
iều
như vậy, như vậy về sau hắn cũng sẽ làm được như thế.
Cho nên nàng cần gì vì sự tình trong quá khứ mà tra tấn chính mình, làm cho chính mình nhớ lại những ngày đau khổ kia làm gì? Chuyện đã qua thì cho nó qua, hiện tại cũng không giống như ba năm trước. Nàng biết chính
mình không thể từ bỏ hắn, đã thế thì cần gì làm khó lẫn nhau?
Nàng quyết định chờ Sở Thác trở về, nàng sẽ nói với hắn, nếu hắn không hối
hận, nàng nguyện ý lại cùng hắn kết hôn một lần nữa. Dù sao không phải
mỗi người đều lại có một lần nhân duyên nữa, nàng nguyện ý quý trọng sự
an bài của ông trời, để đoạn tình cảm này có một kết thúc tốt đẹp.
Buổi tối ngày cuối cùng, đoàn người bọn họ đi đến Khẩn Đinh, dự tính ở lại một đêm cuối trong hành trình du lịch.
Buổi tối sau khi mọi người đem hành lý để ở nhà trọ, liền cùng nhau đi ra ngoài ăn cơm.
Đêm qua mọi người ăn một bữa đại tiệc hải sản xa hoa, là Anh Phàm mời
khách. Tối hôm nay, mọi người nói muốn hợp lại mời Anh Phàm ăn cơm, làm
cho nàng cảm thấy thực ấm áp. Kết quả sau khi cơm nước xong, mọi người
lại đi Pub uống rượu, nháo đến rất khuya mới trở về nhà trọ.
Mới định đến cửa nhà trọ, mọi người liền ngây ngẩn cả người.
Tên kia ngậm điếu thuốc, ở cửa nhà trọ đi tới đi lui, giống một con gấu táo bạo, thoạt nhìn thực quen mắt.
“ Sở…… Sở Thác ??? ” Anh Phàm kinh ngạc kêu.
Sở Thác mặc một chiếc áo sơmi màu đen, áo sơ mi có vài cái nút vẫn chưa
gài, tay áo cuộn lên, lộ ra cánh tay cường tráng, đầu tóc ngắn ngày xưa
gọn gàng, nay có phần rối loạn. Râu cũng dài ra vì hai ngày chưa cạo,
trong ánh mắt tràn ngập tơ máu.
“ Trời ạ, Anh Phàm.” Hắn bước một bước dài, đem nàng kéo vào trong lòng. “ Ngươi đã chạy đi đâu ??? Ta nghĩ rằng tìm không thấy ngươi !!! ”.
“ Ngươi…… Thế nào đã trở lại ??? Không phải nói còn một, hai ngày mới có
thể kết thúc sao ??? ” Khuôn mặt nàng dựa vào lồng ngực đang đập mạnh
của hắn, vẫn là cảm giác thực không chân thực.
“ Ta bị ngươi làm sợ hãi, trước bỏ lại hết công tác, quay trở lại.” Hắn vẫn như cũ ôm chặt nàng, kiên trì không buông tay.
Anh Phàm là thực thích hắn ôm, nhưng bọn hắn hiện tại đứng ở trước cửa nhà
trọ, mà nhóm đồng sự của nàng chính là một mặt hứng thú nhìn xem bọn họ.
“ Đợi chút, chúng ta đổi địa điểm nói chuyện.” Anh Phàm khẽ đẩy hắn ra.
Sở Thác lúc này mới buông nàng ra, quả nhiên phát hiện có một đống tròng
mắt nhìn chằm chằm bọn họ, hắn nhất khép mi, dường như là quái vật đang
bị triển lãm.
Tiếu Vân cười cười đi lên phía trước. “ Đi trong phòng nói đi !!! Anh Phàm,
ta đến quầy tiếp tân đăng kí thêm một phòng, phòng của chúng ta cho
ngươi sử dụng. Ách, chi phí ngoài dự toán đương nhiên do ngươi chi trả.”
Sở Thác cảm kích nhìn Tiếu Vân liếc mắt một cái. “ Không thành vấn đề, cảm tạ.”
“ Được rồi, các vị, trở về phòng của các ngươi ngủ đi !!! ” Tiếu Vân lên
tiếng đuổi những người khác đi, không bao lâu đám đông đã tán ra.
Tiếu Vân trở lại phòng trọ dùng chung với Anh Phàm, sau khi lấy hành lý,
liền đem không gian lưu lại cho đôi tình lữ có nhiều lời muốn nói này.
Cửa vừa đóng lại, Anh Phàm đã nghĩ mở miệng hỏi rõ ràng, vì sao hắn biết
tìm đến Khẩn Đinh này. Nhưng là nàng mới hé miệng, ngay cả vấn đề cũng
chưa hỏi ra miệng, Sở Thác liền ôm cổ nàng, nhiệt liệt hôn nàng.
“ Trời ạ, thật là ngươi. Ngươi không biết, hai ngày này, ta là thế nào
qua……” Hắn hôn như mưa sa vào mặt của nàng, nụ hôn mang theo nồng đậm
tình cảm tưởng niệm, công kích tới nàng.
Nàng rất nhanh hòa tan, từ khi hắn đi nước Mĩ cho tới hôm nay đã hơn năm ngày, tưởng niệm của nàng so với hắn cũng không thiếu.
“ Thác, ta rất nhớ ngươi !!! ” Nàng ôm lấy cổ của hắn, khẩn thiết đáp lại hắn hôn.
Đáp lại của nàng giống như là loại cổ vũ, tay hắn nhanh chóng đẩy ra quần
áo của nàng, cố gắng muốn gần sát càng nhiều da thịt quang lõa của nàng.
Hắn xé rách áo sơmi của nàng, nàng cũng đem áo sơ mi của hắn, kéo xuống dây nịt của hắn, trong thời gian ngắn, cả hai người đều bận rộn, bốn cánh
tay ôm vào nhau càng chặt.
Nàng cười khanh khách ra tiếng, hắn liếc mắt trừng nàng một cái, rõ ràng dùng sức đem nút thắt kéo xuống, đưa tới nàng kinh hô.
“ Sở Thác !!! ” Nàng hô nhỏ, xem áo sơmi của mình bay nhanh, ly khai thân thể. Sau đó nàng ảo não liếc mắt trừng hắn một cái, cũng động thủ muốn
ném đi áo sơmi của hắn, bất đắc dĩ khí lực quá nhỏ, căn bản không thể
giống hắn dễ dàng cởi bỏ. “ Chán ghét !!!”.
“ Ha ha !!! ” Hắn thấp thẩm tiếng cười chấn động ngực, vươn tay trợ giúp
nàng kéo mở áo sơmi của mình, rất nhanh nút thắt áo sơ mi của hắn cũng
hư. “ Như vậy vui vẻ thôi ??? ” Hắn dung túng cười cười.
Nàng hướng hắn lộ ra một nụ cười ngọt ngào, sau đó cúi người hôn lên ngực
quang lõa của hắn. Da thịt của hắn bóng loáng mà có co dãn, cơ bắp ngực
rắn chắc cũng làm cho ngón tay của nàng yêu say đắm qua lại vuốt ve,
chọc hắn liên tiếp hít thở không thông.
Hắn đẩy ra bra của nàng, một tay nắm lấy đẫy đà tròn trịa của nàng trong
tay, bắt đầu đáp lại nhiệt tình của nàng. Không bao lâu, liền đổi nàng
xin tha thứ.
“ Sở Thác……” Nàng đối hắn khinh ngâm.
“