
Anh Phàm, ta chờ không được.” Tay hắn tham tiến làn váy của nàng, đụng đến cái mông mềm mại.
Nàng hừ nhẹ dựa vào hắn, tinh tường cảm giác được dục vọng của hắn dâng trào, nóng lòng muốn thử.
Hắn kéo quần lót của nàng, cũng cởi ra dây lưng của mình, sau đó hắn ôm lấy nàng, làm cho nàng ôm lấy thắt lưng của mình. Nàng cả người nằm tại
trên người của hắn, hai tay ôm gáy của hắn, nơi mềm mại mẫn cảm nhất dựa vào trung tâm dục vọng của hắn, khiến cho cả người từng trận sợ run.
Nàng thấp giọng kêu tên của hắn, hắn một cái gầm nhẹ, nhanh chóng tiến công, làm cho chính mình vọt vào bên trong của nàng, cùng nàng chặt chẽ kết
hợp.
“Anh Phàm…… Anh Phàm của ta.” Hắn cúi đầu hôn cái trán của nàng, thả lỏng ở
tại chỗ sâu của nàng, cảm giác được nàng ôn nhu vây quanh.
Hơi thở của nàng dần dần thoát phá, khuôn mặt tựa vào bả vai quang lỏa của hắn, cảm giác được chính mình phi thường yếu ớt.
Sau đó hắn bắt đầu ở bên trong nàng luật động, ngay từ đầu là chậm nhịp,
thẳng đến hô hấp của nàng đi theo nhanh hơn, tay nàng nắm chặt cơ bắp
phía sau bả vai của hắn, hắn dần dần nhanh hơn tốc độ, đem lẫn nhau đẩy
đến đỉnh cao.
Nàng cảm giác được chính mình được lý giải, cảm giác được chính mình bị phóng thích.
Hơi thở của hắn có mặt khắp nơi, giống trong trí nhớ vậy, làm say lòng người.
Nàng nhắm mắt lại, để khoái cảm mãnh liệt lan tỏa khắp toàn thân, cảm giác
chính mình đang trong trong một trận hỏa diễm nhanh nổ mất. Sau đó dư vị nổ mạnh kia chưa qua, một cảm giác hoa mắt đánh tới. Cuối cùng, nàng
chỉ có thể làm cho chính mình hoàn toàn giải thoát, phiêu phù ở trạng
thái không trọng lực, hư thoát một hồi.
Hắn ôm nàng thở dốc, cứ như vậy đem nàng ôm lên giường, làm cho nàng nằm tựa vào lồng ngực của hắn.
Sợi tóc Anh Phàm buông xỏa, rơi trên lồng ngực quang lõa tạo thành hình ảnh tuyệt mỹ, hắn nhịn không được đùa với tóc của nàng, quấn quanh ngón
tay.
“ Ngươi còn chưa nói, tại sao về trước thời gian a ??? Lần trước ngươi
không phải nói còn phải vài ngày mới xử lý xong công việc sao ??? A,
ngươi làm sao mà biết ta ở Khẩn Đinh ???” Nàng theo trong ngực hắn ngẩng đầu lên.
Hắn lộ ra một chút cười khổ. “ Ngươi vì sao không mở máy ??? Ta thiếu chút bị ngươi làm điên rồi.”
Nàng nghe vậy nhíu mày. “ Ta vừa mới mở máy a, thời điểm đi ăn cơm rốt cục
tìm được một cửa hàng di động, ta mua di động mới. Hôm kia di động không cẩn thận rơi xuống biển, trên đường lại không chỗ nào bán, đành phải
tiếp tục chuyến du lịch.”
“ Vậy ngươi không gọi điện thoại thông báo cho ta sao ??? Biết ta gọi
điện thoại cho ngươi không được, có bao nhiêu khẩn trương sao ??? Ngay
từ đầu lơ đễnh, kế tiếp mỗi lần gọi cũng chưa bắt máy, ta quả thực sắp
nổi điên, ta lại không ở Đài Loan, không thể lập tức đi tìm ngươi……” Hắn nhắc tới một đoạn này, hiện tại nghĩ đến còn cảm thấy dày vò.
Hắn từng kết giao qua rất nhiều bạn gái, hắn chưa từng để ý qua các nàng
??? Nếu bạn gái của hắn mất tích, hắn nhiều lắm nhún nhún vai, coi như
đối phương lười chia tay. Nhưng là Anh Phàm bất đồng, hắn trước tiên đã
nghĩ đến nàng khả năng chịu không nổi, rời đi hắn. Hắn rất sợ hãi, khi
trở lại Đài Loan nàng đi mất.
Hắn thấy qua nàng sợ hãi bừng tỉnh trong giấc mộng, biết trong lòng nàng
vẫn không có cảm giác an toàn, dù sao giữa bọn họ đã từng có đoạn hôn
nhân hữu danh vô thực, chịu khổ là nàng. Hắn nghĩ tới sẽ đối nàng hảo,
làm cho thời gian chôn vùi đi những bất an kia, nhưng là nàng có thể hay không chờ không kịp hắn đối với nàng tốt, rốt cục chịu không nổi, quyết định muốn kết thúc cuộc tình này ???.
Cái loại lo sợ nghi hoặc này khiến cho tâm tình của hắn rối rắm, thậm chí
không có tâm trí công tác, rốt cục sau một ngày không có tin tức của
nàng, hắn vội vàng bỏ lại công tác, liền đón chuyến bay sớm nhất, bay
trở về Đài Loan.
“ Ta không nhớ được số điện thoại của ngươi, ngươi cài đặt nhiều số điện
thoại khẩn cấp như thế, khiến cho ta ngay cả nhớ một chữ số cũng không
cần thì có thể gọi cho ngươi. Cho nên di động vừa hư, ta căn bản không
có biện pháp đánh cho ngươi. Ngươi…… Nghĩ ta đi đâu ??? ” Nàng hoang
mang hỏi. “Ta là một người trưởng thành, không cần lo lắng như vậy.”
“ Ta nghĩ ngươi…… bỏ đi.” Hắn có chút ngượng ngùng nói.
“ Bỏ đi ??!! ” Nàng trừng lớn mắt. “ Ngươi là nói ngươi đã cho ta…… Ta…
bỏ ngươi ??? ” Nàng lắp bắp nửa ngày, vẫn là nói không nên lời, bởi vì
rất chấn kinh rồi.
Hắn làm sao có thể cho rằng nàng bỏ hắn ???.
“ Không thể trách ta nha, thời gian trước chúng ta có chuyện không vui,
ta sợ ngươi suy nghĩ một chút cảm thấy theo ta cùng nhau quá mệt mỏi,
quyết định rời đi ta.” Hắn lúc ấy lo lắng đến không được, hiện tại nói
đến đã có điểm ngượng ngùng, chính mình tựa hồ thực sự phản ứng quá mức.
“ Ta……” Nàng há miệng thật lớn, sau đó lại hợp lại. “ Ta không có khả
năng bởi vì chuyện nhỏ đó mà rời đi ngươi nga. Lúc ngươi rời đi, ta đều
đáp ứng là chờ ngươi trở lại a !!! Đều do ta, di động không cẩn thận làm hỏng rồi, lại không kịp thời báo cho ngươi. Ngươi là bỏ lại công tác
trước chạy về Đài Loan đi ??? ”
Xem hắn