Polly po-cket
Vợ Trước Mập Mạp

Vợ Trước Mập Mạp

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321851

Bình chọn: 8.00/10/185 lượt.

xuống.

Anh đỡ Hữu Huyên nằm xuống, vừa đắp kín mền cho cô, cô lại giãy dụa nói muốn.

Cho rằng cô là nghĩ uống nước hoặc là đi toilet, không nghĩ tới cô một phát bắt được cổ áo của anh, hung hăng nói, "Gọi xe cứu thương, nhanh!"

Cách ngày sinh dự tính còn nửa tháng, người đàn ông ngây ngốc một chút mới quay người cầm điện thoại lên.

Kế tiếp chính là một giờ rối loạn, con trai sinh ra rồi, vợ ngủ, nội tâm của anh bành trướng, hưng phấn cực kỳ muốn hô to "Tôi làm cha rồi".

Hiện tại sự nghiệp của anh rất thành công, tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, đúng là tuổi tốt để làm cha.

Nói đến, cũng phải cảm ơn Hữu Huyên nguyện ý rời đi, bằng không anh sẽ không có khả năng thức tỉnh lại trong đống công việc này, lúc ấy anh một lòng chỉ nghĩ kiếm tiền, chỉ muốn chứng minh năng lực của mình, lại đã quên chuyện quan trọng nhất.

May mắn, cô nguyện ý cho anh cơ hội, anh mới có thể cảm nhận được hạnh phúc hiện tại.

Nhìn ảnh chụp trên màn hình điện thoại mà xem, Hạ Thượng Thần nhịn cười không được. Vợ thật đáng yêu, con thật đáng yêu, chính mình thật may mắn.

Chờ con lớn một chút, anh sẽ dẫn bé đi chơi, hai người cùng nhau chơi ném cầu đơn giản, chờ bé lớn hơn một chút nữa, anh sẽ bày ra phong thái của tuyển thủ bóng đá quốc gia cho con trai xem.

Cùng con đọc sách, cùng con viết chữ, cùng con chơi, ở trường nhìn con tham gia buổi lễ nhập học, tham gia từng buổi lễ tốt nghiệp, chăm chỉ ghi chép lại từng thời khắc quan trọng trong cuộc sống của con, cho con tràn đầy yêu thương, cho con những gì tốt nhất tốt nhất......

Hóa ra, đây là cảm giác làm cha......

Người đàn ông suy nghĩ một chút, đem ảnh chụp đặt ra thành tin nhắn hình ảnh, tìm trên danh bạ, đưa vào, gửi hết

Tại suối nước nóng Seoul,trong nhà hàng, vang lên thanh âm tin nhắn điện thoại.

Ào ào, một tiếng.

Linh, một tiếng.

Đang ở quán ăn trong kỳ nghỉ đông Hạ Hữu Hòa cũng Trang Quyên Quyên liếc mắt nhìn lẫn nhau, cùng lúc có tin nhắn đến cả hai vợ chồng khiến bọn họ không hiểu lắm, đại khái là Vũ Thần đi, cô cùng vài bạn cùng đại học hẹn đi New Zealand, nhất định là đang nướng thịt trên bãi biển rồi chụp ảnh cho bọn họ xem.

Trang Quyên Quyên đi đến bên bàn cầm lấy điện thoại, thuận tiện đưa cho chồng.

Mở ra, đọc thử.

Trang Quyên Quyên ngây dại, ngẩng đầu, chồng bà cũng há to mồm, hai người không hẹn mà cùng lại cúi đầu nhìn ảnh chụp trong tin nhắn điện thoại —— một đứa bé vừa mới sinh ra.

Hình ảnh dưới tin nhắn là một hàng chữ: ông nội bà nội năm mới vui vẻ, cháu nội.

Uông Hữu Huyên nhìn bánh kem táo thơm ngon bên giường, liền nhanh chóng rơi lệ, "Tiểu Đình, cậu thật sự là bạn tốt của tớ."

"Đó là đương nhiên."

"Làm sao cậu biết tớ muốn ăn cái này?"

Hai ngày sau khi sinh xong, cô vẫn đặc biệt tưởng nhớ món bánh kem táo nổi tiếng, nhưng cửa hàng này gần trường đại học, hơn nữa lại ở trong hẻm nhỏ của khu dân cư, đơn giản mà nói, rất khó giải thích vị trí rõ ràng, trừ phi đi qua, bằng không cho dù giải thích 20' khả năng vẫn tìm không ra.

Cô cũng không phải loại người muốn ăn liền cần phải ăn, cho nên lấy lui mà tiến nhờ Hạ Thượng Thần giúp cô mua bánh bích quy táo ở tiệm bánh mì gần đây, tuy kém rất nhiều, nhưng có còn hơn không.

Buổi sáng cô vừa một bên gặm bánh bích quy vừa nghĩ, thân thể đã khôi phục, cô muốn đi mua hai hộp to về, không nghĩ tới Tiểu Đình lại mua đến cho cô.

Mở gói ra, cắn một ngụm, quả nhiên là hương bánh kem táo cô nhớ thương.

"Ăn thật ngon đó." Uông Hữu Huyên vẻ mặt cảm động, "Cám ơn cậu."

"Không cần cám ơn mình a, cám ơn Hạ Thượng Thần đi."

Hạ Thượng Thần? Liên quan gì tới anh? Ngoại trừ đi ra ngoài giúp cô mua đồ ăn uống bên ngoài, anh luôn ở trong bệnh viện với cô.

"Anh ấy gọi điện thoại hỏi tớ, khi học đại học bánh kem táo cậu thích ăn mua ở đâu, tớ hỏi làm sao anh lại nghĩ đến điều đó, chúng ta đều tốt nghiệp ba bốn năm, tiệm này lại không mở rộng hơn nữa, tớ lâu lắm rồi cũng không nghe được mấy chữ này rồi, anh ấy nói sau khi sinh con cậu muốn mua bánh bích quy táo, vẻ mặt buồn bã gặm gặm gặm, anh ấy đã nghĩ cậu nói muốn ăn nhất định không phải cái kia, sau đó nhờ trí nhớ siêu cường trời ban cho, đột nhiên nhớ tới lúc cậu ở đại học rất thích ăn một loại bánh kem táo, anh ấy muốn chăm sóc cậu, nên đi không được, cho nên nhờ tớ đi một chuyến."

"Anh ấy cư nhiên còn nhớ rõ......"

Chuyện đã từ bốn năm trước......

Hơn nữa bọn họ cùng một chỗ giờ luôn ăn ăn ăn, tuy mệt nhưng anh vẫn còn nhớ rõ.

"Đúng vậy, mệnh nữ tốt số này." Tiểu Đình đâm đâm mặt cô, "Các cậu không muốn kết hôn lại sao? Hay là cứ như vậy?"

"Tớ nghĩ cứ như vậy thì tốt hơn."

"Ba mẹ anh ấy không có ý kiến gì sao? Cậu không phải nói bọn họ rất muốn ôm cháu."

"Tớ không phản đối bọn họ ôm cháu, tớ chỉ cảm thấy như bây giờ rất tốt, phải nói, quá hạnh phúc rồi, cho nên tớ không nghĩ thay đổi hiện trạng. Về phần những thứ khác, anh ấy sẽ giải quyết, chúng tớ có nói qua chuyện này, đều nhất trí cảm thấy, không cần cố gắng làm gì, thuận theo tự nhiên là tốt nhất."

Tiểu Đình nhìn cô cười, "Tớ bây giờ nhìn bộ dạng này của cậu, thật sự cảm thấy thật thần kỳ ai."