Vài Lần Hồn Mộng

Vài Lần Hồn Mộng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324674

Bình chọn: 9.5.00/10/467 lượt.

Cha cháu ?”“Tại sao lại muốn đi tìm phụ thân?” Chỉ vì tò mò muốn hỏi cho biết thôi, cũng không phải là đề phòng. Trong đáy lòng nó cơ hồ theo bản năng nghĩ muốn thân cận nam tử này.” Có bao giờ cháu nghĩ sẽ có một ngày cha cháu cũng sẽ bị người khác bắt nạt ?”Tầm Tầm kiên định lắc đầu, “Cái đó là không có khả năng.”“Thử một lần đi, bắt nạt cha cháu cũng vui lắm đó .”Mạc Mặc trốn ở trong bụi cỏ ngủ cũng hơi say, mấy ngày gần đây cứ di chuyển cùng vết thương chưa lành làm cho khuôn mặt nàng có chút tiều tụy tái nhợt. Mà mặc dù đang ngủ nàng cũng nắm chặt bàn tay.Tầm Tầm kêu Quý Tử Hiên đặt nó xuống, chạy nhanh tới bên người Mạc Mặc. Tiếng bước chân nhè nhẹ cũng không đánh thức nàng, Tìm Tìm cười trộm nắm cánh mũi Mạc Mặc. Mạc Mặc hụt hơi, chậm rãi mở mắt.Thấy trước mắt, khuôn mặt tươi cười sáng lạn của Tầm Tầm, bên môi nhếch lên một vòng độ cung, đến khi nhìn thấy thân ảnh của người bước phía sau Tầm Tầm, nhất thời đông cứng lại.Trên mặt hắn vẫn ôn hoà như vậy, dùng nụ cười vô hại để lừa người.Tầm Tầm chỉ vào Quý Tử Hiên đang muốn nói chuyện, Mạc Mặc ôm chặt Tìm Tìm, đứng lên xoay người bỏ chạy.“Mạc cô nương.”Âm thanh của hắn không lớn, không có nửa điểm uy hiếp, nhưng chính là chỉ nghe một tiếng gọi bình thản như vậy, lại làm cho nàng lập tức dừng bước chân.Từ trong lòng Mạc Mặc, Tầm Tầm ngẩng đầu kỳ quái nhìn nàng.“Đã lâu không thấy cô nương, sao thấy ta lại bỏ chạy?” Lỗ tai Quý Tử Hiên giật giật nghe ngóng chung quanh tìm tòi, lại không có nghe được âm thanh của những người khác, mới cười nói : “Nghe nói vợ chồng hai người ở chỗ này, ta cố ý đến nhìn xem, như thế nào lại không thấy phụ thân của đứa nhỏ này ?”Trong lòng Mạc Mặc một lần lại một lần mắng người này thật không phải mù hoàn toàn.Tầm Tầm ở trong lòng Mạc Mặc, thấy không đúng, vừa định lên tiếng, Mạc Mặc hung hăng trừng nó một cái. Trong lòng một lần lại một lần kêu nó câm miệng.Tầm Tầm đọc được tiếng lòng của Mạc Mặc, uỷ khuất nhìn Quý Tử Hiên liếc mắt một cái, không nói gì.Mạc Mặc xoay người, đem sợi tóc trước trán vuốt ra đằng sau, thân hình đứng thẳng, lập tức theo tư thế phòng bị chuẩn bị bỏ đi : “Nói ra thì cũng là thời gian rất lâu rồi. Quý cung chủ cũng khỏe chứ.”Quý Tử Hiên lắc lắc đầu : “Không thể nói là khỏe được, hai năm trước có thay một Cửu Vĩ Bạch Hồ cản thiên kiếp, sức khỏe vẫn có chút không thoải mái .”Nàng cười : “Có lẽ thiên kiếp ngày đó chắc cũng không có gì lợi hại, hiện giờ Quý cung chủ vẫn còn có khí lực đến lãnh địa của