
cấp
chuyên nghiệp nhanh chóng kết thúc, bằng sự nỗ lực và khổ công học tập
của mình, anh đã đạt được thành tích xuất sắc đứng đầu toàn trường và
được cử đi học đại học. Trở thành một sinh viên đại học chính quy, đây
là điều mà anh chưa từng nghĩ tới.
Vào đại học, Đỗ Phong lại càng nỗ lực. Sẵn có những kiến thức học hỏi được ở Học viện Mĩ thuật, anh cứ một đường tiến lên, thành tích vượt trội. Anh còn rất hứng thú với việc thiết kế, thường xuyên đến thư viện đọc tài
liệu, hơn nữa anh còn có năng khiếu trời cho, vừa lên năm ba, tài năng
của anh đã được thầy cô công nhận, ai cũng nói anh có tương lai rực rỡ.
Vì không học cấp ba chính quy nên kiến thức nén tảng của Đỗ Phong không
tốt lắm. Biết vậy, anh luôn cố gắng bù đắp sự thiếu hụt của mình, hằng
ngày chăm chi lên lớp tự học để học tiếng Anh, ngoài ra còn tích cực
tham gia các hoạt động ngoại khóa và câu lạc bộ thể thao.
Kiệm lời, khiêm tốn, không thích chơi trội, hòa đồng và nhiệt tình giúp đỡ
bạn bè, đó là những điêu khiến Đỗ Phong ghi điểm trong mắt người khác và được nhiều bạn nữ mến mộ. Trong khi mọi người còn đang buôn bực vì chưa kịp thích ứng với cuộc sống đại học thì anh đã hiên ngang giành được
học bổng loại một. Chi có một điều khiến người ta khó hiểu, dù được rất
nhiều cô gái theo đuổi nhưng Đỗ Phong chưa hê rung động trước một ai.
Sau khi biết tất cả những điều này, Nguyễn Vân càng thêm sùng bái Đỗ Phong. Đỏng thời cô cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng, bao nhiêu nữ sinh tài giỏi
đêu không thu hút được anh, liệu một con nhóc lông bông như cô có thể
lọt vào mắt anh? Nếu chưa bắt đầu mà đã từ bỏ thì thật không xứng với
tính cách dám yêu dám hận của cô, còn nếu cứ thắng thừng đến tiếp cận Đỗ Phong, sợ rằng anh sẽ phòng bị cô giống như với những cô gái khác.
Nhất định phải nghĩ một biện pháp chu toàn mới được, không thổ liều lĩnh. Nguyễn Vân ảo não suy nghĩ.
“Anh! Hôm nay em mời anh đi xem phim, không được làm mất mặt em!” Nguyễn Vân
đứng ngoài cửa phòng 902, tóm tay áo Nguyễn Quân mà cầu xin.
“Không đi.”
Đáp án đã dự liệu được.
“Hôm nay là cuối tuấn, thư giãn chút đi! Anh không nghe câu lao động phải kết hợp nghỉ ngơi à?” Nguyễn Vân kiên trì.
“Nói đi, lần này mày muốn gì?” Nguyễn Quân cảnh giác nhìn em gái.
“Cô bạn Trình Ngọc cùng phòng em có mấy tấm vé xem phim, thấy anh học hành
cực khổ nên muốn mời anh đi chơi một hôm cho thoải mái. Anh không cảm ơn em gái thì thôi lại còn nói em như thế! Đau lòng!” Nguyễn Vân lôi con
át chủ bài ra.
Có lần vô tình biết được hình mẫu bạn gái lí tưởng
trong lòng anh trai, Nguyễn Vân cố tình sắp xếp cho Nguyễn Quân và Trình Ngọc gặp mặt. Không ngờ Nguỵễn Quân thật sự nảy sinh cảm tình với Trình Ngọc, có điều vì bản chất mọt sách đã ăn sâu bám rễ trên người ông anh
họ cô nên chuyện này không có tiến triễn. Nguyễn Vân quyết định tiếp tục gán ghép hai người, trước hết phải cho Nguyễn Quân được hưởng lợi lộc
thì anh mới chịu giúp đỡ cô.
Từ rạp chiếu phim về tới trường đã là hơn mười giờ tối, ba người đi bộ
trong sân trường, hít thở hương hoa cỏ dìu dịu, hưởng thụ gió đêm mát
rượi.
Tới trước cổng kí túc xá nữ, Nguyễn Quân đang định tạm biệt hai cô gái thì chợt nhìn thấy người quen.
“Cảm ơn anh đưa em vẻ.” Giọng nói ngọt ngào của Lục Hoa truyền đến.
Trình Ngọc và Nguyễn Vân đêu kinh ngạc quay đầu lại.
“Không có gì, anh về đây.” Đỗ Phong lúc này cũng thấy ba người Nguyễn Quân, chỉ gật đầu với họ một cái rồi đi thẳng.
Lục Hoa làm như không thấy hai cô bạn, lẳng lặng đi lên phòng.
“Anh đã bảo mày đừng có hi vọng gì rồi cơ mà!” Nguyễn Quân nói nhỏ bên tai khiến Nguyễn Vân giật mình.
Về phòng, cô nhìn chằm chằm Lục Hoa, muốn thông qua ánh mắt tỏ rõ sự chán
ghét của mình. Ban đầu, Lục Hoa còn chột dạ né tránh, nhưng sau đó thẳng thừng quay sang nói với cô: “Nhìn gì? Chưa thấy người ta hẹn hò bao giờ à?”.
Nguyễn Vân uể oải nằm xuống giường.
Rõ ràng thái độ của Đỗ Phong với Lục Hoa rất hờ hững, vì sao anh ấy lại
đồng ý hẹn hò với cô ta? Chẳng lẽ anh cũng có lúc cảm thấy cô đơn, cũng
có lúc không cầm lòng được trước người đẹp? Biết đâu anh chỉ chơi đùa
thôi chứ không phải thật lòng? Như lời anh họ đã nói, không ai có thể
chinh phục được trái tim Đỗ Phong? Loại công tử đào hoa như thế, tốt
nhất là không thèm.
Nguyễn Vân hất mái tóc, quyết định không tốn sức suy nghĩ về loại đàn ông ấy
nữa. Trai đẹp quả nhiên không đáng tin cậy, mười kẻ thì đến chín kẻ
thuộc dạng gặp dịp thì chơi.
Sau hôm ấy, Nguyễn Vân dồn hết tâm tư vào việc học, còn Trình Ngọc dường
như đã có cảm tình với Nguyễn Quân. Hiện tại, bóng hông hay xuất hiện ở
902 để tìm Nguyễn Quân chính là bạn tốt của Nguyễn Vần - Trình Ngọc,
khiến cho đám bạn học của Nguyễn Quân đều hát bài Rốt cuộc anh có mấy cô em gái của Mạnh Đình Vĩ để trêu chọc anh.
Nguyễn Quân cao một mét bảy mươi, tướng mạo bình thường, tài năng dù có nhưng
không thuộc vào hàng xuất sắc. Nguyễn Vân còn nhớ, Trình Ngọc từng nói
cô ấy thích con trai cao lớn, phong thái ung dung, tài hoa xuất chúng,
không tìm được người như thế thì cô thà ở vậy cả đời khô