Vật Cưng Của Thiếu Gia

Vật Cưng Của Thiếu Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322710

Bình chọn: 8.5.00/10/271 lượt.

g chơi cùng nhau qua đêm giáng sinh.

Băng Nhi lừa gạt quản gia bảo là muốn đến nhà bạn học cùng đọc sách, Vào đêm hai mươi lăm vụng trộm đi tới địa điểm cùng Lãnh Tiêu ước định chờ tim cô tràn đầy vui sướng.

Không bao lâu, Lãnh Tiêu liền lái xe xuất hiện chở cô thẳng đến sân bay xuất trình giấy tờ tùy thân đã âm thầm giúp cô làm, hai người leo lên khoang hạng nhất máy bay, bay đến Đông Phương chi châu.

"Trời ơi! Em không phải là đang nằm mơ chứ?"

Dựa sát tại trước cửa sổ thủy tinh tầng cao nhất 'phòng tổng thống' cấp năm sao, Băng Nhi tựa như cảo mộng thì thào tự hỏi.

"Không phải, em bây giờ rất thanh tỉnh!" Thưởng cho bồi bàn đẩy điểm tâm tới, Lãnh Tiêu cưng chiều trả lời cô.

"Hongkong, em chưa bao giờ từng ảo tưởng qua, chính mình có một ngày có thể đứng ở nơi này ngắm nhìn cảng Victoria, cái 7địa phương này đối với em mà nói bất quá là chỉ là một điểm nhỏ trên bản đồ" Băng Nhi si ngốc nhìn cảnh đêm phương xa như đầy sao.

"Lại đây, em ở trên máy bay cái gì cũng không có ăn. bây giờ trước khoan ngắm cảnh đêm ngoan ngoãn tới dùng cơm" Hắn dắt tay nhỏ bé của cô chậm rãi đi về hướng bàn tròn đặt cơm.

"Nhưng em thật sự không nỡ đem thời gian lãng phí vào việc ăn cơm bởi vì đây là lễ giáng sinh đầu tiên em và thiếu gia cùng nhau trôi qua." Trên đường đi qua cây thông noel to lớn được trang trí tỉ mỉ kế bên quán ăn Băng Nhi đột nhiên dừng bước.

"Không ăn cơm? Chẳng lẽ em muốn mọc cánh thành thiên thần sao?" Hắn ngoái đầu nhìn lại cô, hai con ngươi sáng lấp lánh như vì sao trên trời.

"Một đêm lãng mạn như vậy hẳn là ngồi ở dưới cây thông Noel lắng nghe ca khúc giáng sinh, hơn nữa." Thủy mâu mờ mịt, Băng Nhi mộng dảo vừa ỷ lại mỉm cười nhìn qua hắn.

"Hơn nữa cái gì?" Con ngươi đen sâu cười như không cười níu lấy cô.

"Ách. Chúc phúc lẫn nhau" Khuôn mặt nhỏ đỏ lên, cô ấp úng nói.

"cái gì?" Hắn cố ý bày ra thần sắc không hiểu.

"Em chỉ đang ví dụ. Như là hôn môi chúc phúc" Xoắn lắc lắc mảnh bạch ngón tay nhỏ nhắn, Băng Nhi hai mắt thẳng chằm chằm vào thảm lông màu trắng.

Hắn sẽ nghĩ cô không biết xấu hổ sao?! Tim cô thẳng thắn loạn nhịp.

"A, Băng Nhi dễ thương của anh cái ví dụ này nói cho cùng" Hắn nở nụ cười, cười đến thâm trầm, cười đến tà mị.

"Thiếu gia giễu cợt người ta! Sớm biết như vậy không nói" Cô chu cái miệng nhỏ nhắn xấu hổ duỗi ra nắm tay nhỏ hủy lồng ngực rắn chắc của hắn.

"Ai nha! Của vật cưng nhỏ của anh rõ ràng cũng biết giận nha!" Chiếm lấy cô hời hợt đánh, Lãnh Tiêu nắm thật chặt Băng Nhi hai cổ tay mảnh khảnh đem cô kéo vào trong ngực.