yêu tộc để vui vẻ .”Quý Tử Hiên chạm nhẹ vào khoé mắt trên mặt tựa hồ còn cảm nhận được độ ấm của Tầm Tầm sau khi đụng vào, cũng cười nói : “Vẫn còn cứu được, cái này………Quả thật không có gì to tác lắm.”Sắc mặt Mạc Mặc thay đổi, lúc trước thiên lôi có bao nhiêu lợi hại nàng cũng không phải là không biết, Quý Tử Hiên ở phương xa dẫn khởi thiên lôi đã tiêu hao không ít tinh lực, càng không nói đến phải chịu đựng năng lượng mạnh mẽ của thiên lôi đó. Hiện giờ hắn nói như vậy, cũng có thể biết rõ, kỳ thật hắn cũng hi vọng Tầm Tầm có thể sống sót.Nếu hắn muốn Tầm Tầm.Mạc Mặc cúi đầu nhìn Tầm Tầm trong ngực mình, nếu hắn muốn Tầm Tầm……. Tầm Tầm đọc được tiếng lòng Mạc Mặc, đột nhiên giãy mạnh trong ngực nàng, hét lớn: “Đừng bỏ lại Tầm Tầm! Đừng bỏ lại Tầm Tầm! Tầm Tầm muốn ở bên cạnh phụ thân!” Mạc Mặc dùng sức vỗ vào mông hắn: “Đừng ồn!” Quý Tử Hiên cười không ngớt: “Thật muốn bái kiến một chút phụ thân của hài tử, là một người có phong thái thế nào, cư nhiên được hài tử yêu quý như vậy.” Mạc Mặc kéo kéo miệng cười gượng. Chợt nghe xa xa truyền đến một tiếng thét kinh hãi: “Mạc Mặc!” Là Nhược Nhất vội đuổi theo xuống núi. Quý Tử Hiên cười nói: “Ừm, xem ra lần trước khi Mạc cô nương đến Tầm Thường Cung làm khách, thật sự là giấu ta rất nhiều chuyện.” Mạc Mặc an bài Tầm Tầm xong xuôi, đột nhiên nói với Quý Tử Hiên: “Vậy Quý cung chủ sao không mời ta đi Tầm Thường Cung làm khách một lần nữa, lần này ta nhất định sẽ một năm một mười khai báo rõ ràng.” Nụ cười bên môi Quý Tử Hiên càng sâu: “Phụ thân của hài tử cũng đi cùng?” “Quý cung chủ phải hiểu rõ, đây là chuyện giữa chúng ta.” “Mạc Mặc!” Nhược Nhất chạy đến bên Mạc Mặc kéo nàng một cái, thấp giọng hỏi một cách nóng vội, “Ngươi làm gì thế!” Mạc Mặc không để ý nàng, tiện tay ném Tầm Tầm ra ngoài: “Đón lấy.” Nhược Nhất kinh ngạc thở hắt ra ngụm khí lạnh, Quý Tử Hiên nhìn không thấy a! Hắn nhìn không thấy a! Nhưng mặc dù Quý Tử Hiên nhìn không thấy, dựa vào tu vi của hắn, một vật sống lớn như vậy nện vào hắn, hắn vẫn có thể nhận rõ phương hướng một cách chuẩn xác, thân hình hắn chợt lóe, trong chớp mắt Tầm Tầm liền rơi vào lồng ngực hắn. (BB: Aaaa huhu… Ta yêu Tử Hiên wá đi…) Trán hắn không khỏi giật hai phát: “Thường ngày nàng vẫn đối xử với hắn như vậy sao?” “Nhi tử của ta, tất nhiên là thích thế nào thì chơi thế ấy. Làm phiền Quý cung chủ chờ ở đây trong chốc lát, ta còn có việc cần nhắn nhủ Nhược Nhất.” Nói xong, cũng không quản sắc mặt đen lại của Quý Tử Hiên, kéo Nhược Nhất đi ra xa. Quý Tử Hiên sờ sờ đầu Tầm Tầm, những sợi tóc mềm mại rất giống với hắn: “Nương


XtGem Forum catalog