Vợ Ngốc

Vợ Ngốc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327552

Bình chọn: 10.00/10/755 lượt.

hững mẹ, mà bà cũng

nói thêm Diệp Hạo sợ em bé giành Nhạc Ân nên mới không chịu cho em bé ra đời, cố gắng, cố gắng ‘ bắt’ cho được Diệp Hạo phải cho cô em bé.

Biết ngay mà , Diệp Hạo thở dài, vòng tay ôm Nhạc Ân vào lòng, anh nói

“ Không phải anh không muốn có em bé, mà là anh chưa muốn có thôi

mà…” Vợ anh vẫn còn nhỏ , nhưng hơn hết vẫn là anh sợ, anh sợ vợ anh

đau đớn khi sinh con, anh sợ vợ anh vất vả, anh sợ vợ anh khó chịu , anh sợ vợ anh gặp nguy hiểm. Vợ anh từ nhỏ đến lớn được nâng như nâng

trứng, chưa từng trải qua vất vả khó khăn nào, mà sinh con lại là vất vả khó khăn nhất trong cuộc đời này, anh sao chịu nổi những điều đó. Anh

bảo vệ cô còn chưa đủ, huống hồ gì bắt anh phải chứng kiến cảnh cô chịu

đau đớn . Con cái, anh sẽ nghĩ cách khác, nhà anh còn Diệp Tề và Diệp

Bảo, thừa sức sinh cả đàn cháu chắt rồi, anh chỉ muốn xin đứa con nuôi,

không thì hai vợ chồng cả đời sống với nhau càng tốt .

Nhạc Ân

chẳng để lọt tai lời Diệp Hạo nói, cô bây giờ chỉ chăm chăm làm theo

phương châm ‘ kiên quyết phải đòi được ‘ do bà và mẹ truyền đạt



Không biết đâu, Ân muốn có em bé bây giờ cơ, em bé nằm trong bụng thế

này nè , sau đó em bé sẽ chào đời, em bé đáng yêu , Ân muốn có em bé a

…” giọng Nhạc Ân nũng nịu, bàn tay bắt đầu chạy loạn trên ngực Diệp Hạo, mẹ cô có nói, muốn có em bé, chỉ có duy nhất một cách là làm chuyện vợ

chồng. Hừ, chẳng phải Diệp Hạo thích làm nhất chuyện này sao, cô chỉ

việc xoa xoa mấy cái là …

“ Ngoan nào … đồ ngốc này …” Nắm lấy

bàn tay đang vuốt ve ngực mình ,giọng Diệp Hạo dần khàn khàn trở lại,

mọi khi chỉ có anh chủ động, đôi lúc lừa lọc cũng được dịp Nhạc Ân làm

loạn, nhưng tự bản thân cô khơi mào mọi chuyện thế này, anh không ngờ

tới, cũng không thể cưỡng lại nổi . Nơi nào đó lại gào thét ham muốn

điên cuồng

“ Đi mà, cho Ân em bé, nha Andy, Andy ….” Nhạc Ân chu môi năn nỉ, nói xong hôn khắp khuôn mặt Diệp Hạo , lần này Diệp Hạo

không còn giữ nổi mình. Lật người, anh lại ở trên cô lần nữa.

‘ Cho Ân em bé ‘ … chỉ là lời đơn giản nhưng đầu óc Diệp Hạo sắp nổ tung, cứ như cô đang mời gọi anh tha thiết vậy

“ Sẽ có đau đấy , em chịu được không ??” đôi mắt Diệp Hạo dần mờ mịt,

vừa tỉ mỉ hôn bên tai Nhạc Ân vừa hỏi. CÔng nhận mẹ cả anh bảo Nhạc Ân

chọn thời điểm đúng thật, giờ cả người anh chỉ toàn ham muốn , mà ‘ đích đến’ cuối cùng chẳng phải là nơi tạo em bé sao , rốt cuộc , chính anh

