pacman, rainbows, and roller s
Yêu Đi Để Còn Chia Tay

Yêu Đi Để Còn Chia Tay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325083

Bình chọn: 9.5.00/10/508 lượt.

nh chia tay, nhưng anh nghĩ

chuyện Quân không đến trường có liên quan đến cô gái kia. Ngày cô bắt

đầu nghỉ học cũng vừa vặn với hôm xuất hiện tin đồn.

Ban đầu Thiên cũng không quá để tâm đến chuyện này, nhưng tình trạng của Quân càng lúc càng nghiêm trọng khiến anh không thể không quan tâm. Anh đã làm mọi cách để tìm ra nhân vật thứ hai trong tin đồn. Thật may cô

gái ấy cũng muốn tìm Quân, thế nên vừa nhận được điện thoại của anh đã

lập tức đội mưa đến đây.

Linh thận trọng đi vào phòng Quân, nheo mắt nhìn vào khoảng không u tối phía trước.

“Mày không đến trường là vì không muốn gặp tao à?”

Đang nằm ôm mình, cơ thể Quân bất giác đông cứng, trong phút chốc trở nên lạnh toát dù đang nằm trong chăn ấm.

“Trang đã đi rồi, mày cũng nhất định bỏ tao à?”

Nước mắt Linh rơi dàn dụa trên gương mặt còn ướt nước mưa, bộ đồ ướt

dính sát vào da thịt khiến cô lạnh run, giọng nói cũng run rẩy vì lạnh.

Tiếng mưa tràn vào căn phòng im lặng.

“Tao không dám đối diện với mày.”

Rất lâu sau Quân mới yếu ớt lên tiếng.

“Tao chưa bao giờ xem cái chết của Trang là do lỗi của mày.”

Linh lớn tiếng thuyết phục, khẩn trương bước sâu hơn vào căn phòng tối.

“Dù mày không nghĩ, nhưng sự thật vẫn là thế.”

Giọng Quân ướt sũng tuyệt vọng, đôi mắt trở nên cay xè trực chờ trào

nước. Trước mắt cô, cảnh tượng của ngày hôm đó hiện ra thật như một đoạn phim đang chiếu trên màn ảnh rộng.

…..

Quán bar No.1 sập sình nhạc, người người điên cuồng lắc lư.

Trong cái điên đảo không tỉnh táo, Quân và Trang loạng choạng dìu nhau

đi xuống tầng hầm để xe. Lượng rượu trong người họ lúc này còn nhiều hơn máu đang chảy trong huyết mạch.

“Để tao chở cho!”

Trang còn tỉnh táo hơn một chút cướp cái chìa khóa xe trong tay Quân rồi tra vào ổ.

“Mày ngồi sau đi! Tao chở cho!”

Quân chuếnh choáng hơi men gạt Trang ra phía sau, dứt khoát nắm lấy tay lái xe mà leo lên.

“Được không đấy?”

Trang e dè.

“Đi với tao mà mày sợ chết à?”

“Đi với mày nên tao mới sợ đấy.”

Trang miệng nói nhưng cũng trèo lên ngồi phía sau.

Sau câu nói đùa của Trang, hai cô gái bất cười vui vẻ.

Chiếc xe mang Quân và Trang lao vụt vào con đường khuya vắng vẻ không một ánh đèn.

“Hình như mình chạy hơi nhanh đấy mày.”

Trang ở phía sau đập đập tay vào vai Quân.

“Say rồi nên cảm giác thế thôi.”

Quân chủ quan trả lời, mắt không hề kiểm tra xem mình đang đi với tốc độ bao nhiêu. Thực chất thì cả hai đang lao trên đường với vận tốc

85km/giờ.

Chiếc xe vẫn vùn vụt đi qua từng đoạn đường một cách vững vàng.

Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu tại khúc cua ấy chiếc Attila đi ngược

chiều không để đèn pha. Pha Attila rất chói, Quân không thể nhìn thấy

đoạn đường phía trước. Chiếc xe xấu số mất phương hướng lao qua đường,

đâm mạnh vào một căn nhà.

Sáng hôm sau, khắp Bảo Lộc đâu đâu cũng nghe tin về một vụ tai nạn. Một

trong hai cô gái chết ngay tại chỗ vì cú va chạm quá mạnh, người còn lại đã được đưa đi Sài Gòn cấp cứu.

…...

Quân hoảng hốt vùng vẫy thoát khỏi đoạn hồi ức đang sống lại, gương mặt

từ lúc nào đã đẫm nước mắt. Tất cả là lỗi của cô, nếu khi đó cô không

chạy quá nhanh thì đã không xảy ra chuyện, người bạn thân nhất của cô

cũng đã không chết.

Sau cái chết của Trang, Quân chơi vơi không điểm tựa, hoàn toàn mất

phương hướng. Cô trở nên trầm lặng hơn, tính cách dần thay đổi đến mức

không ai hiểu nổi. Cô nghỉ học, từ chối việc gặp lại những người bạn

trước đây, chạy trốn tất cả.

“Nếu mày khăng khăng tất cả là lỗi của mày thì mày phải chịu trách nhiệm chứ. Mày nghĩ chỉ cần trốn tránh thì mọi chuyện có thể xem như chưa xảy ra à? Mày mang chị gái tao đi rồi bỏ mặc tao như thế này à?”

Linh phát cáu trước suy nghĩ của Quân, giận dữ quát lớn.

Linh chính là người em gái sinh đôi của Trang và cũng là bạn thân của

Quân. Cô sở hữu gương mặt giống Trang như đúc nhưng tính cách lại nhút

nhát hơn rất nhiều. Chính vì vậy trong các cuộc chơi của Quân và Trang,

Linh rất ít khi có mặt.

“Trang nó không còn có thể chăm sóc tao, vậy nên mày phải làm điều đó. Sao mày lại bỏ mặc tao hả Quân?”

Linh òa khóc thành tiếng, bao nhiêu ấm ức chất chứa đều theo nước mắt nóng hổi chảy ra.

Chỉ sau một đêm, cô mất đi người chị đã thuộc về cô từ khi còn trong

bụng mẹ, người bạn thân mà cô yêu quý cũng bốc hơi như chưa từng tồn

tại.

Còn lại một mình, cô đã rất sợ hãi, đã phải ép buộc bản thân học cách

trở nên mạnh mẽ, học cách tự mình lo cho mình. Nhưng dù có trở thành một người cứng rắn thế nào thì hồi ức về những ngày còn Quân và Trang vẫn

không tan đi trong lòng cô. Mỗi đêm cô đều khóc ướt gối vì nhờ đến hai

người mà mình yêu thương.

Tiếng khóc của Linh càng lúc càng khổ sở hơn, chỉ cần nghe cũng có thể cảm nhận được cô đang đau đớn thế nào.

Từ trong bóng tối, bóng Quân liêu xiêu tiến lại gần Linh, ánh sáng từ hành lang hắt vào mờ nhạt.

Bàn tay gầy gò run run lau đi những giọt nước mắt trên mặt Linh, Quân khàn giọng nghẹn ngào:

“Tao xin lỗi! Tao sẽ không thế này nữa. Tao sẽ chăm sóc mày.”

Giờ đây Quân nhận ra cô đã quá ích kỉ, vì cảm giác tội lỗi mà bỏ m