"Người ta nói, đây chẳng qua là cái ví dụ!" Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô chôn ở lồng ngực hắn, buồn buồn nói.

"Đối với em nhìn em rất chân thành đó!" Hắn tại bên tai cô thổi hơi nói.

"Em ...." Không phục nâng lên mặt, Băng Nhi đang muốn thay mình cãi lại không ngờ Lãnh Tiêu động tác so với cô nhanh hơn.

"Băng Nhi dễ thương của anh da mặt của em thật là đỏ!" Lãnh Tiêu ôm thân thể nhỏ nhắn ấm áp mềm mại của cô tựa đầu chống đỡ trán cô đối với khuôn mặt ửng hồng của cô vì tức.

"Thiếu gia, anh rất xấu! Luôn thích trêu chọc em nhìn bộ dáng khó xử đáng thương của em." Mỗi lần đều như vậy! Hắn đều thích xem phản ứng của cô.

"Bởi vì bộ dáng đó của em thật đáng yêu, thật đáng yêu, đáng yêu đến làm cho anh muốn một ngụm ăn hết em!" Dục niệm bừng cháy ở sâu trong đáy mắt tựa như khiêu vũ. Đêm nay, hắn muốn triệt để nếm khắp toàn thân cô cao thấp mỗi một tấc.

"Ăn ... ăn hết em? Em cũng không phải đồ ăn" Sau khi cô trải qua hắn dốc lòng dạy dỗ liếc mắt liền có thể nhìn ra chuyện hắn muốn ám chỉ, chuyện mà từ sau khi cô ngồi vào xe hắn vẫn muốn làm.

Cô bị hắn khơi màu dục vọng, đã trở nên càng ngày càng khát vọng hắn hôn môi cùng vuốt ve.

"Phải, em là bữa tiệc giáng sinh lớn của anh, quà giáng sinh của anh" Lãnh Tiêu tà ác chen chúc nắm bắt cái mông vừa tròn vừa vểnh lên của cô, nam căn nóng bỏng cứng ngắc to lớn cách tầng tầng vải vóc tuyệt hảo áp tiến hoa huyệt cô.

"Thiếu gia" Liếm nhấp môi dưới, Băng Nhi hô hoán thanh âm của cô khàn khàn mà gợi cảm.

"Đến đây, ôm sát cổ anh để cho anh nhấm nháp bữa tiệc giáng sinh lớn của anh" Lãnh Tiêu chặn ngang ôm lấy thân hình xinh đẹp của cô dán chặt làm cho giữa hai người cơ hồ không hề có khe hở, lồng ngực cứng rắn đè xuống nhuyễn đồi của Băng Nhi đối với sau khi hắn dạy dỗ càng ngày càng đẫy đà đứng thẳng.

Cô vui lòng phục tùng đưa lên cặp môi đỏ mọng hé mở.

"Giáng sinh vui vẻ!" Hắn đem chúc phúc đưa vào trong miệng nhỏ của cô, cùng cô cùng nhau quấn quanh thành si.

"Uh" Mũi chân cách mặt đất, Băng Nhi cảm giác mình phảng phất bay lên đám mây.

Cái lưỡi đinh hương mềm mại ở hắn đụng chạm khiêu khích thì đầu tiên là thẹn thùng lui ra chút ít lập tức vừa tiến lên đón chậm rãi liếm láp lướt qua. Cho đến hắn rốt cuộc không thể chịu đựng được cô chơi đùa né tránh, bắt đầu đổi bị động thành chủ động, phản thủ tiến công cô, hắn không ngừng mà làm sâu sắc quắp lướt, thôn phệ cô cũng làm cho cô nhấm nháp chính mình.

"Ngô" Cô vong tình thân ngâm.

Nụ hôn của hắn cuồng vọng mà hung hãn như lùng bắt người triệt để nếm


Ring ring