
: "Được!"
Sau khi mua một con gà đất, hai người mua một ít đồ linh tinh liền trở về.
"Mạc Thiên Kình, anh nói Diệp Duệ thật sẽ không tới sao?"
Lý Băng vẫn là có chút không yên lòng, cũng không muốn anh nhanh như vậy
đã tới đây, vì cô thật sự không biết phải đối mặt với anh ra sao.
Mạc Thiên Kình chuyên tâm lái xe, nhàn nhạt nói.
"Chắc không đâu, cô nói xem tôi có thể một lần nữa làm cho Sính Đình cảm động hay không?"
Anh cũng thấy rất lo lắng, anh rất sợ trong một tháng này anh cực khổ chăm
sóc con lại nấu cơm giặt giũ nữa nhưng chỉ sợ Sính Đình lại một mực chắc chắn không tha thứ anh nếu như vậy anh thật sự rất đáng thương rồi.
"Tôi cũng không biết, nhưng Mạc Thiên Kình này, anh thật sự biết nấu cơm sao?"
Trong trí nhớ của cô, Mạc Thiên Kình chưa bao giờ xuống bếp lần nào, mặc dù
khi huấn luyện trong quân đội đều phải tự mình nấu, nhưng ăn có ngon hay không thì lại là một việc khác.
Mạc Thiên Kình lắc đầu một cái.
"Không biết, nhưng tôi sẽ học!"
Vì cơ hội lần này, anh cái gì cũng đều muốn học, chỉ cần lần này không có nhiệm vụ mới xuất hiện là tốt rồi! Lý Băng nghe Mạc Thiên Kình nói vậy thấy có chút bội phục anh: "Không nghĩ tới lần này anh lại nguyện ý học nấu cơm, chỉ vì muốn đoạt lại Sính
Đình, đây thật là tự tìm đến cái khổ mà!"
Trước kia lúc ở chung với nhau thì không quý trọng, cư nhiên bây giờ còn phải làm bảo mẫu trong gia đình để lấy lòng Sính Đình.
Mạc Thiên Kình không có lên tiếng, Lý Băng nói rất đúng, chính là tự anh chuốc lấy mà.
"Mạc Thiên Kình, trong khoảng thời gian này cũng không có vụ án nào để làm hay sao?"
Nhìn dáng vẻ của anh thanh nhàn như vậy, đoán chừng cũng không có vụ án gì
lớn, nếu không thì sao lại có thể ở chỗ này làm bảo mẫu được.
Mạc Thiên Kình lắc đầu một cái, xe đã về đến nhà.
"Không có, trong khoảng thời gian này rất rảnh rỗi, coi như là được thả lỏng một chút đi!"
Mạc Thiên Kình hi vọng có nhiều thời gian ở bên cạnh Sính Đình, có lẽ bọn
họ cũng có thể thử yêu đương một lần, cũng có thể để cho Sính Đình hưởng thụ cảm giác yêu một lần là như thế nào, có lẽ sẽ nhanh chóng đồng ý
anh hơn.
"Vậy cũng hay! Ngày nghỉ của chúng ta thật sự là quá ít ỏi!"
Bọn họ đi theo nghề này ngày nghỉ thật sự không nhiều lắm, tùy thời lại có nhiệm vụ, tùy thời sẽ phải lên đường.
Mạc Thiên Kình gật đầu một cái, qua nhiều năm như vậy có khả năng là nhiệm
vụ lần này tương đối ít, nếu như là lúc trước thì thời gian này anh nhất định là đang vội vàng bể đầu sứt trán rồi.
Xách một túi lớn đi vào trong nhà, còn chưa kịp nhìn thấy người liền nghe thấy tiếng của Thủy Nhi và Thượng Quan Quân Triết.
"Lý Băng, cô đang mang thai sao!"
Thủy Nhi kinh ngạc há hốc mồm, trợn to hai mắt, làm sao có thể, chỉ mới mấy
tháng không gặp mà Lý Băng lại đã mang thai, mỹ nữ Lý Băng luôn luôn
lạnh lùng làm sao lại có thể mang thai được?
Lý Băng nhìn vẻ mặt vô cùng kinh ngạc của Thủy Nhi liền nhíu nhíu mày.
"Tôi mang thai thì có cái gì lạ sao?"
Cùng đàn ông lên giường tất nhiên sẽ có con, chuyện này cũng rất bình
thường, sớm biết vậy cô cũng đã không đánh cuộc với Diệp Duệ rồi làm hại cô phải mang thai như vậy.
"Thủy Nhi, xem ra anh còn phải cố gắng nhiều!"
Thượng Quan Quân Triết nhìn bụng của Lý Băng, bất đắc dĩ nói.
Thật ra thì anh đã rất nỗ lực, nhưng là không biết vì sao bụng của Thủy
Nhi bụng vẫn không có một chút phản ứng có lẽ là anh có vấn đề.
Nhưng mà anh cũng không muốn đi truy cứu, anh sợ gây cho Thủy Nhi áp lực lớn, anh ở cùng với cô ấy cũng không phải bởi vì muốn có đứa bé mà là vì yêu cô.
Thủy Nhi nhìn chằm chằm Thượng Quan Quân Triết, cái người
này không có tí nghiêm chỉnh nào, nói ra cũng chẳng thèm suy nghĩ gì
thật là mất mặt mà!
"Các người cứ nói chuyện đi, tôi đi nấu cơm cho Sính Đình !"
Mạc Thiên Kình nhàn nhạt nói, không muốn cùng bọn họ nói thêm cái gì nữa,
bây giờ cũng đã hơi trễ, anh muốn nấu cơm cho Sính Đình ăn.
Ngọc
Kỳ Lân nhìn Mạc Thiên Kình, nhìn tay cậu ta xách túi lớn túi nhỏ,
nghe nói là nấu cho Sính Đình ăn, đầu tiên là giật mình, ngay sau đó
trong lòng liền có chút thích thú.
Đứa nhỏ này xem ra cũng rất quan tâm đến Sính Đình, bằng không làm sao có thể tự tay đi vào phòng bếp nấu đồ ăn cho Sính Đình !
"Anh, để em giúp anh!" Thượng Quan Quân Triết nói xong liền hấp ta hấp tấp đi theo Mạc Thiên Kình vào trong bếp.
Thủy Nhi lôi kéo Lý Băng ngồi ở trên ghế sofa, còn chưa kịp ngồi xuống đã
nhìn thấy một bóng dáng vội vã đi tới, từ từ phóng đại ở trước mắt.
"Lý Băng, em đi ra đây cho tôi!" Diệp Duệ mới vừa vội vàng đáp máy bay chạy tới đây, liếc mắt liền nhìn thấy ngồi Lý Băng ở trên ghế sofa cực kỳ
tức giận nói lớn.
Nghe Mạc Thiên Kình nói cô đang mang thai, anh
thế nào cũng đứng ngồi không yên muốn tới đây hỏi cho rõ ràng, người phụ nữ này mang đứa bé của anh đến đây đến tột cùng là muốn làm gì.
Không nói với anh một tiếng nào, chẳng lẽ lại muốn một thân một mình sinh hạ
con của anh hay sao, sau đó ở mang theo đứa bé đến tìm anh để anh cho cô một danh phận sao?
Hay là muốn để cho anh cả đời này cũng không biết là mình có một đứa