
ng cô gái kia như vậy, xem ra chính mình thật không nên để đến bây giờ mới đến tìm anh, khiến cho cô gái
kia có cơ hội mang thai đứa bé của Thiên Kình.
Nhưng điều này
cũng không có vấn đề gì, đứa nhỏ có thể có cũng có thể không. Hơn nữa
chỉ cần cô và Mạc Thiên Kình lên giường thì không phải cô cũng có thể
mang thai con của Mạc Thiên Kình sao?
Đến lúc đó thì cô có thể
quang minh chánh đại cùng với Mạc Thiên Kình ở chung một chỗ cồn cô gái
kia thì cô sẽ nghĩ tất cả biện pháp để đuổi đi!
Lam Thiến Thiến cô khi đã yêu làm sao có thể để cho người phụ nữ khác cướp đi.
"Thiến Thiến, không nên càn quấy, trở về Mỹ đi!"
Mạc Thiên Kình không vui nói, giọng nói cũng lạnh nhạt đi mấy phần, nếu như cô thật sự có ý nghĩ như vậy thì lưu cô lại sẽ chỉ làm cho quan hệ của
anh và Sính Đình càng thêm trở nên tồi tệ đi mà thôi.
Lam Thiến
Thiến uất ức nhìn anh: "Thiên Kình, em từ nước Mĩ xa xôi chạy đến đây
tìm anh, hơn nữa em cũng nói với cha em rồi, em sẽ ở chỗ của anh một
thời gian, đoán chừng lát nữa ba em sẽ gọi điện thoại cho anh đấy, anh
muốn đuổi em đi thật sao?"
Cô vì anh mà thủ thân như ngọc hai mươi bốn năm, cô vì anh mà hiến dâng bản thân mình, làm như vậy chẳng lẽ còn không đủ sao?
Mạc Thiên Kình nghe được lời của cô..., thấy đau cả đầu, xem ra lại muốn khảo nghiệm chính anh và Sính Đình rồi.
Thở dài, Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói.
"Em có thể lưu lại, nhưng không được làm loạn, Sính Đình là người phụ nữ
của anh, cũng là vợ tương lai của anh còn em vĩnh viễn đều chỉ là em gái của anh mà thôi đã hiểu chưa?" Nghe Mạc Thiên Kình nói xong, mặt của Lam Thiến Thiến cũng trở nên xanh mét. Thì ra anh lại xem trọng người phụ nữ kia như vậy, chẳng lẽ là bởi vì
cô ta mang bầu con của anh hay sao?
Càng nghĩ Lam Thiến Thiến
càng thấy buồn bực, kìm nén đến khó chịu, Lam Thiến Thiến cô ưu tú như
vậy, tại sao Thiên Kình lại còn nói chỉ xem cô như em gái mà người phụ
kia dáng dấp lại xấu xí như vậy thì anh lại muốn cưới cô ta.
Tuy bây giờ cô đành phải gật đầu đồng ý, nhưng cô tuyệt đối sẽ không để cho Thiên Kình cưới cô ta đâu!
Cố gắng nặn ra nụ cười yếu ớt, Lam Thiến Thiến khéo léo nói.
"Thiên Kình, anh yên tâm đi, em sẽ không làm gì xằng bậy với cô ta đâu!"
Mạc Thiên Kình gật đầu nói "Vậy thì tốt, em ở nơi này chờ, một lát nữa anh sẽ gọi chị Vương sắp xếp cho em một phòng!"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói xong, tâm vẫn đặt ở trên lầu, anh muốn đi giải thích với Sính Đình một chút.
Lam Thiến Thiến gật đầu nhìn Mạc Thiên Kình đang bồn chồn không yên, cô
biết mình hiện tại không thể quá nóng lòng, chỉ có thể từ từ hành động
thôi.
Cô tin tưởng sẽ làm cho Mạc Thiên Kình yêu mình!
"Chị Vương tẩu, chị giúp tôi sắp xếp cho Lam Tiểu Thư một chút!"
Mạc Thiên Kình hướng bên trong phòng bếp nói với chị Vương một tiếng, chị
Vương lập tức chạy đến, nhìn thấy Lam Thiến Thiến ăn mặc rất gợi cảm hấp dẫn, dung mạo mỹ lệ động lòng người thì trong lòng không khỏi thầm ca
ngợi vẻ đẹp của cô.
Lam Thiến Thiến dĩ nhiên là phát hiện ra ánh mắt của chị Vương liền nhếch miệng lên cười sáng lạn ngọt ngào.
"Thiên Kình, Anh vội thì đi đi, tự em có thể làm được!"
Bây giờ cô trước tiên phải làm quen một chút với hoàn cảnh ở đây. Cô cũng
biết rất rõ, Mạc Thiên Kình lúc nào cũng rất bận, bây giờ hình như cũng
muốn đi làm rồi.
Mạc Thiên Kình gật đầu một cái, quay người đi lên lầu.
Sính Đình đang ngồi ở trên giường, nhìn chằm chằm TV, tuy mắt nhìn chằm chằm TV nhưng lại không để tâm vào đó.
Không ngờ Mạc Thiên Kình đã đồng ý cưới cô gái xinh đẹp đó thế mà lại còn
nói chỉ thích mình cô từ đó đều thấy được tất cả đàn ông đều dùng lời
ngon tiếng ngọt để đạt được mục đích!
Nghĩ tới đây không biết tại sao lòng cô lại thấy khó chịu như vậy, hình như trong lòng khó chịu buồn bực cực kỳ.
Mạc Thiên Kình đi vào phòng, nhìn Sính Đình đang ngồi ở trên giường xem TV liền ngồi xuống bên cạnh khoác lên vai của cô.
Sính Đình không chút suy nghĩ liền đẩy tay anh ra, khó chịu nói:
"Đừng đụng vào em!"
Tay của anh đã chạm vào cô gái kia, hơn nữa cô ta còn thân thiết hôn anh
nữa. Anh nhất định rất vui mừng, rất hưởng thụ rồi được mỹ nhân hôn, có
bao nhiêu đàn ông ước mơ mà không được.
Anh cũng là đàn ông, hơn
nữa cô gái kia còn nói là đến để gả cho anh cơ mà, nói không chừng đến
buổi tối còn muốn ngủ cùng với anh nữa!
Mạc Thiên Kình nhìn cô, trên gương mặt tuấn lại lộ ra ý cười.
"Làm sao vậy, đang ghen sao!"
Cô như vậy thật vô cùng dễ thương, đây chính là ghen rồi, xem ra cô đối với anh cũng không phải là hoàn toàn không có tình cảm?
Sính Đình tức giận trừng mắt liếc anh, giọng nói vô cùng không vui:
"Ghen, anh nghĩ gì vậy, em làm sao lại ghen được!"
Cô còn lâu mới ghen, bọn họ chưa có kết hôn, cô cũng không thương Mạc Thiên Kình, vậy thì tại sao lại phải ghen.
Mạc Thiên Kình thấy cô không thừa nhận liền nói tiếp, cứ coi như cô không
chịu thừa nhận, nhưng là cũng không thể thay đổi được là cô đang ghen!
"Như vậy mà nói không ghen, vậy thì như thế nào mới gọi là ghen?"
Mạc Thiên Kình nhìn sắc mặt Sính Đình rất không vui,