XtGem Forum catalog
Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng Yêu

Yêu Em Như Người Ấy Đã Từng Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323130

Bình chọn: 8.5.00/10/313 lượt.

ây sao?"

Anh ta hỏi

"Chị ấy vừa đi ra ngoài rồi ạ, quý khách tìm chị ấy có việc gì không?"

"Đừng xưng hô khách sáo như thế, đều là người nhà cả mà"

"Nói vậy anh là..."

"Anh là Lại Du Thần, em trai của Lại Ngưu Tuyết"

"Hóa ra là vậy"

"Thôi không làm phiền hai em nữa, lo làm việc của mình đi!"

Nói rồi Du Thần đi lại chiếc bàn kính, ngồi lên ghế lấy tạp chí ra xem

Uyển Tinh và Phi Phi cũng không để ý gì thêm lo tập trung vào công việc của mình. Nhưng chưa được bao lâu thì

"Này, cô bé mặc áo tím"

Uyển Tinh nghe Du Thần gọi mình thì quay lại

"Anh gọi em ạ?"

"Ừ!"

Uyển Tinh đi lại đứng cạnh Du Thần

"Có chuyện gì không ạ?"

"Tên?"

"Gì ạ?"

Uyển Tinh ngơ ngác

"Tên gì?"

Du Thần vẫn kiên nhẫn

"Dạ là Diêu Uyển Tinh"

"Tuổi?"

"18 tuổi ạ"

"Được rồi em cứ làm tiếp đi"

Du Thần lại chăm chú vào cuốn tạp chí

Uyển Tinh đi lại làm tiếp công việc của mình, trong đầu thầm nghĩ "Tưởng có gì quan trọng hóa ra lại hỏi lãng xẹt thế đấy"

Gần 12 giờ đêm tiệm cũng đã vắng khách Du Thần bảo Uyển Tinh và Phi Phi có thể ra về.

Hai đứa nó chào tạm biệt chuẩn bị ra về thì

"Để anh đưa hai em về"

"Thôi không cần đâu anh"

"Dạ được ạ"

Phi Phi chen ngang

Uyển Tinh nhìn Phi Phi đang cười tươi hết mức, liền thở dài ngán ngẫm

Du Thần đóng cửa tiệm rồi lái chiếc Mercedes đưa hai cô nàng về

Trên xe Uyển Tinh ngồi ngắm nhìn thành phố về đêm, Phi Phi tai đeo headphone chốc chốc lại cất lên vài lời vu vơ

Du Thần ngồi trước lái xe lâu lâu lại liếc nhìn ai đó qua gương chiếu hậu, đôi môi vẽ lên đường cong tuyệt đẹp.

Trưa hôm sau Phi Phi nói có chút việc nên chạy về trước, Uyển Tinh lại nằm dài ra bàn

Giờ này chắc học sinh đã về hết rồi. Trưa nào tan học cũng vậy, Uyển Tinh chưa về vội mà tranh thủ ngồi lì trong lớp, trước kia thì có Triệu Vỹ ngồi cùng nhưng giờ thì chỉ một mình cô thôi, cô đơn trống trãi vô cùng

Cái nắng gay gắt như thiêu da đốt thịt, cái nắng như đổ lửa, nhuộm đỏ cả một không gian rộng lớn

Đằng sau trường học, 4 đứa con gái với khuôn mặt đằng đằng sát khí tay chống nạnh hướng ánh mắt giận dữ về phía Phi Phi. Thế nhưng Phi Phi vẫn bình thản xem như không

Thấy thái độ của cô như thế, chúng càng thêm gai mắt, nhiệt độ đã nóng lên một cách chóng mặt

Một trong 4 con nhỏ đó lên tiếng

"Con nhỏ kia! Mày là cái thá gì mà dám phản bội lại Lục Thành Dương của tụi này hả?"

