Old school Swatch Watches
Tuyệt Thế Mị Phu Phân

Tuyệt Thế Mị Phu Phân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324554

Bình chọn: 9.00/10/455 lượt.

thể nói với Nhị tỷ, chúng ta sẽ giúp muội.”

Thanh Thanh đương nhiên hiểu được ý tứ của hắn, nàng cười khẽ, lắc lắc đầu:

“Không có việc gì.”

Thiên hạ đệ nhất sát thủ quả nhiên danh bất hư truyền, ngay cả đôi mắt cũng là số một.

“Đi ăn cơm.” Hắn cũng không muốn nhiều chuyện, trở lại vấn đề chính.

“Mọi người ăn trước, muội muốn yên tĩnh một mình.”

Nàng ngẩng đầu nhìn hoàng hôn, ánh mắt phủ một tầng buồn thảm.

“A...” Diệp Lăng Tương đang định nói chuyện thì bị Lãnh Tuyệt Cuồng chặn họng:

“Đi thôi!”

“Thanh Thanh, mau tới, chúng ta chờ muội, Uy...Chàng túm ta làm gì, chàng ở trước mặt đứa nhỏ hôn trộm người ta.”

Giọng nói của Diệp Lăng Tương càng lúc càng xa, cho đến khi không còn nghe thấy tiếng.

Thanh Thanh quay đầu nhìn nơi một nhà bọn họ vừa biến mất, khoé miệng hơi nhếch lên, ánh mắt tràn đầy sự hâm mộ.

Rời khỏi Đoạn đại ca đã bốn tháng, không biết hắn có khoẻ không? Hắn còn nhớ rõ nàng không? Hay đã quên mất nàng rồi?

Vốn dĩ hắn chỉ coi nàng là huynh đệ, trong cuộc sống của hắn, nàng chỉ là khách qua đường, hay chỉ là sự trao đổi. Có lẽ, Đoạn đại ca đã sớm quên nàng. Đã quên Tần huynh đệ ngốc nghếch, quên mất nữ tử cùng hắn một đêm triền miên. Có lẽ, chuyện nàng là nữ tử cùng hắn ân ái suốt một đêm cũng không hề biết!

Việc đau khổ nhất trên đời này không phải là yêu hận tình cừu, càng không phải sinh ly tử biệt, mà là hai người chỉ mới gặp thoáng qua nhưng mãi mãi không thể quên được nhau.

Hắn có thể quên, còn nàng thì sao?

Vô tình bất tự đa tình khổ

Thốn hoàn thành thiên ti vạn lũ

Thiên nhai địa giác hữu cùng thời

Chích hữu tương tư vô tận xứ.

(vô tình không giống đa tình khổ

Mỗi tấc đều có ngàn vạn sầu

Núi non nơi xa có tận cùng

Chỉ có tương tương là vô tận )

Chỉ có tương tư là vô tận a, vết thương trong lòng nàng, đến khi nào mới có thể hàn gắn?

Thanh Thanh thực hối hận khi đưa ra yêu cầu muốn học võ công. Nhiệt tình của Diệp Lăng Tương duy trì hơn nửa tháng. Mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào Thanh Thanh, trước khi đi ngủ cũng phải dạy cho nàng một bộ tâm pháp để nàng vừa ngủ vừa luyện.

Hơn nửa tháng nay, mỗi ngày của Thanh Thanh có thể hình dung là đang sống trong địa ngục nhân gian!

Khi biết tin Thanh Thanh muốn học võ công, ngay đến Thuỷ Tịch Linh cũng muốn nhảy vào, nếu không phải bụng bụng quá lớn hẳn nàng cũng đã tham gia rồi.

Diệp Lăng Tương muốn nàng trèo tường cũng được thôi (hiện tại nên sửa lại là leo nóc nhà), ai mà biết Quân Tuỳ Phong cũng đến góp vui.

Chẳng nhẽ đường đường là Thiên Cơ Các chủ, nhàn rỗi đến mức không có việc gì làm? Vì cái gì mỗi ngày đều có thời gian dạy nàng võ công?

Hai vị sư phó thay phiên tra tấn, nàng quả thực khóc không thành tiếng!

Những đại hiệp trên phim truyền hình đâu có luyện võ như vậy, vì cái gì võ công của bọn họ lại cao như thế?

Ai, những tình tiết trên phim truyền hình quả nhiên không thể tin tưởng a.

Được hai vị tuyệt đỉnh cao thủ huấn luyện hơn nửa tháng, nàng cuối cùng cũng không chịu nổi. Quân Tuỳ Phong thấy nàng vất vả, đặc biệt ân chuẩn cho nàng nghỉ ngơi một ngày.

Nàng đến Thương Mang trấn lâu như vậy, cũng chưa khi nào thảnh thơi dạo phố a.

Sau bữa cơm trưa, nàng mang theo một số bạc vừa đủ, ra đường đi dạo. Đây là Thanh Thanh lén lút trốn ra ngoài, không thôi để Diệp Lăng Tương biết, nàng ta nhất định cũng sẽ theo ra. Diệp Lăng Tương đi đến đâu gây huyên náo đến đó, đi cùng nàng ta thì đừng nghĩ đến việc lỗ tai được yên tĩnh.

Mỗi ngày đều luyện công khiến cho thể lực của Thanh Thanh cạn kiệt, chỉ mới đi dạo có một lúc, nàng đã cảm thấy toàn thân vô lực, trên chân giống như kéo theo một tảng đá, bước đi khó khăn.

Không có cách nào khác, nàng đành tìm một quán trà để nghỉ ngơi, kêu thêm một ít thức ăn để giết thời gian.

Quán trà luôn luôn là nơi náo nhiệt nhất, muốn nghe những tin tức trên đường, đây cũng là nơi thích hợp nhất.

Nàng chính là đang nhàm chán, thế nên mới lắng nghe mấy câu chuyện trên giang hồ. Nghe cả nửa ngày, tất cả mọi người đều đang bàn luận về một tin tức: Minh Vương tuyển phi.

Minh Vương phát ra thiệp mời, mời các nữ tử chưa thành hôn của các môn các phái, hai tháng sau đến Minh Cung làm khách, Minh Vương muốn tuyển một trong số các vị nữ tử đó là Vương phi.

Minh Cung còn truyền ra một tin tức, phàm là những nữ tử thu được thiệp mời thì đều là những người được đề cử vào ngôi vị Minh Vương phi, trước khi tiệc tuyển phi kết thúc, không cho phép các nàng kết hôn, càng không cho phép vắng mặt, nếu làm trái tức là không cho Minh Cung thể diện. Kết cục của việc không giữ thể diện cho Minh Cung, người trong giang hồ không ai không biết, cũng không cần phải nói rõ. Nói cho dễ nghe là tiệc tuyển phi, khó nghe hơn chính là bức hôn!

Người trong hắc đạo khi nghe được tin này đương nhiên cầu còn không được, chỉ cần kết giao được với Minh Cung, ở trên giang hồ muốn hoành hành ngang ngược ra sao đều có thể. Còn người trong bạch đạo khi nghe được tin này giống như sét đánh ngang tai, ai cũng không muốn đem con gái hay tỷ muội của mình gả cho tên đại ma đầu kia.

Thanh Thanh nghe bọn họ ta một câu ngươi