XtGem Forum catalog
Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Từ Vợ Tướng Quân Trở Thành Hoàng Hậu Lên Nhầm Kiệu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323023

Bình chọn: 7.00/10/302 lượt.

g nói với ta, mũ phượng và giá y đã bị mất ?"

"Tiểu thư, tối ngày hôm qua vẫn còn, ta còn kiểm tra qua... Nhưng, bây giờ lại..."

Lam Nhi hoảng hốt nhìn Tàn Nguyệt, hồi tưởng đến áo tân nương ngày hôm qua, nàng đã tự mình kiểm tra, không có việc gì mà!

"Không được, ta phải nói cho lão gia, sao lại có thể xảy ra việc này? Đây là điềm rất xấu, điềm xấu..."

Ma ma dậm chân, trên mặt lộ ra một tia bối rối, phì phì, bàn tay to bắt lấy cổ tay Lam Nhi, cả giận nói:

"Đi, theo ta đi gặp lão gia ..."

"Ma ma, dừng tay!"

Tối hôm qua, nàng không rời khỏi căn phòng này, vẫn không rời khỏi, mà Lam

Nhi cũng không nói dối, vậy áo tân nương hẳn là mất lúc mình ngủ. Nhưng

là ai đã tới đây trộm? Lúc hắn tới, sao có thể một chút mình cũng không

biết?

Trong đầu kêu loạn, luôn cảm giác, chuyện này không đơn

giản như vậy, nhưng cẩn thận nghĩ, lại không biết sai chỗ nào. Chỉ là

không thể để ma ma mang Lam Nhi đi gặp Liễu Tương, Liễu Tương biết, Lam

Nhi chắc chắn sẽ không xong.

"Được rồi, ta nhớ ra rồi, Lam Nhi,

có phải ngươi nhớ nhầm không, ngày đó lúc nhị tiểu thư tới, chúng ta

không phải đã xem qua sao?

Nháy mắt với Lam Nhi mấy cái, Lam Nhi tự nhiên hiểu rõ ý tứ của tiểu thư, nàng khó khăn gật đầu:

"Tiểu thư... Đúng vậy, ta nhớ lại rồi, vì sợ bị hư, ta đã để ở chỗ khác..."

Ma ma rốt cục buông tay, Tàn Nguyệt cuối cùng cũng thở ra một hơi, may là

ngày đó Hạo Nguyệt tặng mình một bộ, bằng không, hôm nay thật sự phiền

toái rồi.

"Tiểu thư, ở chỗ này đây!!"

Bưng ra mũ phượng và giá y của tiểu thư Hạo Nguyệt đưa tới, trong mắt Lam Nhi cũng ẩm ướt,

bởi vì vừa rồi căng thẳng, hai tay cũng run rẩy rõ ràng!

Nha đầu này, lo lắng như vậy sao? Mắt nhìn Lam Nhi an ủi một cái, Tàn

Nguyệt tiếp nhận mũ phượng và giá y, mặc lên dưới sự giúp đỡ của ma ma,

trên khuôn mặt nhỏ lộ ý cười nhạt.

"Tiểu thư, thật không hổ là đồ hoàng cung đưa tới, kỹ thuật thêu thật sự là tinh xảo."

Chuyện cũng đã qua, tâm tình của ma ma cũng tốt hơn nhiều, cầm lấy giá y,

không nhịn được ca ngợi. Không biết giá y này không phải là trong cung

đưa tới, bất quá chỉ là Hạo Nguyệt làm cho nàng mà thôi.

Tàn

Nguyệt nhẹ cười, phối hợp mặc giá y, sau khi cùng ma ma và Lam Nhi sửa

sang lại và đội mũ phượng thoả đáng, thì chỉ còn chờ lát nữa Liễu Tương

lại đây.

"Lam Nhi, nơi này làm sao lại có sợi chỉ vụn lòi ra, mau giúp ta cắt đi!"

Trong tay áo, có một sợi chỉ lòi ra quấn vào tay, Tàn Nguyệt kéo ống tay áo Lam Nhi, rất nhỏ giọng nói.

