
vừa rồi vẫn không cảm thấy đau, không ngờ Mạc Thiên Kình đè lên một cái, cô mới phát hiện ra ngực đang căng cứng lên
thật là đau, lấy tay xoa bóp một chút, lại thấy có chút cứng rắn!
"Vậy làm sao bây giờ?"
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, cho tới bây giờ anh cũng không có chút kinh
nghiệm nào ở phương diện này, trướng sữa nên làm cái gì?
"Đúng rồi, nhanh cho cục cưng bú đi, bú hết thì cũng sẽ không đau đớn như vậy nữa!"
Mạc Thiên Kình nhớ tới cục cưng liền nói ngay, Sính Đình cũng gật đầu một cái, đi tới phòng của bọn trẻ.
Cục cưng đang nằm ở trên giường, mắt đen tròn vo đang mở to nhìn chằm chằm
lên trần nhà, cái lưỡi liếm liếm ở trên bờ môi, rất là đáng yêu.
Ngọc Kỳ Lân cũng đang ngồi ở bên giường, nhìn bọn chúng cười rất thỏa mãn.
Nhìn thấy Sính Đình và Mạc Thiên Kình đi tới, có chút kinh ngạc.
"Ông nội!"
Mạc Thiên Kình rất lễ phép chào hỏi, Sính Đình nhìn ông nội, có chút xấu hổ nói.
"Ông nội, cháu bị trướng sữa, để cho cục cưng bú sữa một chút!"
Ngọc Kỳ Lân nhìn Sính Đình, cũng biết trong khoảng thời gian này cháu gái
mình mệt chết rồi, cho nên nếu có thời gian liền cho cục cưng bú sữa,
nếu như không thì cho uống sữa bột, dù sao cũng có đến hai đứa bé, chút
sữa mẹ cũng không đủ để cho chúng ăn no được!
"Cháu cứ cho chúng bú đi, lát nữa cho bú xong thì gọi ông!"
Ngọc Kỳ Lân nói xong cũng đi ra ngoài, để lại không gian cho bọn họ, thật ra thì thấy Mạc Thiên Kình tới, ông thật vui mừng, ông cũng biết đem Sính
Đình giao cho người đàn ông này thì trong lòng cũng thấy yên tâm.
Sính Đình nhìn thấy ông nội đã đi ra ngoài, vội vàng vén áo lên, cũng không
kịp nhìn Mạc Thiên Kình ở bên cạnh, bế một đứa lên đưa đầu ti vào miệng
cho nó bú!
Nhìn cái miệng nhỏ nhắn của cục cưng ra sức mút từng
ngụm từng ngụm, mút sữa mẹ thỏa thích, Sính Đình liền cảm thấy mũi chua
chua, kích động muốn khóc.
Cô thật không có đủ tư cách làm mẹ,
một ngày cục cưng bú sữa không được mấy lần, mỗi lần đều phải xong việc
mới cho cục cưng bú sữa mẹ. Bọn trẻ thường đều do ông nội chăm sóc, muốn bú chút sữa mẹ cũng khó như vậy.
Nghĩ tới đây, Sính Đình liền
cảm thấy mình phải thật xin lỗi bọn chúng, còn nhỏ như vậy, sẽ thường
hay quấy khóc mà hai cục cưng của cô lại thật biết điều.
Bình thường đều thấy bọn chúng nằm ở trên giường, mở to mắt nhìn chằm chằm lên trần nhà chơi một mình.
Có lúc nếu như không nhìn thấy chúng, Sính Đình thật không biết trong biệt thự này còn có hai đứa trẻ, chúng rất ít khóc, trừ khi đói bụng, hay bị ướt hoặc bẩn đít, thời gian khác thì không hề khóc một tiếng nào.
Mạc Thiên Kình nhìn con mình, tận tâm bế một đứa khác lên.
"Cục cưng, ta là ba con đây, ba đã trở lại, đợi ba xử lý xong sự tình lần
này sẽ lập tức đưa các con về nước gặp cụ nội! Các con phải ngoan ngoãn
nhanh lớn lên, ba rất yêu các con!"
Mạc Thiên Kình nhẹ nhàng hôn
lên trên mặt mềm mại của cục cưng, chạm vào làn da của chúng thấy thật
thoải mái, khiến cho tất cả mệt mỏi của anh biến mất trong nháy mắt.
Cục cưng hình như cũng biết đây là ba của mình, chỉ là bụng cũng đã đói, tại sao chỉ có anh trai được bú sữa mẹ chứ!
"Oa! ! Oa! !"
Cục cưng lớn tiếng khóc, Sính Đình nhìn con gái, lại cúi đầu nhìn con trai
vẫn đang cố gắng bú sữa, xem ra con gái không hài lòng khi thấy mình ‘
thiên vị ’ rồi.
"Con trai, con để cho em gái bú một chút nhé...!"
Sính Đình rút ti ra, con trai bị ép buộc, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, bất mãn khóc lớn lên.
Nhất thời bên trong căn phòng, toàn là tiếng trẻ con khóc.
Mạc Thiên Kình và Sính Đình đưa mắt nhìn nhau, Mạc Thiên Kình vội vàng vén áo Sính Đình lên, bế con gái đi đến gần, cho bú sữa.
Sính Đình nhìn hai đứa con một trái một phải, có cảm giác hiện tại mình rất giống heo mẹ?
"Sính Đình, cục cưng mỗi lần đều bú sữa như vậy sao?"
Mạc Thiên Kình nhìn Sính Đình, trong tay cô đang ôm con trai, còn mình thì
ôm con gái, bộ ngực như hai quả cầu giờ phút này bị chúng ngậm lấy, mút
thỏa thích, thật rất giống như chó con đang bú sữa mẹ.
"Không đâu, trước kia đều cho từng đứa một bú sữa, sữa vốn cũng không phải là rất nhiều, nên chúng bú không thấy no!"
Khẩu vị của chúng cũng không tệ lắm, hơn nữa bú sữa mẹ cũng rất tốt!
Nhưng mà bây giờ cô cảm thấy như vậy cũng vô cùng tốt, cho cục cưng ăn no, mà ngực của mình cũng sẽ không đau nữa.
"Vậy thì cai sữa đi, cứ như vậy em sẽ không chịu nổi!"
Một người ăn cho hai người, Sính Đình hiện tại lại khổ cực như vậy, thân thể nhất định sẽ không chịu nổi.
Sính Đình lắc đầu một cái, yêu thương vuốt đầu của con trai.
"Tạm thời sẽ không, chờ lớn hơn một chút hãy nói đi, mặc dù không đủ ăn,
nhưng là tối thiểu vẫn có thể bú, cục cưng bú sữa mẹ sẽ thông minh hơn,
hơn nữa người mẹ cũng sẽ không bị ung thư vú!"
"Chỉ cần em cảm thấy được là tốt rồi, anh thật sự rất lo lắng sợ thân thể của em sẽ không chịu nổi."
Mạc Thiên Kình nhìn hai cục cưng đang ra sức mút thỏa thích, nghe nói sau
khi cho con bú, bộ ngực của người phụ nữ sẽ bị chảy xệ, không phải
nguyên nhân là từ đây chứ?
Mỗi ngày đều cho bú sữa, bị cục cưng lôi lôi kéo kéo, làm cho bộ ngực b