đang muốn nhân nhượng

“ Được, Ân chịu đau được, bà nói có em bé phải

đau mới có ý nghĩa “ Nhạc Ân ngây thơ nhắc lời bà Nhạc, đợi Diệp Hạo

nâng đầu nhìn mình, cô nhoẻn miệng cười tươi nói tiếp “ Andy, em bé là

máu thịt của Ân và Andy đấy, sau này, nhà ta sẽ có thêm người mới, rất

vui, rất thích “

Nhìn đôi mắt tỏa sáng của Nhạc Ân, lòng Diệp Hạo trào dâng một quyết định. Anh biết vợ anh nói là nói vậy chứ chưa chắc

đã hiểu hết lời trong đó, nhưng cô vẫn là người sẽ sinh con, những cảm

xúc cô đang có chính là ‘ tình mẫu tử’ , tự nhiên mà có vậy. Anh cũng

biết cô rất yêu thích con nít .Điều này làm anh động lòng.

Có em bé có lẽ cũng không tệ lắm đâu nhỉ…

“ Ừ, vậy chúng ta sinh em bé ….” Diệp Hạo cuối cùng cũng gục ngã

“ Thật sao … oa … chúng ta sẽ sinh em bé … ôi … yêu Andy lắm lắm …” Nhạc

Ân liên tục mừng rỡ, những lời cuối cùng kẹt lại bởi nụ hôn của Diệp

Hạo, mà dưới thân, anh đã ở bên trong cô lúc nào

‘ Thật ra thì

vấn đề em bé cũng có cái hay, mà cái hay trước mắt vẫn là muốn làm bao

nhiêu thì làm, muốn làm khi nào thì làm , chẳng còn bị vợ kháng cự nữa , vì vợ mình đã hiểu ra rằng muốn có em bé phải bắt đầu từ chuyện này

… Từ nay, mình sẽ thoải mái mà cày cấy ‘

Diệp Hạo chìm đắm trong tư

vị đắc ý , cứ nghĩ đến từ nay trở đi lúc nào cũng được ấp ủ vợ thì trong lòng khoan khoái dạt dào, làm chuyện vợ chồng cứ mãnh liệt mà tiến tới, tiến tới ….

………………

Sáng sớm hôm sau, Nhạc Ân đem kết quả

báo cáo cho bà Diệp và bà Nhạc, hai người kia mừng rỡ thông báo lại cho hai lão ông cũng đang hồi hộp chờ đợi . Ngay tối hôm đó, Diệp Hạo được

gọi về nhà chính ăn cơm, mà cái chính đương nhiên là chuyện liên quan

đến em bé.

“ Cái gì, thằng nhóc này, cháu đùa với ông hả, sao lại 20 tuổi gì ở đây nữa …?” Diệp lão vỗ bàn ăn, tức giận mắng Diệp Hạo

đang nhàn nhã nhai cơm. Nghe Nhạc Ân nói là Diệp Hạo đồng ý sinh em bé,

ông đã chuẩn bị tinh thần là mười tháng sau được ẵm chắt, nào ngờ giờ

Diệp Hạo cháu ông lại bảo là ‘ chờ Nhạc Ân 20 tuổi ‘ , tuổi tác gì ở đây nữa, 19 tuổi cũng đã lớn lắm rồi, bác sĩ chả bảo tâm sinh lí Nhạc Ân

rất ổn để sinh con sao.

“ Ông bà cha mẹ không thấy sao, vợ con còn

nhỏ lắm. Sinh con, con sẽ sinh, nhưng không phải bây giờ. Mọi người đợi

thêm 1 năm nữa có sao đâu “ Diệp Hao chẳng nâng mắt, vừa nhai cơm vừa

trả lời. Hừ, anh nói sinh con chứ có nói sẽ sinh ngay đâu . Anh chờ Nhạc Ân đến 20 tuổi là cố lắm rồi đấy, đáng nhẽ ra phải 3 năm nữa, lúc anh

30 tuổi mới sinh.

Công nhận, DIệp Hạo lúc nào cũng quan niệm ‘

chờ Nhạc Ân lớn ‘ , mà con số 20 này được anh khá là thích, lúc trước

anh cũng từng một lần ‘ đợi Nhạc Ân 20 tuổi’ , nhưng


Snack's 1967