XtGem Forum catalog
Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt

Yêu Là Phải Điên Cuồng Chiếm Đoạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323833

Bình chọn: 9.00/10/383 lượt.

trên người mình nằng nặng. Cô

vẫn chưa thể mở mắt ra thì đã bị hôn, còn bị cắn. Tiêu Hữu tỉnh dậy

nhanh chóng, mở mắt ra thì bắt gặp ngay đôi mắt đen như thẳm của Giản

Chiến Nam.

Ánh mắt anh có chút đắm đuối say mê, môi mỏng rời khỏi miệng cô đi lên khóe mắt, tay cũng vén váy ngủ của cô

lên. Tiêu Hữu quýnh lên, lấy hai tay chống lên ngực anh, đầu tránh sang

một bên không cho anh hôn, cơ thể cũng vội vàng tránh cái ôm của anh

“Giản Chiến Nam, đêm đã khuya, em buồn ngủ, anh đi tắm rửa rồi đi được

không?”

“Giản Chiến Nam?” Anh sẵn giọng hỏi, hai tay nắm chặt đôi tay không nghe lời của cô. Hai tay bé nhở dễ dàng bị

Giản Chiến Nam túm lấy, vẻ mặt lạnh lùng rắn rỏi nói với cô “Chúng ta đã từng xưng hô như vậy sao? Ai cho phép em lôi cả tên họ anh ra mà gọi

thế hả?”

Anh lại còn tức giận nữa chứ.

Một tiếng “rẹt”, váy ngủ của cô bị Giản

Chiến Nam xé thành năm bảy mảnh, cổ tay của Tiêu Hữu cũng bị nắm đến đau nhức “Giản Chiến Nam! Anh làm sao mà phát điên lên như thế, buông tôi

ra, đừng ép tôi…” Cô cố hết sức giãy dụa, hai tay vung loạn xạ mà vẫn bị anh dùng hai chân kẹp chặt.

“Sao anh lại không được ép buộc em?”

Giản Chiến Nam vừa giận vừa bực, cô sợ mang thai con của anh “Mạc Mạc,

anh muốn có con, phải có bây giờ em biết không, không có lựa chọn nào

nữa đâu, cho nên em ngoan ngoãn một chút đi”

“Tôi không muốn, không muốn, vì sao anh luôn tự mình quyết định mọi chuyện như thế?”

Giản Chiến Nam không để ý tới sự phẫn nộ của Tiêu Hữu, bá đạo hôn lên môi cô, thầm thì với cô “Mạc Mạc, gọi anh

là anh Nam đi, gọi anh Nam cho anh nghe một lần thôi…”

Tiêu Hữu bất động trong lồng ngực của

anh, không buồn chống cự, không gọi tên anh, để cho anh tùy ý hôn mình.

Anh khuấy động thân nhiệt cô, khiến cô theo phản xạ hôn trả lại anh, làm cho cả cơ thể anh cũng nóng lên theo. Giản Chiến Nam chậm rãi buông hai tay cô ra, đặt tay lên trên bụng cô “Kỳ thật em cũng muốn có con của

chúng ta, Mạc Mạc, chỉ là em không chịu thừa nhận mà thôi.”

Không, cô không muốn con của anh, không

cần. Thừa dịp Giản Chiến Nam buông lỏng mình, Tiêu Hữu đẩy mạnh anh ra,

nghiêng người lảo đảo thoát khỏi giường. Nhưng cô vừa mới đặt được một

chân xuống đất đã bị anh túm lấy chân kia. Giản Chiến Nam nghiêm mặt,

ánh mắt nóng nảy, chỉ cần dùng một chút sức là đã lôi được cô trở lại

trong lòng mình.

Anh cởi quần áo, không để ý tới dục vọng cứ thế đi vào trong người cô. Tiêu Hữu đau đớn kêu lên một tiếng, hai

bàn tay nắm chặt bả vai anh, cắn môi, mặt trắng bệch.

Giản Chiến Nam hôn môi cô. “Mạc Mạc, anh ghét nhất cái gì em biết không. Anh ghét nhất là người phụ nữ của anh

trêu đùa anh, sau lưng anh làm chuyện gì đó. Vì sao em lại không nghe

lời như thế?”

Tiêu Hữu đau khổ lấy tay đánh Giản Chiến Nam, vừa cuồng loạn vừa hoảng sợ vừa hét lên “Giản Chiến Nam, anh không thể nói lí với tôi một lần sao? Anh nghe cho rõ đây. Tôi không muốn có

con, tôi không muốn con của tôi có cha là một kẻ giết người!”

Hai chữ ‘giết người’ hoàn toàn làm cho

dục vọng cùng tức giận của Giản Chiến Nam đông cứng lại. Trong khi thân

thể anh vẫn đang bảo toàn ý định ngưng hoạt động, Tiêu Hữu đã nhân cơ

hội đẩy Giản Chiến Nam, nơi thân mật cũng nhờ thế mà tách ra. Cô ôm lấy

đầu ngã xuống giường.

Giản Chiến Nam lạnh lùng nhìn Tiêu Hữu, đứng dậy theo cô xuống giường.

Anh càng tới gần thì cô càng lui lại

phía sau. Tiêu Hữu sợ hãi. Cho tới bây giờ cô chưa từng thấy Giản Chiến

Nam như thế “Anh không được lại gần đây”. Tiêu Hữu bất chấp thân thể vẫn chưa mặc gì, lấy gối ném về phía Giản Chiến Nam. Ánh mắt anh dữ dội như thế, thật giống như dã thú đang cố gắng làm cho con mồi của nó sợ hãi

mà bất động, từng bước từng bước tiến về phía cô.

Tiêu Hữu bối rối lui về phía sau, tay

túm được cái gì liền ném về phía Giản Chiến Nam cái đó. Chỉ nghe một

tiếng “bang”, hóa ra là tiếng của đồ vật bị vỡ. Giản Chiến Nam dừng

bước, Tiêu Hữu cũng đờ người ra, nhìn thấy trán của anh chảy máu. Nội

tâm cô một hồi tắc nghẹn. Vừa rồi cô đã dùng cái gì ném anh? Tiêu Hữu sợ tới mức mặt mũi tái nhợt không còn chút máu, còn Giản Chiến Nam lại

nhanh chóng đi về phía cô, khiến cô bị kẹt lại giữa ngăn tủ và vách

tường.

“Anh giết người? Có đúng không?” Giản

Chiến Nam ánh mắt dữ dội thấp thoáng tia đau thương cùng thống khổ, hai

tay nắm chặt lại. Tiêu Hữu nhìn vào hai nắm tay của anh, tự động nhắm

mắt, bên tai nghe thấy tiếng thứ gì đó bị đập vỡ.

Cô mở mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt đen

lạnh như băng của anh. Nắm tay của anh không dừng trên người cô mà dừng ở cánh cửa tủ kính cạnh đó. Gương bị đập nát thành từng mảnh.

Ba chữ “kẻ giết người” được phát ra

không những đả thương đến Giản Chiến Nam mà còn làm lòng cô đau quá.

Chuyện ngày xưa từng rất tốt đẹp mà tại sao lại biến thành cục diện của

ngày hôm nay, tất cả đều là vì sự kiện khó quên xảy ra cách đây 6 năm.

*******

6 năm trước.

Vẫn là một ngày nóng bức, sau mùa hè này Tiêu Hữu sẽ lên năm cuối cấp ba. Hôm nay là ngày 7/10, sinh nhật của

tiểu công chúa Tiêu Hữu . Bố mẹ cô sẽ chúc mừng sinh nhật cô vào buổi

tối,