Vương Phi Của Bạo Vương

Vương Phi Của Bạo Vương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3212542

Bình chọn: 8.00/10/1254 lượt.

ng chút từng chút trôi qua, sắc mặt Jo Kyu Hyun đã biến thành xanh ngắt, đôi mắt phun ra lửa nhìn chằm chằm mảng Liên Đường rậm rập, không động đậy.

Quản sự ma ma tìm bao lâu rồi nhưng vẫn không thấy hình bóng của Lee Sung Min, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra từ khuôn mặt béo tròn của mụ.

Qua hồi lâu, vẫn không tìm thấy, mụ chỉ còn cách lững thững bước đến trước mặt Jo Kyu Hyun, run rẩy nói: “Bẩm báo vương gia, Lee Sung Min có lẽ đã không còn ở khuôn viên nữa.”

Jo Kyu Hyun lúc này tựa một con sư tử tràn đầy bạo nộ, Lee Sung Min cố tình che giấu đi dung mạo của mình và từng lần từng lần một thách thức hắn, điều đó đã khiến hắn kích nộ, mất đi sự bình tĩnh vốn có.

Giờ đây nghe thấy quản sự ma ma bảo không tìm thấy người, hắn bất giác phẫn nộ hét: “Bổn vương chính mắt nhìn thấy cậu ta chạy vào trong mảng Liên Đường này, không lẽ, bổn vương hoa mắt rồi? Hôm nay nếu các ngươi tìm không thấy tên điên ấy thì chuẩn bị rơi đầu đi!”

Lời của Jo Kyu Hyun vừa dứt, quản sự ma ma và những thô sứ a hoàn kia bất giác bị dọa đến sắc mặt không còn chút máu, toàn bộ nằm dài dưới dất, lớn tiếng xin tha.

khi nghe thấy lời của Jo Kyu Hyun, Lee Joon cũng kinh ngạc, hắn ta theo Jo Kyu Hyun không phải là ngày một ngày hai, nhưng thấy Jo Kyu Hyun nổi trận lôi đình như vầy, quả là lần đầu tiên, lần trước Jo Kyu Hyun biết Lee Yoo Ra lên nhầm kiệu hoa, trở thành thái tử phi hắn cũng không hề phẫn nộ như vậy.

Nghĩ tới đây, Lee Joon trong lòng bỗng lo âu thay cho Lee Sung Min, tuy rằng Lee Joon rất phục Lee Sung Min việc giả điên giả dại chọc giận vương gia, nhưng, vương gia không phải là người dễ động đến, bây giờ hắn phẫn nộ như vậy, nếu như Lee Sung Min bị hắn tìm được, thì dù là con trai của Lee thừa tướng, e rằng cũng khó bảo toàn tánh mạng! Kì thật, quần chúng không phải không biết, lúc này Lee Sung Min đang ở ngay trước mắt họ, cậu kéo theo Ji Yeon, nhưng mà cậu đã lợi dụng mảng Liên Đường này để chơi trò trốn tìm với mọi người.

Cho nên, lời của Jo Kyu Hyun và quản sự ma ma, cậu nghe được rất rõ, cậu vốn đối với quản sự ma ma và lũ a hoàn kia không chút thiện cảm, nhưng cậu thân là cảnh sát thế kì 21, không nhẫn tâm giương mắt nhìn họ vì cậu mà bị tên bạo quân kia hại mất mạng.

Hơn nữa, cậu cũng biết, trong khuôn viên này, cậu trốn được sự tìm kiếm của quản sự ma ma và những thô sứ a hoàn kia nhưng không thể trốn được các thị vệ võ công cao cường kia, cứ tiếp tục như vậy, cậu sớm muộn cũng sẽ bị tên nam nhân kia tìm thấy, cậu hà tất phải vì bản thân mà liên lụy đến tính mạng người khác?

Nghe thấy tiếng kêu khóc động trời ngoài kia, Lee Sung Min bất giác căm hận chửi Jo Kyu Hyun một tiếng vô sỉ! Sau đó đành kéo theo Ji Yeon sớm đã run rẩy cả người, chầm chậm bước ra khỏi mảng Liên Đường rậm rập kia.

Vừa bước ra khỏi mảng Liên Đường, Lee Sung Min bỗng cảm thấy tay mình trầm hẳn, “bộp” một tiếng, Ji Yeon đã mềm nhũn cả đôi chân, nằm dài dưới đất.

Lee Sung Min nhìn Ji Yeon nằm bẹt dưới đất, sau đó lại nhìn đã quỳ thành một đám quản sự ma ma và các a hoàn, sau đó mới quay lại nhìn Jo Kyu Hyun giờ đây đã đen cả mặt, ưỡng thẳng người, nhìn Jo Kyu Hyun, lớn tiếng nói: “Không liên quan đến họ, có gì cứ nhằm Lee Sung Min ta mà xử trí.”

Quần chúng bị sự xuất hiện đột ngột Lee Sung Min dọa giật mình, nhưng rất nhanh quản sự ma ma đã thở phào nhẹ nhõm, mụ len lén nhìn Jo Kyu Hyun, người vương gia muốn tìm đã xuất hiện, họ coi như không cầm phải chết rồi.

Thấy Lee Sung Min bước ra từ mảng Liên Đường, khóe miệng Jo Kyu Hyun câu lên nụ cười lạnh khốc tựa ác ma, đột nhiên quơ tay, ra lệnh: “Cút xuống hết cho bổn vương!”

Quản sự ma ma và nhưng người khác nghe thấy câu nói này của Jo Kyu Hyun, cứ như thoát ly đại nạn, nhanh chóng bò dậy, đi về hướng của khuôn viên.

Còn Lee Sung Min cúi gầm đầu, nửa khom lưng, từng chút từng chút hòa vào dòng ngươi đang chuyển động.

Tuy nhiên, trước mắt là cửa khuôn viên, Lee Sung Min cảm thấy áo mình bị nắm chặt, cả người bị người khác nhấc bổng lên.

Lần lôi kéo này, suýt nữa khiến Lee Sung Min thở không nổi, cậu quơ tay, đôi mắt mở tròn, nhìn chằm chằm kẻ tội đồ đang nắm lấy áo cậu, phẫn nộ nói: “Tên nam nhân bạo lực kia, ngươi thả ta ra.”

Thấy bộ dạng Lee Sung Min giương nanh nhe vuốt, khóe môi Jo Kyu Hyun khẽ co giật, qua một lúc sau, mới ném cậu xuống đất, lạnh lùng nói: “Lee Sung Min, ngươi to gan lắm! Ngươi dám chơi khăm bổn vương?”

Chơi khăm? Lee Sung Min sờ sờ cái mông bị ngã thành hai cái của mình, gư


XtGem Forum catalog