XtGem Forum catalog
Yêu Đúng Oan Gia Thật Là Thất Sách

Yêu Đúng Oan Gia Thật Là Thất Sách

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323941

Bình chọn: 8.00/10/394 lượt.

nh chàng vì thế có chút hơi vui, lại không dám mừng vội đành

hỏi nữa…

- …vậy còn ta, ngươi có thấy thân hay

không?

Lệ Nhan nghe

hỏi cũng nhíu chân mày lại suy tư. Hiên Phi nhìn nàng, cả người run

run chờ đợi. Trong lòng ngực mỹ nam, trái tim bé bỏng đang bay loạn

xạ không kiểm soát nổi. Cuối cùng nàng cười vỗ vai hắn vài cái nói

không khách khí…

- Tất nhiên tuy ta không ưa ngươi, người

cũng ghét ta nhưng hai chúng ta phải thân thiết rồi Thổ Phỉ!

- … ta không ghét ngươi đâu Lệ Nhan! - Hiên

Phi cố nói ra nhưng nàng chỉ cười đáp lại.

- Xạo hoài! Không ghét mà cứ chọc ta thì

chỉ có thể là ngươi khùng thôi háhá..

Nhìn cái mặt

ngốc của nàng cười nham nhở, hắn biết đúng là hắn khùng mới như

vậy nhưng ai bảo tình cảm ấy khủng khiếp đến mức hắn không quay đầu

la hét bỏ chạy được nữa. Hiên Phi rõ bản thân mình hơn ai hết, hắn

cũng không cần gì phải khổ cực giấu giếm với nàng.

- Ta thật ra rất th…

Má hắn có

chút đỏ lại, lòng đã muốn nói ra cùng nàng nhưng mắt mở to không nên

lời. Chính xác không phải Hiên Phi không có can đảm bộc bạch mà là

hắn thật sự không thể mở miệng nói… vì bàn tay từ đâu bịt chặt

miệng mình.

Mắt Lệ Nhan

tròn xoe nhìn cảnh hắn vùng vẩy bất lực, rồi nàng khom đầu lễ phép

với kẻ đang phá hắn từ phía sau…

- Con chào Long thúc!!!

- Ừhm… chó con thật đáng yêu đúng không?

Vừa hỏi nàng,

tay Long Bách Phi càng bấu chặt cái mặt đẹp của con, tay còn lại và

hai chân ôm cứng lấy người hắn không cho cử động. Lệ Nhan ngây thơ không

biết chỉ cười nói…

- Mai cho con sang xem chó con nữa được

không thúc!?

- Tất nhiên rồi, con cứ sang chơi… chỉ cần

con đừng nói chuyện với xú tiểu tử này thôi!

Hiên Phi tức

giận cố sức gở tay cha ra. Cha hắn vì thế dùng thêm chút lực khóa

trụ tay chân Hiên Phi. Nhìn hai cha con nhà hắn sắp uýnh nhau, Lệ Nhan

không biết làm gì ngoài chạy về. Thấy nàng đi, Long Bách Phi mới

buông rồi vội chạy đi đóng kín cửa. Hiên Phi nổi giận đùng đùng…

- Cha làm trò gì vậy?

- Cản con làm bậy chứ làm gì? Mấy hôm

nay tưởng con ngoan ngoãn rồi không ngờ chỉ vì mấy con chó nhỏ muốn

bức chết cha ngươi! - Long Bách Phi nói ra đầy uất hận thiếu

đều rơi lệ than khóc. Hiên Phi vì thế càng tức.

- Con làm gì mà đến mức bức chết cha

chứ?

- Con còn giả ngây? Ai mới tính nói hết

ra là thích con bé vậy hả?

Quả là con cái

không thể qua mắt cha mẹ. Cha biết hết rồi, mặt Hiên Phi có chút đỏ

thẹn, tuy bối rối nhưng tình cảm trong lòng hắn luôn rõ ràng không

cần gì chối bỏ. Thế là hắn nhìn thẳng ông bố mỹ nam trung niên của

mình khẳng khái nói…

- Phải! Con thích Lệ Nhan đó!

- Tiểu tử thúi này… tại sao lại là con

gái của Mạch Kiểm hả? Sáng nào cha cũng đánh nhau với ông ta con

không hiểu sao? Cha và ông ta không đội trời chung đó con trai!

Long Bách Phi

gào lên hận không thể phun ra lửa, trào huyết lệ để diễn tả cừu hận

cao thâm này. Thế mà Hiên Phi vẫn dửng dưng khoanh tay trước ngực, nhíu

mày đáp…

- Xạo quá cha ơi! Hơn hai mươi năm nay cha

và Mạch thúc vẫn là hàng xóm chung một mảng trời đây!?

Long Bách Phi á

khẩu không ngờ nói thế cũng bị con mình cắt cớ sửa lời. Ông ấy vì

thế càng tức giận hơn…

- Cha tuyệt đối không cho con gây lộn xộn!

Mạch Kiểm cũng không cho con gái thương con đâu nên từ bỏ sớm đi con

trai!

- Tại sao con phải từ bỏ. Con thích Lệ

Nhan , con không cần quan tâm cha hay Mạch Kiểm ra sao hết!? Chính con sẽ

đi nói hết cho Lệ Nhan biết. - Hiên Phi nói cứng cỏi làm Long Bách Phi

nghiến giọng.

- Con thử bước khỏi cổng phủ một bước đi

thì đứng có trách cha thương con lại ưa ngược đãi!

Hai cha con cứng

đầu trừng mắt nhìn nhau, Hiên Phi không thèm sợ cứ thế xoay bước khỏi

cha một cách cứng đầu. Long Bách Phi run lên, cảm giác còn hơn ý trung

nhân phản bội đi theo người khác. Xem ra giờ có muốn thương con cũng

phải khó khắn rồi.

- Người đâu? Mau bắt trói thiếu gia lại

cho ta!

Gia nhân trong

phủ nghe tiếng tiêu chủ ùn ùn theo ra. Thương cho roi cho vọt, ghét cho

ngọt cho bùi… thành ngữ trên áp dụng không đúng nơi, với con cái nhà

họ Long, cần tàn bại hơn nhiều nhiều.

Thế là Long Môn

tiêu cục dậy sóng, tiếng đánh nhau huỳnh huỳnh mãi một lúc mới kết

thúc bằng giọng hét thất thanh chấn động của Hiên Phi .

- Lão già chết tiệt! Tui mà là con riêng

của mẹ thì hay biết mấy rồi!

- Yên tâm đi. Nếu con là con riêng thì cha cũng

cho con uống sữa độc lâu rồi con ơi!

- Thả con ra! Con ghét cha! Cha xấu xa…

Cả bên nhà

nàng còn c