Insane
Viên Mãn

Viên Mãn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324273

Bình chọn: 7.00/10/427 lượt.

ải mái.”

Hạo Tử dụi dụi mắt làm thế nào cũng chẳng mở mắt ra nổi gọi mẹ một tiếng, bò lên trên vai của Lục Hạo há chiếc miệng nhỏ ra tiếp tục ngủ, Lương Ngữ Hinh thương yêu xoa xoa gò má của con trai, duỗi tay ra muốn đón lấy.

Không ngờ rằng, Lục Hạo ngăn lại một cái, “Mẹ Tiểu Mễ tắm rửa cho rồi, trực tiếp đi ngủ là được.”

Cái gọi là trực tiếp đi ngủ, chính là, cậu nhóc ngủ ở giữa, Lục Hạo và Lương Ngữ Hinh mỗi người một bên.

Lương Ngữ Hinh dựa vào cửa phòng ngủ đắn đo xem nên làm thế nào để đuổi kẻ này nhanh chóng biến mất, Lục Hạo đi đến dắt tay của cô, “Tiểu Ngữ, không buồn ngủ sao? Đi ngủ thôi.”

Dựa vào quá gần, Lương Ngữ Hinh cảm thấy bản thân mình đến tim cũng run rẩy, ngước mắt lên nhìn, gỡ kính của Lục Hạo xuống, nhìn vào đôi mắt nhỏ dài, nhìn rất lâu, xốc lại gan ra hiệu.

Lục Hạo chau mày lại, kìm nén đợi người phụ nữ này lớn gan ra hiệu ở trước mặt anh xong, ôm lên một cái, trực tiếp ôm đến trên sofa.

“Những điều vừa rồi của em anh nhìn không hiểu, có phải là nói để con trai ngủ ở bên trong chúng ta ngủ ở đây không?”

Lương Ngữ Hinh bị vây bên trong chiếc sofa chật hẹp không động đậy nổi, nhìn thấy sự không vui trong mắt của Lục Hạo.

Rõ ràng cô mặc váy ngủ, Lục Hạo lại có bản lĩnh duỗi tay vào trong, tắt đèn đi cùng nhau rúc vào trong, trầm giọng xuống nói: “Có đau không?”

Lương Ngữ Hinh có chút ấm ức, gò má dính lên lồng ngực của Lục Hạo, chẳng biểu thị điều gì nữa.

“Ừm, sau này sẽ nhẹ một chút anh đã làm hòa thượng 6 năm rồi, em phải hiểu cho anh.”

… Lục Hạo anh là tên khốn nạn! ! Em nói không phải là ý nghĩa này! ! !

************************************

Lục Hạo làm hòa thượng 6 năm tỉnh lại vào sáng sớm hôm sau ở trên chiếc sofa nhỏ trong phòng khách nhỏ, trong lòng còn có một người phụ nữ đang làm ổ cùng nhau, tâm trạng đó, thật sự là rất tuyệt, cứ yên tĩnh nhìn ngắm, nhìn thế nào cũng không thấy đủ.

Sau đó… dưới sofa có một cậu nhóc ngồi xổm, cặp mắt to như nho đen đảo láo liêng, rõ ràng là đang suy nghĩ vấn đề rất quan trọng gì đó.

Lục Hạo quay đầu, nhìn thấy Hạo Tử đứng ở đó.

Suỵt. Lục Hạo làm thế tay, Hạo Tử gật gật đầu, nhưng vẫn cứ nhìn mẹ của cậu và Lục Hạo của cậu ở trên sofa.

Trong nhà vẫn rất yên tĩnh, đợi đến khi Lương Ngữ Hinh tỉnh dậy, Hạo Tử đã dược Lục Hạo kiệu trên vai xuống lầu ăn sáng đưa đến trường mẫu giáo.

Lúc này Lục Hạo đi vào cửa nhà, cầm chìa khóa của cô rất tự nhiên, “Anh vừa mới thuận tiện đi làm một bộ, như thế này tiện lợi hơn.”

Lương Ngữ Hinh bây giờ đã không muốn kêu la tiếp nữa, chỉ có thể vô lực thừa nhận, người đàn ông này rất thích bắt nạt cô.

