XtGem Forum catalog
Vô Diệm Vương Phi

Vô Diệm Vương Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326535

Bình chọn: 10.00/10/653 lượt.

ền ra bên ngoài rồi, mọi người trong giang hồ đối với Lâm phủ như thế nào? Huống chi bây giờ Lâm Kiếm Hồng ốm đau

trên giường, chuyện Lâm phủ sớm đã không thể làm chủ, sau này chỉ còn

dựa vào lão Nhị Lâm Kiếm Phong, nếu như chuyện xấu xa này truyền ra

ngoài, Lâm Kiếm Phong làm sao có chỗ đặt chân trong chốn giang hồ ! ?

“Cha, những lời này người nói không đúng rồi, ta có bệnh là không

sai, nhưng là cũng là một phần tử của Lâm phủ, không thể ngồi yên không

để ý tới những chuyện xấu xa như thế này, để cho người ngoài chê cười

Lâm gia chúng ta dạy dỗ không ra gì!” Lâm Kiếm Hồng trầm trọng thở hổn

hển thấp giọng nói.

“Đúng vậy, cha, thật sự lần này Nhị ca rất quá mức, làm Nhị tẩu ngã

đến sanh non, Nhị ca vốn có lỗi, lại còn đem toàn bộ lỗi đổ lên trên đầu Yên Chi !” Lâm Y Y cũng đứng dậy, tới bên người Lâm Kiếm Hồng nói phụ

họa.

“Cái nha đầu chết tiệt nhà ngươi kia, ngươi biết cái gì a, bây giờ

đại ca ngươi có bệnh, không hiểu rõ sự tình, mà mười tháng tới, chính là đại hội minh chủ võ lâm, Nhị ca ngươi là lựa chọn hàng đầu, lúc này

truyền ra việc tai tiếng này, cho dù võ công của hắn cao, nhưng đạo đức

không làm cho mọi người kính phục, còn có ai chịu đề cử hắn làm minh chủ võ lâm? Địa vị của Lâm gia chúng ta trong chốn giang hồ thì sao đây!”

Lâm lão gia hầm hừ tiến lên kéo đứa con gái yêu thích nhất lại, dí tay

vào trán của nàng với vẻ cưng chiều.

“Dù chuyện này không truyền ra ngoài, Kiếm Phong cũng không có khả

năng là minh chủ võ lâm!” Lâm Kiếm Hồng hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng

quay mặt đi.

“Ngươi nói cái gì?” Lâm Kiếm Phong hổn hển tiến lên, xem ra độc hắn

hạ thật sự còn quá nhẹ, sớm biết như vậy, hắn liền không nên nhớ tình

huynh đệ, hạ độc chết cái tên gây vướng bận người khác này, chẳng phải

sạch sẽ gọn gàng hơn sao !

“Cần ta lặp lại lần nữa sao? Võ công của ngươi như thế nào, không cần ta nhắc nhở nha!” Lâm Kiếm Hồng sắc mặt mặc dù tái nhợt, nhưng hai hàng lông mày trong lúc đó cũng là anh khí không tiêu tan, hắn tiếp tục cười lạnh, cười đến Lâm Kiếm Phong trong lòng thấp thỏm bất an.

“Ngươi… Ta sẽ cho ngươi nhìn với cặp mắt khác!” Lâm Kiếm Phong hầm hừ quăng tay áo, vào trong phòng.

“Tốt lắm, cũng không nên ầm ĩ nữa, Hồng nhi, ngươi hãy đi nghỉ ngơi

đi, sau này việc không liên quan tới mình trong nhà này ngươi liền không cần lo tới, thân thể còn bệnh, cần tu dưỡng thân thể cho tốt rồi sau

hãy nói tiếp đi!” Lâm lão gia hừ lạnh một tiếng, đứng lên, cũng phẩy tay áo bỏ đi.

“Lão gia, lão gia, ngươi không nên tức giận a, Hồng nhi cũng là vì

muốn tốt cho Phong nhi!” Lâm phu nhân đứng dậy, giận cá chém thớt trách

cứ xung quanh : Tào Lô má, Mạt Trịch Huyền, Tứ Ngạc Mạn nhanh chóng rút

lui. Còn lại đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, thấy không còn có trò vui để

xem, cũng lập tức giải tán .

“Đại ca, thương thế của ngươi thật không có vấn đề gì sao? Rốt cuộc

là có chuyện gì xảy ra, năm kia lúc quay lại, mặc dù nghiêm trọng, nhưng cũng không tới mức như vậy a, tại sao thời gian càng lâu, thương thế

của ngươi ngược lại càng ngày càng nặng hơn ?” Lâm Y Y tiến lên, quan

tâm Lâm Kiếm Hồng mặt mũi tái nhợt .

Hắn càng gầy, hốc mắt cơ hồ hãm sâu rồi đi xuống, hai mắt có vành mắt màu đen, giống như mấy ngày liền không thể ngủ ngon, thân thể lại càng

gầy, dù là ngồi trên ghế, mường tượng chỉ cần gió thổi qua, cũng có thể

thổi bay hắn đi.

“Cám ơn Tam muội quan tâm, yên tâm đi, không chết được, chỉ là ngươi, nếu có cơ hội, hãy nhanh chóng lập gia đình rời khỏi Lâm gia, cái nhà

này càng ngày càng không còn người nào có tình cảm nữa rồi!” Lâm Kiếm

Hồng khẽ thở dài, năm kia, hắn đụng phải địch thủ trước nay chưa từng

có, bị thương hồi phủ, nhưng lại thật không ngờ càng ngày càng nặng, sắc mặt của cha cũng càng ngày càng khó coi, có lẽ hắn giận con mình không

chịu hăng hái tranh đấu, tham dự minh chủ võ lâm đại hội bại dưới tay

đương kim minh chủ Lam Hạo một chiêu, sau đó mang bệnh quay lại, cũng

khó trách cha sẽ canh cánh trong lòng.

“Đại ca nói cái gì, cha và mẹ còn là rất quan tâm đại ca, chỉ là

thương thế của ngươi mãi không thấy khá, hôm nay vừa vạch trần chuyện

xấu của Nhị ca rồi, làm cho cha và mẹ bị xấu mặt trước mặt người nhà Nhị tẩu, vì vậy cách nói chuyện của phụ thân mới hơi nặng nề, ngươi ngàn

vạn lần đừng để bụng !” Lâm Y Y nhẹ nhàng tiến lại, khe khẽ nắm lấy đôi

bàn tay to gầy chỉ còn da bọc xương của Lâm Kiếm Hồng, nhẹ giọng an ủi.

“Làm con, nào có thể chọn cha mẹ, chỉ là cha mẹ nuông chiều Nhị đệ

như vậy, sợ là sớm muộn muốn gặp chuyện không may!” Lâm Kiếm Hồng nhẹ

thở dài một hơi, thương thế của hắn không lo lắng, bởi vì chỉ cần Tạ

Nguyên Lãng quay lại, tìm được Thiên Sơn Tuyết Liên rồi, thương thế của

hắn có thể khỏi hẳn, nhưng điều kiện quan trọng nhất là Nhị đệ chịu lưu

lại cho hắn một cái mạng. Thật ra kẻ làm hắn lo lắng là Lâm Kiếm Phong,

hắn cuồng vọng tự đại, không chịu nghe người khuyên, sớm muộn là muốn

thiệt thòi lớn!

“Ta cũng có tâm lý sợ hãi như vậy, nhưng mà đại ca… tiểu muội có

chuyện tình muốn hướng đại ca thỉnh giáo, không biết đại ca…” T