Phi Phi cười khinh khỉnh

"Đó là chuyện của tôi, mắc mớ gì đến mấy người"

Cô gái có khuôn mặt dữ dằn nhất bước lên, dơ tay tát thật mạnh vào khuôn mặt dễ thương của Phi Phi, mạnh đến nỗi vẫn còn in dấu 5 ngón tay

"Mày mà cũng có tư cách nói ra câu đó sao?"

Phi Phi lấy tay xoa xoa mặt rồi tát lại cho cô ta một bạt tai, vì Phi Phi là một cao thủ karate nên cái tát đó khiến cho ả ta mất đà ngã nhào xuống đất

"Thế còn cô thì sao? Cô lấy tư cách gì mà dám đụng chạm vào Tiêu Phi Phi này hả?"

Con nhỏ ôm mặt tức tối, nghiến răng ken két, đồng bọn thấy vậy liền nhào tới đánh Phi Phi nhưng so với cô chúng chỉ là hạng tép riêu thế nên chẳng bao lâu cả bốn đứa đã ngã lăn quay dưới đất, mặt nhăn nhó khổ sỡ

Phi Phi nhếch mép cười khinh bỉ

"Các cô làm vậy chỉ khiến Thành Dương nhục thêm thôi, đường đường là một đấng nam nhi mà lại để mấy con nhỏ ỏng ẹo này trả thù thay mình, thật không biết nhục à?"

"Nói hay lắm!"

Từ xa Lục Thành Dương đi lại, hắn vỗ tay "bốp bốp".

Hắn trông thật nổi bật với bộ đồ đồng phục. Áo sơ mi trắng cùng chiếc áo ghi lê màu đen có đường kẻ sọc trắng, trên cổ được đính chiếc cà vạt đỏ sọc trắng trông thật nổi bật. Hắn có mái tóc màu vàng óng, đôi mắt nâu quyến rũ, mũi cao thẳng gọn, đôi môi không mỏng cũng không dày. Quả thật rất đẹp, nhìn một lần muốn nhìn lần hai cứ thế chìm trong cơn mê hoặc.

Đứng ngay sau hắn là một cô gái rất xinh đẹp, khuôn mặt kiều diễm thân hình mảnh mai với dáng người cao ráo

Phi Phi sững sờ, đứng bất động tại chỗ. Cô bất giác cúi mặt xuống, tay đan chặt vào nhau

Thành Dương khinh khỉnh nửa ngồi nửa quỳ, tay nâng mặt ả cầm đầu, siết chặt lại

"Ai mướn mi tính sổ cô ta, HẢ?"

Mặc dù rất đau nhưng ả ta cố chịu đựng đến nói cũng khó khăn

"Thành Dương, em...em hận cô ta, cô ta là cái thá gì mà dám phản bội lại anh chứ? Cô ta không có tư cách"

"CHAT"

Đây là cái tát thứ hai mà ả nhận trong ngày, khuôn mặt giờ đây trở nên méo xệch, bầm tím xưng mọng lên

"Mi mà cũng có tư cách nói ra những lời đó sao?"

"CÚT!"

Thành Dương nhìn ả bằng ánh mắt sắc lạnh khiến ả và 3 con nhỏ nằm dưới đất cũng phải khiếp sợ, ráng bò dậy đi thật nhanh hết sức có thể để đảm bảo an toàn tính mạng

Cô gái xinh đẹp kia thoáng chút sững sờ nhưng nhanh chóng lại câu tay hắn, giọng nũng nịu

"Thành Dương, em đói rồi chúng ta đi ăn thôi"

Thành Dương khẽ nhếch mép, nâng cằm cô ta lên

"Mỹ Dạ à! Đợi anh tí, nha cưng!"

Cô gái có tên là Mỹ Dạ đó vẫn chưa chịu buông tay

"Nhưng em đói lại còn nóng nữa, lỡ đen hết làn da xinh đẹp của em thì sao?"

Thành Dương nháy mắt đặt lên môi cô ta một nụ hôn thật sâu

Phi Phi đứng chết trân tại chỗ, tim cô như có hàng ngàn mảnh thủy tinh vỡ đâm vào rỉ máu.

Cô nắm chặt tay lại mặt tái mé