Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới

Tướng Quân Ở Trên, Ta Ở Dưới

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328353

Bình chọn: 8.5.00/10/835 lượt.

với kẻ hồng nhan rồi.

Nếu không phải là cái bóng sau lưng mỹ nhân quá lớn, thực sự không thể trêu ghẹo, thì ông ta đã nhất định lấy về làm bồ tát, ngày ngày ôm lấy mà

chiều chuộng. Chương huyện lệnh thèm đến rỏ cả nước dãi, chỉ hận không

có cơ hội ra tay.

Bạch Thị hầu hạ ông ta là một người khôn khéo,

thấy ông ta thèm khát, lập tức nói lấy lòng: “Đại gia, ông muốn lấy Liễu cô nương cũng không khó”. Chương huyện lệnh “phì” cô ta một cái, đấy là vài chục năm trước vừa trúng tiến sỹ, đang ở thời kỳ đỉnh cao. Còn bây

giờ đã là lão già hơn năm mươi tuổi rồi, ông ta có tự tin thế nào đi nữa thì cũng không dám nghĩ một đại mỹ nhân xinh đẹp như thế sẽ để mắt đến

ông ta.

Bạch Thị cười nói: “Ông không phải còn có đứa con trai

hai mươi tuổi, tướng mạo lại đẹp trai tuấn tú, tài hoa xuất chúng, vẫn

chưa kết hôn sao? Cậu ấy lần trước còn trúng tú tài, với Liễu cô nương

thật là một đôi tuyệt xứng. Nghĩ Liễu cô nương muốn xuất gia, cũng là bị bắt ép, nếu như được một vị lang quân tuấn tú yêu thương, thì sao không cảm động chứ?”.

“Vô sỉ!” Chương huyện lệnh tức giận trách mắng

vài câu, nhưng trong lòng lại có chút do dự, con trai ông ta tướng mạo

kiệt xuất, nói năng làm việc cũng rất được lòng người khác, tính tình

lại rất tốt, ngoài bình thường chỉ thích chơi với con trai ra, thì không có khuyết điểm gì lớn lắm. Liễu cô nương không có bố mẹ, chắc là giáo

dục không được tốt, chơi bời phóng đãng, đức tính cũng không tốt lắm,

chắc làm mọi người ghét bỏ, nên mới để cô ta xuất gia chuộc tội. Nếu để

con trai ra mặt dụ dỗ, lừa lấy về nhà, đợi thông báo hết tới mọi người,

gạo đã nấu thành cơm rồi, mỹ nhân đơn độc ở một mình cô đơn trong phòng

trống, làm bố chồng thỉnh thoảng đi an ủi, cũng là có lý cả thôi.

Chương huyện lệnh càng nghĩ càng đẹp, cứ như là người đẹp đã nắm trong tay vậy, vội vàng lao đến Bạch Thị trút hỏa.

Từ bên ngoài truyền tới một tiếng hét điên cuồng: “Lão gia! Không hay rồi! Không hay rồi!”.

Chương huyện lệnh tức giận, người còn đang trần như nhộng nhảy từ trên giường

xuống, đẩy đứa nha đầu ra, lao ra ngoài, tức giận đạp cái tên vừa hò hét một nhát, quát mắng: “Cái gì không hay? Lão gia của ngươi đang rất rốt

đây”.

Tên nha dịch bị đá mang họ Lý, là tiểu đầu đầu trong số nha dịch, cậu ta sợ hãi, nhưng không để ý đến sự đau đớn, trên người đầy

bùn đất và nước mưa, bò lên như bị mộng du vậy, quỳ trên đất, mắt đỏ hoe nói: “Lão gia! Mạc Hà vỡ đê rồi”

“Cái….cái gì?” Chương huyện lệnh sững cả người.

Tên nha dịch tiếp tục nói không ra đầu ra cuối: “Ngày nào trời cũng mưa to, nước sông Mạc Hà cứ một mực dâng lên. Mấy ngày trước khi tuần thị có

báo về, nói đê có lỗ hổng. Lão gia người bận rộn trong phòng, nói không

phải lo lắng, không thể vỡ đê đâu. Hôm nay đê Mạc Hà bị vỡ rồi, nước

sông tràn vào, cuốn đi Thôn trang, Lý trang, Trần trang, Mạc trang, Lâm

trang…Ruộng đồng đều bị ngập nước hết rồi, người….người đều bị cuốn đi

rồi, chết rồi, chết hết cả rồi”.

“ Chết…chết rồi?”. Chương huyện lệnh ngồi bịch xuống đất, mặt xám như chết.

Mưa to mấy ngày liền, mùa vụ sắp gặt đều bị ngập hết.

Triều đình tuy đã hạ lệnh giảm thuế, nhưng các khoản thuế phải thu vẫn không giảm được bao nhiêu.

Huyện Tụ Thủy là con đường giao thông, vật chất cũng khá dồi dào, cũng không

kìm được giá lương thực tăng lên. Những người lưu dân ở các huyện bên

cạnh dần dần chuyển tới, lang thang ở trên phố, ăn mày khắp nơi, trị an

có phần hơi loạn.

Nhưng, một kiểu thiên tai không thể dự đoán trước được, với một huyện gia sắp về hưu, thì có liên quan gì chứ?

Làm quan ở xa chỉ là vì tiền.

Ông ta thích thú trình tấu lên xin xỏ khắp nơi, chuẩn bị phát tài to đến

nơi. Tiện thể bảo bọn nha dịch đi khắp nơi thu thuế, nhất định phải thu

hết các khoản thuế còn nợ và tiền phạt. Một phần nộp quốc khố, để đạt

được thành tích, phần còn lại cho vào kho riêng, để túi tiền đầy đầy một chút.

Bọn nha dịch nhịn đầy một bụng tức, đội mưa to gió lớn, lên núi xuống thôn, đi thu tiền khắp nơi.

Đất của Lý trang nằm ở vùng thấp, bị ngập rất nặng, hầu như không có tí thu hoạch gì, tất cả đều dựa vào số lương thực còn lại để qua ngày, chỉ đợi triều đình cứu trợ, làm gì còn tiền để nộp thuế đầu người? Trong thôn

đâu đâu cũng tiếng khóc lóc thổn thức của đám đàn bà và con gái, nhìn

thấy thế đến bọn nha dịch cũng không nhẫn tâm, nhưng ngoài mặt lại không dám thể hiện ra. Một cảnh tượng như thế, nếu là làm phật lòng huyện

lệnh thái gia, lại mất bát cơm, người khóc lóc lại là vợ và con gái của

bọn họ. Vì thế chi bằng gắng gượng, đi khắp nơi lật tung các thùng tủ

ra, bắt gà đánh chó, tốt xấu gì cũng thu được phần lớn.

Lý lão

sau ba lần bị đập nhà, đứng ở ngoài cửa chửi lớn: “Bọn mày là một lũ chó vẫy đuôi với cái tên Chương vô đức đáng bị trời phạt đó! Bọn mày sinh

con không có mắt! Đoạn tuyệt tử tôn! Bọn mày bị trời đánh thánh vật! Sẽ

không được chết yên ổn!”.

Lý nha dịch nghe thấy tức giận vô cùng, đang định lao đến đá mấy cái, để ông ta biết điều một chút.

Bỗng nhiên dưới chân hơi hơi rung lên, một tiếng sấm vang lên, ầm ầm bên t