Old school Easter eggs.
Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325142

Bình chọn: 8.00/10/514 lượt.

ào một xe tải ở bên đường rồi lái xe chạy qua địa phận biên giới.

Trác Minh Liệt lái xe xuyên dọc khắp các ngõ lớn ngõ nhỏ nhưng đều không tìm thấy, lòng anh như có lửa đốt, nóng cháy sắp tan hết lục phủ ngũ tạng rồi. Mộc Mộc rột cuộc con đang ở đâu? Nếu là bắt cóc tống tiền thì phải có người gọi điện thoại ra điều kiện mới đúng nhưng tại sao cho tới bây giờ vẫn không có ai liên lạc? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là Mộc Mộc bị mất tích sao?

Biệt thự của Lâm Thi An

“Chủ Nhân! Hôm nay chung tôi không hề nhìn thấy Mộc Mộc đâu, có lẽ hôm nay nó không đi học!”

“Phế vật!” Lâm Thi An rít qua hàm răng. Hắn mới vừa nói xong thì chợt có người từ bên ngoài chạy vào ghé vào tai hắn nói hai ba cậu rồi lại đi ra ngoài. Thi An cười ý vị thâm trường “Các cậu lập tức gọi cho Trác Minh Liệt, nói cho hắn biết con trai đang nằm trong tay tôi. Muốn cứu con trai thì hắn phải một mình đến đây. Nếu dám báo cảnh sát thì bảo hắn chờ nhặt xác con trai hắn đi!”

“Nhưng đứa bé không ở nơi này ?” Bọn thủ hạ thật sự là một lũ lợn không biết suy nghĩ, hắn tức dẫn quát:” Ta tự biết phải làm thế nào, các người chỉ cần làm như lời ta nói là được!”

Ba phút sau điện thoại của Trác Minh Liệt vang lên.

“Trác tiên sinh sao? Lệnh công tử nhà ngài đang ở trong tay chúng tôi. Nếu như ngài muốn thấy nó thì hãy lập tức đến số 19 đường Thanh Phong, ngài nên đi một mình thôi vì nếu chúng tao thấy dù chỉ hơn một người thì hãy chờ mà nhận xác cậu con trai yêu quý của mày đi!”

“Các người là ai?” Trác Minh Liệt vừa nghe vừa nhấn nút ghi âm “Các người muốn thế nào, có chuyện gì thì hãy nhằm vào tôi, đừng thương tổn con tôi!”

“Hãy bớt nói nhảm đi mày chỉ có một giờ đồng hồ!” Đối phương không khách khí cúp điện thoại.

Cái bẫy này rõ ràng như vậy nhưng Trác Minh Liệt vẫn đi vì chuyện này có lien quan đến Mộc Mộc. Xả than vì con đây là trách nhiệm của người làm cha!

Địa điểm số 19 đường Thanh Phong này nghe thật quen tai, anh cẩn thận suy nghĩ một chút phải chăng là vị trí tổ trạch nhà họ Lâm . Năm đó khi nhà họ Lâm bị phá sản tổ trạch này cũng bị tịch thu trả nợ, sao bây giờ llại trợ thành địa ddiemr bắt cóc chẳng lẽ trong đây có gì đó sâu xa? Trác Minh Liệt đi đến trước đại trạch rồi dừng lại. Anh đánh giá xung quanh một chút, xung quanh cỏ dại mọc tum lum không hề giống như được người chăm sóc như vậy thì đâu có giống có người ở.

“Chủ nhân Trác Minh Liệt đã dính bẫy!”

“Rất tốt, dẫn hắn vào đi!”

“Tôi đã đến, các người hãy xuất hiện đi!” Trác Minh Liệt lớn tiếng nói.

Không ai trả lời lời, nhưng lại mơ hồ chuyền đến tiếng khóc của trẻ con từ trong phòng, Trác Minh Liệt vốn là người rất trấn định nhưng lúc này anh thật sự sợ hãi.

“Các người hãy mau giao con trai tôi ra, có chuyện gì cứ nhắm vào tôi đừng lại con trai tôi bị thương!” Trác Minh Liệt nóng nảy rút súng lục bên hông ra.

Trong góc ở tầng hai, Lâm Thi An cũng lấy súng lục ra còn nhắm ngay vào Trác Trác Minh Liệt! ″ Đoàng" Một tiếng súng vang lên, chỉ cảm thấy một cơn đau nhói ở chân trái Trác Minh Liệt quỳ một gối xuống, sau đó lấy tốc độ nhanh nhất trốn vào trong góc tường.

Chân trái chảy máu đầm đìa, đau đến tận tim. Nếu như đối phương muốn lấy tính mạng của anh thì phát súng vừa rồi đã có thể đẩy anh vào chỗ chết rồi nhưng có lẽ họ còn chưa muốn anh chết ngay vì vậy anh mạnh dạn hỏi: " Các người có yêu cầu gì thì cứ việc nói không cần lén lút như vậy! Tôi chỉ mong các người có thể thả con trai tôi ra còn mạng của tôi các người có thể tùy tiện mà lấy!" Anh còn chưa dứt lời thì một tiếng súng lại vang lên.

"Trác Minh Liệt quả nhiên là người gan dạ!" Một tay câm sung Lâm Thi An từ từ đi xuống "Dám một mình tới đây!"

"Là anh?" Trác Minh Liệt đứng lên như vết thương ở chân không đau chút nào. Anh bén nhọn nhìn Lâm Thi An, cố gắng nhớ xem người này là ai, trong đầu Trác Minh Liệt vẽ lên một khuôn mặt duyên phận.

"Lâm Thi An?" Trác Minh Liệt hỏi.

"Không sai là tao!" Lâm Thi An cười lạnh, khuôn mặt tuấn tú vặn vẹo "Năm năm, cuối cùng chúng ta đã gặp mặt! Trác Minh Liệt là đã lâu không gặp !"

"Rốt cuộc anh muốn cái gì? Tại sao lại bắt con tôi!" Trác Minh Liệt giận dữ hỏi.

"Gậy ông đập lưng ông! Lúc đầu, để đối phó với nhà họ Lâm ba mày và mày không phải cũng dùng hạ sách này sao?" Lâm Thi An cúi đầu không thấy rõ thái độ của hắn. . . Trác Minh Liệt cau mày anh thật sự không biết nên giải thích làm sao về vụ việc năm năm trước. Bởi vì anh cũng chỉ là một con cờ tất cả mọi việc đều một tay ba đạo diễn.

"Ân oán giữa nhà họ Trác và nhà họ Lâm anh cứ nhằm vào tôi, đứa bé vô tội!" Trác Minh Liệt bình tĩnh nói.

"Chỉ cần họ Trác hợp thành một!"( Mình cũng ko hiểu lắm TT^TT)

"Nó không chỉ mang họ Trác nó còn là con trai của Lâm Thi Ngữ! Cháu ngoại của anh!" Trác Minh Liệt lớn tiếng nói.

Nét mặt của Lâm Thi An khẽ biến đổi nhưng chỉ là thoáng qua.

"Mày không phải xứng nói đến Lâm Thi Ngữ! Em gái tao làm sao có thể có con với mày!" Lâm Thi An rống giận "Trác Minh Liệt, năm năm trước là mày lừa tao nên tao mới thua! Hôm nay tao muốn đánh cuộc với mày một lần nữa!"

"Được thôi, nhưng đánh cuộc gì?"

"