiểu thư cũng nhận. Tiểu thư sắp lập gia đình rồi, bây giờ nói cho tiểu thư chuyện này, không

biết có được hay không.

"Làm sao vậy?"

Trái tim, đột nhiên bùm bùm nhảy dựng lên, Tàn Nguyệt đưa tay vuốt ve mũ phượng và áo tân

nương, nhìn hình thêu tinh xảo, hoàn mỹ đến không chê vào đâu được,

không cho là đúng hỏi.

"Sẽ không hạnh phúc. Các nàng nói, chỉ có người tái giá, mới có thể chuẩn bị thêm một bộ mũ phượng và áo tân nương..."

Lam Nhi sợ hãi gục đầu xuống, nhị tiểu thư bây giờ tặng áo tân nương, rõ

ràng chính là dụng tâm bất lương. Nàng làm như vậy, nói đến cùng, cũng

không phải ghen ghét tiểu thư sắp gả cho thái tử nàng vẫn thầm yêu sao?

"Không thể nào? Chỉ bất quá vốn là một bộ mũ phượng và áo tân nương thôi, làm

sao có thể... Lam Nhi, ngươi cũng đứng lên đi, ta mệt mỏi, ngày khác lại thử!"

Là như thế này sao? Ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong

lòng Tàn Nguyệt, vẫn có chút nghi hoặc: nương của nàng mất sớm, không

biết việc này cũng không kỳ quái, nhưng Hạo Nguyệt, nàng vẫn đều có Liễu phu nhân sủng, yêu, chẳng lẽ nàng cũng không biết việc này sao?

Lắc đầu, nàng tình nguyện tin tưởng, Hạo Nguyệt thật sự không biết. Sắp

xuất giá rồi, tuy là tỷ muội, sau này cơ hội gặp lại cũng không hơn

nhiều, chỉ hy vọng, Hạo Nguyệt đừng khiến mình thất vọng mới tốt.

"Tiểu thư, tiểu thư, hù chết... Làm nô tỳ sợ muốn chết, nàng rốt cục nhận!"

Nghe được mama lớn tuổi ở phòng bếp nói qua, nữ nhân trước khi thành thân,

chỉ cần tặng cho nàng thêm một phần mũ phượng và áo tân nương thì khi

còn sống nàng sẽ bị tai nạn cuống quít. Thấy tiểu thư mất hứng, Hỉ Nhi

mới "lơ đãng" hướng tiểu thư nói ra một lần, không nghĩ tới tiểu thư dĩ

nhiên đồng ý, thậm chí tìm người suốt đêm gấp gáp làm ra một bộ. Hỉ Nhi

thầm nghĩ chính mình thông minh, chủ ý tốt như vậy, cũng chỉ có thông

minh như nàng mới có thể nghĩ tới.

"Sợ cái gì? Nha đầu chết tiệt kia, ta làm việc, có lúc nào thất bại?"

Hạo Nguyệt âm tàn cười, nguyền rủa sao? Nàng muốn không chỉ là nguyền rủa,

quan trọng hơn là làm trò, nha đầu này sao có thể nghĩ đến?

"Nhưng tiểu thư, vừa rồi nàng thật sự chần chờ một chút hả... Nô tỳ tưởng rằng, nàng sẽ cự tuyệt..."

Ủy khuất táp táp miệng, Hỉ Nhi nhỏ giọng nhắc nhở.

"Đúng vậy, cũng không phải tiểu thư ta thông minh sao? Hỉ Nhi, ngươi cũng

không ngẫm lại, ở trong phủ này, nàng thân với ai nhất? Bình thường

người nào đối với nàng tốt nhất?"

Hạo Nguyệt lạnh lùng cười, lợi

dụng nhược điểm của người khác, mặc dù vốn không quá quang minh lỗi lạc, nhưng việc này cũng không hổ là một trong những pháp bảo chiến thắng

thần kỳ.

"Tiểu thư, người thật thông minh hả, nguyên lai trong lòng tiểu thư sớm quyết định tốt rồi..."

Hỉ Nhi vội vàng vuốt mông ngựa, bộ dáng của tiểu thư bây giờ có điểm kinh

khủng, may là, ngư