
mình chỉ là Tiểu Tỵ thôi, ha ha! - Vũ Gia Minh vừa
nói đã bị Phi Hàm giật vạt áo. Ai đời lại nhận mình là rắn trong khi có đủ khả
năng làm rồng. Cô biết vì miễn cưỡng lắm anh ta mới đến đây, nhưng cũng không
nên tỏ thái độ quá thế. Cũng lạ, ông bà Vũ dùng cách nào mà để anh ta đi làm
được quả là cao kiến.
*
Khả Vy theo Lạc Thiên vào “dinh thự” của tập đoàn Trường Tồn. Đến ngày hôm nay
cô mới được mở mang tầm mắt về gia thế nhà chồng, tòa nhà là một công trình
kiến trúc hoa lệ với sự kết hợp tân tiến của thủy tinh hữu cơ và vật kiệu xây
dựng truyền thống. Hiệu ứng dây truyền phản xạ ánh sáng trắng đánh lừa ảo giác,
nếu nhìn trên cao xuống mặt vòm ta sẽ ngỡ một viên kim cương khủng lồ mắc kẹt
giữa dòng chảy của đô thị. Còn guồng máy bên trong luôn trong trạng thái chủ
động, lương ăn theo doanh số, môi trường làm việc năng động, do đó chẳng thể
tồn tại một chú rùa chậm chạp.
Lạc Thiên nhếch khóe môi kiêu sa, đưa tay khép cằm Khả Vy lại.
- Cô có biết những ai hay há hốc miệng trầm trồ là kẻ quê mùa thứ thiệt không
?! - Anh ghé sát vào tai cô mà châm chọc, đồng thời cũng vòng tay ôm lấy eo
dưới.
- Còn anh có biết tôi đánh thuế mỗi từ “em” và cái hành động quàng vai bá... eo
của anh không ? - Khả Vy quả nhiên tránh tạo khoảng cách giữa hai làn môi, anh
ta nói không sai và cô từ chối mong muốn là một kẻ không theo kịp. Người cô
luôn chừa một chỗ trống nho nhỏ ngăn cách những ngón tay anh.
Lạc Thiên tức mình lấn tới, anh áp sát xúc giác lại gần hơn - Cùng một công
đánh thuế, tội gì !!! - rồi quay sang cười đểu. Con Cáo này trước mặt thiên hạ
nghe lời anh răm rắp.
- Chào giám đốc, vị này là... - Nhân viên lễ tân dừng mọi công việc để tiếp đón
anh.
- Vợ yêu của tôi đấy, em chào mọi người đi Vy Vy!
Ngày trước Giám đốc mỗi lần đi qua quầy trực bàn luôn đứng lại nghẹo mấy nàng,
quan hệ thân thiện và không giao tiếp khách sáo, nên lần này các nàng có phần
không hoan hỉ lắm, chỉ mỉm môi với Khả Vy.
Cứ đi qua chỗ nào tập trung người, Lạc Thiên đều đặn lặp lại việc giới thiệu
người sánh vai cùng, tuy nhiên anh luôn đổi mới cách thức, khi thì vỗ má vợ,
khi thì nghịch lọn tóc, đặc biệt nhất là dùng cả hai tay ôm hông dẫu còn cầm
một chiếc cặp khi cùng cô gặp gỡ những người bên phòng kĩ thuật, phần lớn họ
đều là nam giới.
Khi đi vào thang máy, chỉ còn không gian riêng của cả hai, Khả Vy mới tính sổ.
Nãy giờ giữ thể diện nên không tiện nói.
- Làm ơn đừng diễn thái quá như thế ? Tôi thấy rùng rợn lắm ! Anh đừng ôm tôi
nữa, khoác vai là được rồi, mà cũng dừng nói câu “vợ yêu quý của tôi” đi, ai
cũng biết cả, tôi không đỡ được ánh nhìn sắc lạnh của đám nữ nhân viên !
- Vợ à, em thấy hổ thẹn ở chỗ nào chứ ? Chúng ta là gia đình yêu thương mà !
Cửa thang máy đẩy ra, đâu lại vào đấy. Lạc Thiên vẫn bảo thủ, anh muốn lấn át sự
chú ý của mọi người về mình, mấy thằng cha cấp dưới sao cứ nhìn vợ anh mà tán
tụng ca ngợi, đã thế còn đòi bắt tay nữa.
Khả Vy nói không nhiều, cô phần lớn dùng nụ cười để ứng xử hay đúng hơn cô tự
thấy mình kém cỏi để đối đáp với những người có trình độ. Con người ta khi đi
làm rồi sẽ không còn ngây ngô và thẳng thắn như thuở niên thiếu, họ nói ngọt
hơn, lọt tai hơn nhưng hằng ý sâu sa khó lường. Lạc Thiên là người quan hệ
rộng, hiểu biết của anh chắc chắn thừa khả năng để bảo vệ cô, nên cô cũng chỉ biết
xuôi theo.
*
- Chà, nãy giờ bàn chuyện công cũng nhiều rồi, chúng ta nên dành thời gian nghỉ
ngơi tư giãn. Vừa hay hôm nay công ty chúng tôi có tổ chức một buổi tiệc nho
nhỏ, các vị ở lại dùng bữa cơm, Tuấn Kiệt và Gia Minh cùng tham gia nhé, Lạc
Thiên là chủ tiệc đó ! - Cao phu nhân khéo léo sắp xếp hết cả, việc bà mong
muốn là gửi ngắm nơi những người bạn của con trai mình trước mặt các bậc tiền
bối một hoạt cảnh dựng sẵn, rồi chính Lạc Thiên rơi vào bị động và không thể
làm khó con dâu.
Vũ Gia Minh che tay ngáp uể oải, chẳng hứng thú nhưng cũng ậm ờ đồng thuận,
việc ứng xử cho công việc hệ trọng của gia đình anh lệ thuộc hoàn toàn vào Phi
Hàm, biết cô rất giỏi và sắc sảo, muốn trả ơn mình mà anh lại không quan tâm
đến đám giấy tờ lộn xộn. Suy cho cùng anh đến đây cũng chỉ làm con rối cho phép
cô chỉ đạo.
*
- Giám đốc, Cao chủ tịch cho gọi ngài và quý bà Khả Vy tới nhà hàng luôn !
Khả Vy được gọi là quý bà từ một nam trợ lí, trong lòng ái ngại, nếu không lấy
Cao Lạc Thiên chắc không bao giờ cô nghe người ta gọi mình trịnh trọng và quyền
quý. Cô gật đầu đồng ý rồi xin phép Lạc Thiên vào toilet một lát. Trong căn
phòng chừng một m2 cô lắp thẻ nhớ của Triệu Đông Kỳ đã đưa cho vào điện thoại
và dùng tai nghe theo dõi. Cô nao nao lo lắng, chẳng biết rồi sẽ ra sao nữa,
lượt lại mấy video mà hôm qua đã cất công tập dượt.
- Ọe !
Khả Vy lấy tay ôm họng mãi mới nặn ra được một tiếng. Cô ban đầu nghĩ mình sẽ
diễn trước đám nhân viên của chồng đã thấy kì cục rồi mà giờ đích thân bố chồng
gọi thì mức độ của hành động phải phức tạp hơn nhiều. Ngậm ngùi cô chuẩn bị lại
một hai lần nữa, có gì tùy cơ ứng biến !
Lạc Thiên không nghi ngờ việc chờ đợi k