"Oh, được..."

Lam Nhi xoay người, lúc này ma ma đã ra bên ngoài uống trà ngồi chờ rồi,

trong phòng cũng chỉ có hai người các nàng. Vốn dĩ, tiểu thư xuất giá,

cũng là đại sự của tướng phủ, nơi này cũng không nên lạnh lẽo như vậy,

nhưng hôm nay cũng là ngày nhị tiểu thư xuất giá, chuyện tình trong phủ

đều là phu nhân quản lý. Đám hạ nhân cũng rất khôn khéo, biết nên nịnh

hót người nào, không nên nịnh hót người nào.

"Tiểu thư, ở đâu?"

Lấy kéo đến, Lam Nhi cúi đầu hỏi.

"Chỗ này."

Giơ tay lên, Tàn Nguyệt xoay người nâng tay áo, tỏ ý nói.

"Tiểu thư, ở đây phải không?"

Nhìn sợi chỉ rõ ràng như vậy, Lam Nhi thầm nghĩ nhị tiểu thư cũng quá sơ ý rồi, sao lại có thể sót lại sợi chỉ lớn như vậy đây?

"Làm sao vậy, tiểu thư?"

Đột nhiên, tay của Tàn Nguyệt giữ lấy cây kéo của Lam Nhi, Lam Nhi ngẩng

đầu, ngơ ngác nhìn tiểu thư, một cỗ bất an nồng đậm dâng lên.

"Không có việc gì, trước cắt đi!"

Không cảm xúc buông tay ra, trên mặt Tàn Nguyệt hiện ra một tia chật vật, Lam Nhi không có hỏi tiếp, mà vẻ tươi cười trên mặt Tàn Nguyệt, không còn

hiện lên nữa.

Hạo Nguyệt, nhị tỷ của nàng, tỷ tỷ duy nhất ở trong phủ đối xử với nàng tốt hơn, sao nàng lại có thể đối với mình như vậy?

Sắc mặt bình tĩnh, trong lòng lại nổi sóng cuồn cuộn, giống như làn gió thổi qua, Tàn Nguyệt thiếu chút nữa kêu lên.

Một sợi chỉ trong tay áo, nếu như không phải vừa lúc cắt vào tay, ai có thể chú ý? Nhưng sự thật luôn tàn khốc như vậy, nàng thấy được, cũng chú ý

rồi, đường may kia, kỹ thuật thêu kia, so với vẻ ngoài có thể thấy được, cách xa rất nhiều...

Đây không phải đường may của Hạo Nguyệt, bởi vì hai người thân thiết, mà

nàng bình thường lại tỉ mỉ, tất nhiên nhận ra đường may của Hạo Nguyệt,

cũng nhân tiện hiểu rõ điều này, có ý nghĩa gì...

Đây không phải

Hạo Nguyệt tự tay làm, tối thiểu không phải nàng tự làm hết, mặc dù cực

kỳ giống nhau, nhưng không thể gạt được hai mắt của Tàn Nguyệt. Tuy

không phải nàng làm, nhưng cũng là nàng vì mình mà chuẩn bị, điều Tàn

Nguyệt không hiểu là, vì sao Hạo Nguyệt phải lừa gạt nàng? Vì sao không

nói thật?

Có phải tự tay làm hay không không có vấn đề gì, nàng

cũng không để ý. Nàng để ý là sự quan tâm của Hạo Nguyệt đối với mình,

phần tình cảm tỷ muội ấm áp...

◎◎◎◎

"Hạo Nguyệt, ngươi muốn làm gì?"

Nữ nhi xuất giá, khẩn trương nhất thường là nương, chứng kiến nha đầu cầm

mũ phượng và giá y, mặt Liễu phu nhân trong nháy mắt trở nên không còn

chút máu, cái này -- đây là...

"Nương, người phải giúp Nguyệt Nhi, phải giúp ta... Hạnh phúc của ta, đều phải dựa vào nương..."

Đuổi những