*
- Lắm chuyện quá ! Cậu để tôi ngủ thêm chút nữa nào ! Đừng giục rối lên như thế
! Xem mặt ? Cậu bị khùng à ? Tôi có phải ế đâu mà phải coi mặt !
Vũ Gia Minh đang ngon giấc ngủ thì bị Tuấn Kiệt gọi tới, chả là lần trước Vũ
Gia Minh đùa Tuấn Kiệt nói số mình đào hoa, đi đâu cũng có người theo, đang
muốn tìm một cô gái tuyệt sác giai nhân để cắt đứt với đám đàn bà. Ai ngờ Tuấn
Kiệt tưởng thật.
- Con nhỏ này tên là Nhược Lam à ? Nhìn cũng đẹp gái đấy ! Thôi được, bản công
tử đi gặp mặt một lần coi !
- Cái cậu này, người ta là thiên kim tiểu thư, bao nhiêu người theo đuổi không
được, đừng có phách lối ! - Tuấn Kiệt nhìn vẻ mặt tự tin của Vũ Gia Minh, hài
lòng.
*
...
- Đi đâu cơ ?
- Chị dâu cứ đến rồi em sẽ thông báo cụ thể !
- Vâng !
Trần Hùng cúp điện thoại, hồ hởi quay sang trả lời Lạc Thiên.
- Em giúp anh thì phải được cái gì chứ ?
- Ờ thì muốn gì cũng đồng ý hết, thế nào, cô ta nói sẽ đến chứ ?
- Đương nhiên em trực tiếp gọi điện thì chị dâu phải nể mặt mà đến rồi ! Lần
này anh nắm chặt lấy cơ hội đấy ! Lạc Thiên ga lăng trở lại đi !
Trần Hùng đề ra một giải pháp cuối cùng cho Lạc Thiên để thẩm tra lại đêm hôm
ấy do không muốn để người anh em đau đầu mệt óc. Lạc Thiên vẫn cố chấp phủ nhận
chứng kiến đã từng « hư hỏng » với vợ và muốn làm sáng tỏ. Nói là cuối cùng vì
sau lần quyết định này thì không còn cách nào khác đâu.
Vậy là một sự sắp đặt trùng hợp được diễn ra tại nơi nghỉ dưỡng nhân tạo
Satisfaction. Nhược Lam đơn giản chỉ nghĩ là một cuộc hội hè nên muốn Triệu
Đông Kỳ đi theo. Khả Vy chấp nhận lời mời của Trần Hùng mà đến, Vũ Gia Minh đi
cùng Tuấn Kiệt và Lạc Thiên đã có mặt ở đó từ trước.
Hãy dự đoán xem ai là nhân vật chính trong buổi chiều ngày hôm nay !
Trên tai Lạc Thiên có một thiết bị thu sóng âm thanh, cả khu vui chơi này tương
đối rộng, anh mục đích đến là để thăm dò Khả Vy nhưng lại quan tâm tới cuộc gặp
mặt của Nhược Lam với Vũ Gia Minh nên Tuấn Kiệt đã chiều ý mang theo bộ đàm.
Trần Hùng đứng đợi ở trước đường lớn chừng vài phút, bắt gặp Khả Vy nhanh nhẹn
gọi vào :
- Chị dâu hôm nay xinh quá !
- Ối da, anh cứ quá khen ! - Khả Vy đáp lại, đặt tay lên má chúm chím môi, hai
người đứng nói chuyện một lúc rồi tiến lại gần địa điểm phục kích. Trần Hùng
luôn gợi chuyện liên quan đến Lạc Thiên vào đoạn hội thoại.
Lạc Thiên ngồi phơi nắng dưới ánh sáng Mặt Trời, đeo kính mát, duỗi thẳng
người, tay quàng lên làm gối, rung chân thư thái. Chu vi hồ bơi phải tới một km
nên không lo bị Nhược Lam trông thấy. Bờ bên kia Vũ Gia Minh cũng đã ngồi vào
ghế. Qua cách tiếp chuyện Lạc Thiên thấy khẩu khí ngang tàng của anh chàng đó,
cũng không tồi chút nào nhưng ghét nhất là mọc ở đâu ra Triệu Đông Kỳ, lần nào
cũng theo cô ấy. Thôi thì dù sao cũng là người có vợ, việc quan tâm Nhược Lam
nên dừng lại ở đó. Anh gỡ tai nghe và nở nụ cười khi nhận được ám hiệu của Trần
Hùng.
Khả Vy theo ánh mắt Trần Hùng nhìn về phía trước, một người đàn ông dạng háng
nằm phe phẩy trên chiếc ghế nghỉ mát, thì ra là đến gặp chồng. Gặp ở nhà cũng
được, cần gì phải bày vẽ ở đây.
Lườm lượp các cô gái mặc đồ bikini quanh quẩn bên Lạc Thiên, da trắng, mịn
màng, sáng láng, các cô nàng tự tin phô bày hình thể, õng ẹo mang trái cây và
rượu vang tới bên. Anh mặc một chiếc quần sooc màu mè, từ chối rượu mà gọi một
ly nước cam, người phục vụ nữ mang tới cũng hân hạnh được anh trêu đùa.
Khả Vy dùng nửa con mắt để chứng kiến, nghe danh đã lâu nhưng đây là lần đầu cô
trông thấy anh có những trò ham thú này. Một khi đã là vợ chồng thì những hành
động đó được xem là lén lút, không đáng để nhìn, cô xoay người về bóng râm hậm
hực.
- Chị dâu hẳn đang nghĩ em gọi chị đến đây là để bắt quả tang anh Thiên, nhưng
không phải đâu, em thực ra vì nghĩ cho chị. Trần Hùng này chơi với Cao Lạc
Thiên từ lâu biết tính anh ta lăng nhăng, em nói thực là rất quý chị, ban đầu
gặp em đã thấy ở chị có điều gì đó rất hay hay, có lẽ nào chị đã thuyết phục
ánh mắt và chiếm được sự đồng thuận của em mất rồi… - Trần Hung bắt đầu nịnh
nọt, giở giọng ba hoa vốn có.
- Vậy thì sao chứ ?
- Chị thấy không, anh Thiên đang tán phét với mấy nàng kiều kìa, các cô nàng đó
đúng là lẳng lơ, biết anh ấy có vợ rồi mà còn bu lấy. Anh Thiên cũng quá đáng,
sau lưng chị lại tìm kiếm thú vui, cười nói vô tư như người độc thân. - Anh
chàng dẫn dắt câu chuyện bằng những lời lẽ được cho là thành thực nhất.
- Ý anh là sao ? - Khả Vy không tránh khỏi bức xúc, tâm trạng vốn không tốt nên
chỉ cần vài lời nói công kích của người khác thôi sẽ làm cho quả bóng te te
trong lồng ngực căng phồng.
Lạc Thiên ở cách đó không xa, khoác tay một cô gái và cười đùa, chỉ thi thoảng
mới thấy anh nhấp miệng trả lời hàng tá câu hỏi của đám người đẹp. Kì này để
xem con Cáo nhà mình thế nào, anh rất muốn ngoái lại coi khuôn mặt cô nhưng
phải tôn trọng kế hoạch định ra, đành tiếp tục cười lớn.
- Đấy, lại một con nhỏ nữa thả dáng trước mặt anh ta !... Nhìn nó kìa, dám ngồi
lên người…
- Tôi… tôi về đây ! - Khả Vy ức chế, sao lại cưới phải