Duck hunt
Yêu Phải Vợ Trước

Yêu Phải Vợ Trước

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322562

Bình chọn: 9.5.00/10/256 lượt.

ở nhà thu dọn phòng. Trong

phòng ngủ để một cái giường đôi, cùng phía trước hương vị lại không

giống nhau. Nàng di chuyển tủ quần áo cùng bài trí khác, thuận tiện đem

bố trí trong phòng thay mới.

“Giá sách này, đẩy đi qua một chút.” Anh Phàm hai tay chống thắt lưng, nàng động khẩu, có người hội động thủ.

“Như vậy có thể chứ?” Sở Thác khi đến là mặc tây trang thắt caravat, hiện

tại hắn không biết đi nơi nào thay đổi quần áo, nửa người trên chỉ có

nhất kiện áo trong, lộ ra cơ ngực rắn chắc.

“Ân, có thể, sau đó thay khăn trải giường mới, ta sắp xếp lại bàn làm việc.” Nàng chủ động phân phối nhiệm vụ.

“Cũng may bàn làm việc của ngươi rất lớn, bằng không phải lại mua một cái bàn khác.” Sở Thác tiếp nhận khăn trải giường nàng đưa, bắt đầu động thủ

trải giường.

Lại lần nữa cùng nàng gặp lại, vào ở trong nhà của nàng, hắn mới phát hiện

nàng chuyện gì đều chính mình đến, cùng Khương Anh Phàm trước kia chuyện gì cũng có người hầu hạ khác nhau rất lớn. Tuy rằng nàng có được tài

sản làm cho nàng không lo ăn mặc cả đời, nhưng là nàng lại ở trong căn

hộ nhỏ, đi xe bình thường, xem ra nàng tựa hồ tương đương thích cuộc

sống bình dân.

“Bàn làm việc?” Nàng dừng lại động tác thu dọn bàn làm việc. “Ngươi sẽ không phải muốn dùng chung bàn làm việc với ta đi?” Nàng nhìn xem bàn làm

việc của mình.

Nàng thích bàn làm việc lớn, cho nên lúc trước khi đi gia cụ, không chút do

dự mua bàn làm việc lớn nhất, trên bàn để đầy các loại bút dùng dây cột

vào sổ tay ghi chép điện tử, mặt bên lại để đầy sách cùng tư liệu.

“Đúng vậy, hay là… ta chỉ có thể chia sẻ giường của ngươi?” Hắn lại lộ ra cái loại biểu cảm đáng thương hề hề.

Nàng trợn trắng mắt. Nam nhân này thật sự là đủ! Sở Thác mà Vệ Hải hình dung với nàng, thế nào cùng nàng nhận thức cũng không giống nhau đâu? Người

này thực sự bởi vì người ta quăng rác bừa bãi mà chia tay bạn gái sao?

Tên đáng chết, da mặt lại dày có nhà lớn không ở, chạy đến căn hộ nhỏ

của nàng tá túc cùng Sở Thác kia là cùng một người sao?

“Đem bàn làm việc kéo ra thành hình vòng cung, như vậy một người ngồi một

bên, bằng không như bây giờ là không có biện pháp hai người cùng nhau

dùng.” Anh Phàm nói. Cũng may bàn làm việc có thể biến đổi, bằng không

bàn làm việc lại lớn, muốn hai người đồng thời sử dụng cũng rất khó

khăn.

“Ta đến làm đi, ngươi sửa sang lại giá sách là tốt rồi.” Hắn trải xong khăn trải giường liền rãnh tay.

Kết quả gần một giờ kế tiếp, bọn họ hai cái tựa như chuyển phòng tân hôn

giống nhau, cố gắng sửa sang lại phòng ở. Đợi đến hết thảy đều sửa sang

lại tốt lắm, Anh Phàm kéo ra ghế dựa trước bàn làm việc, liền ngồi nghỉ.

“Mệt mỏi quá nha, hết hơi rồi.” Nàng dựa lưng vào ghế dựa, nhắm mắt lại dưỡng thần.

“Ta kiểm tra mail một chút.” Hắn cũng ngồi kế bên nàng, mở ra máy tính, lên mạng xem email.

Xem bộ dáng hắn nghiêm túc đọc mail, nàng dứt khoát nằm sấp trên bàn làm

việc, nghiêng mặt nhìn lén hắn. Không biết vì sao, nàng thích nhất nhìn

hắn, tổng cảm thấy xem trăm lần không chán. Mỗi một lần nàng đều rất

nghĩ miêu tả ngũ quan của hắn, thậm chí là khóe miệng cười của hắn.

Trong khoảng thời gian này hắn không hề báo động trước xâm nhập sinh hoạt của nàng, nàng lại không thể làm gì hắn. Làm nàng thường xuyên có thể nhìn

đến hắn, đều cảm thấy đây là một loại hạnh phúc, nàng lại nên thế nào cự tuyệt đâu? Tuy rằng nàng cũng sẽ sợ hãi, lo lắng đây là tràng ảo giác,

lo lắng khi tỉnh lại nàng vẫn là Khương Anh Phàm kia làm cho hắn chán

ghét. Nhưng là khi thấy hắn nhoẻn miệng cười, đáy mắt hàm chứa ôn nhu

nhìn nàng, lòng của nàng thế nào có thể không hòa tan?

Không biết qua bao lâu, Sở Thác đột nhiên quay đầu, mới phát hiện nàng quả

thật nhìn chằm chằm vào hắn . Hắn hướng nàng nháy mắt một cái, nàng cảm

thấy quẫn khi bị hắn phát hiện, liền thoải mái vươn tay, ngón trỏ vẽ dọc theo mi âm đến cánh mũi thẳng của hắn, một đường tinh tế miêu tả, sau

đó điểm cao nhất chop mũi, đi xuống môi mềm mại của hắn.

Hắn há mồm ngậm lấy ngón trỏ của nàng, sau đó khẽ cắn hai cái, nâng cặp mắt nhìn thẳng nàng.

Đón nhận hắn nhìn chăm chú, mặt nàng thế này mới chậm rãi phiếm hồng.

“Ngươi biết không? Mỗi khi ngươi đỏ mặt, ta đều sẽ nghĩ……” Hắn ngừng nói, đem

tay nàng kéo đến bên môi, hôn lòng bàn tay của nàng.

“Nghĩ cái gì?” Mắt nàng xán lượng, trên má phiếm phấn nộn hồng, như đánh má hồng giống nhau, xinh đẹp vô cùng.

“Muốn nhìn bộ vị khác trên thân thể của ngươi có phải hay không cũng phiếm đỏ.” Hắn khàn khàn thanh âm dừng ở bên tai nàng.

“Sở Thác……” Nàng run rẩy, cảm giác tiếp theo là vành tai bị ngậm lấy.

“Ân?” Hắn không yên lòng ứng, miệng vội vàng ở bên tai nàng khéo léo thi triển ma pháp.

“Người ta còn không có tắm rửa!” tay nàng bắt lấy tóc hắn, chủ ý kéo ra hắn, nhưng vẫn là bị hắn nắm lấy.

“Ta có thể giúp ngươi.” Cái miệng của hắn tập kích nàng. “Nhớ sao? Ta đã

từng giúp ngươi gội đầu, lần này ta có thể giúp ngươi tắm rửa chỗ khác.”

Lời hắn nói làm nàng nhớ lại tình cảnh lần trước, trong phòng bệnh, quá trình hắn ôn nhu giúp nàng gội đầu.

“Ta đây hôm nay cũn