Từ trên sofa đứng lên đi vào trong phòng ngủ, Lục Hạo đỏ hồng mặt, mất tích rất nhanh, sau đó nói: “Khụ, Tiểu Ngữ, đi thay chiếc váy khác.”

Bạn tốt của Lương Ngữ Hinh đến rồi, phía sau mông đỏ đỏ một mảng, gay go nhất đó là, trên sofa cũng có.

Lục Hạo nhìn nhìn vết máu đỏ thẫm đó, đi vào bếp cầm miếng vải ra, thấm nước rồi đi lau, khi Lương Ngữ Hinh ra ngoài anh nói: “Lau không sạch được, đợi lát chúng ta đi mua một chiếc khác đổi đi.”

Lương Ngữ Hinh nhìn miếng vải trong tay của anh, trong lòng nghĩ, đó là vải rửa bát em mới mua…

Một tay cô ôm lấy bụng, gật gật đầu, có thể đi đến chợ đồ cũ xem một vòng.

Lục Hạo đem cháo mua ở dưới lầu đổ ra bưng lên bàn, liền nhìn Lương Ngữ Hinh từng miếng từng miếng ăn hết, khóe miệng có dính chút cháo, anh cười chỉ chỉ, Lương Ngữ Hinh muốn tìm tờ giấy ăn thì lại đột nhiên bị hôn, nhẹ nhàng liếm sạch sẽ.

Lục Hạo nói: “Lương Ngữ Hinh, chúng ta bây giờ đi lấy đăng kí có được không?”

Đang ăn cơm lập tức bị sặc rồi, bịt miệng ho, Lục Hạo bất lực khẽ vỗ vào sau lưng, sợ như vậy sao? Anh vẫn chưa có nói gì đấy!

Điện thoại rất biết thêm phần náo nhiệt cùng nhau vang lên, Lục Hạo nhìn nhìn, không muốn nhận, nhưng người gọi đến lại càng gọi càng dữ dội, cuối cùng, Lục Hạo nhận cuộc gọi, trực tiếp duỗi dài cánh tay để cách mình rất xa.

“Lục Tiểu Hạo con đừng có quá đáng quá với lão nương! !”

“Mẹ.”

“…” Lương Ngữ Hinh lại lần nữa bị kinh hãi, “khụ khụ khụ! !”

Phía bên kia vừa yên tĩnh, Lâm Tịch xa xăm nói một câu: “Phụ nữ ở đâu ra?”

Người đáng thương vốn dĩ bị sặc lại thêm bị dọa, bây giờ bắt đầu nấc cục rồi.

“Ợ… ợ…”

Lục Hạo ngậm cười đi véo lên cổ của Lương Ngữ Hinh, vừa ứng đối với mẫu hậu bệ hạ.

“Lục Tiểu Hạo con đừng có cho rằng con lớn rồi đủ lông đủ cánh thì chạy thoát được khỏi ngủ chỉ sơn của lão nương, mẹ nói cho con biết, vừa rồi mẹ nghe thấy giọng nói phụ nữ, con tự mình xem thế nào đi, không tự mang ra mẹ sẽ giết đến đó! !”

Sát khí đằng đằng khí thế oai nghiêm nhiều như vậy, đây là tố chất ưu tú cần có của lão đảng viên đó!

Lục Hạo cảm thấy cơ thịt dưới tay cứng lại, lập tức nhướn mày nhìn Lương Ngữ Hinh một cái, nhìn vào mắt của cô nói với Lâm Tịch trong điện thoại: “Mẹ muốn giết đến như thế nào?”

“Thật sự có phụ nữ? ! !” Bản thân Lâm Tịch bị dọa rồi, Trời ơi, Lục Tiểu Hạo nhà bà từ khi nào lại làm ra chuyện đẹp đẽ như thế này? Đúng là lớn rồi nhỉ! ! Lão nương rất vui mừng đó! !

“Ừm,” Lâm Tịch làm chỉ thị cuối cùng, “Lục Tiểu Hạo mẹ tin tưởng co