Insane
Yêu Vật

Yêu Vật

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323160

Bình chọn: 8.5.00/10/316 lượt.

“Người tốt chẳng lẽ sẽ không ngu ngốc sao? So với người xấu, tôi ghét đồ ngu hơn.”

William phe phẩy cái đuôi, trong ánh mắt ẩn chứa nước mắt cảm động, không biết

sống chết nói: “Dạ Đồng, cô mèo tốt lương thiện mà.”

Tôi rùng mình một cái: “Ai nói thế?”

William quyết đoán nói: “Lam Lăng!”

Không đợi tôi phát cáu, Phùng Nguyệt Nga hai mắt rơi lệ, đáng thương nói với

tôi: “Mèo yêu đại tiên, van cầu ngài giúp tôi hoàn thành tâm nguyện, tôi chỉ muốn nói tạm biệt với chàng thôi, tôi nguyện trả bất kì giá nào.”

“Muốn chết à! Cái đồ ngoan cố … Hả? Bất cứ giá nào sao?” Tôi đang nổi giận

đột nhiên bừng tỉnh, nhớ ra dạo này ngày ngày ở nhà đắm chìm trong hoạt

hình, hoàn toàn không làm ăn gì cả. Thành quả lao động xuống dốc không

phanh, khi Hồng Vũ về thể nào cũng bị cười nhạo. Trước mặt vừa khéo có

hạt giống si tình này, vì tình nhân ngay cả hồn phi phách tán cũng không sợ, chắc hẳn sẽ không ngại giao dịch với tôi đúng không? Vì thế tôi

lập tức thay bằng một nụ cười buôn bán, dịu dàng hòa nhã liệt kê thủ tục giao dịch với yêu quái ra một lượt, hỏi cô ta có chấp nhận dùng linh

hồn để đổi lấy cơ hội gặp gỡ tình nhân không.

“Chỉ cần cô tìm được chàng, để tôi được ở bên chàng ba ngày, linh hồn của tôi thuộc về cô.” Phùng Nguyệt Nga lập tức đồng ý .

Tôi hỏi Phùng Nguyệt Nga ngày sinh tháng đẻ của Trương Sinh, quăng đến

trước mặt Lam Lăng, nói rõ đầu đuôi câu chuyện, để anh ta đi tìm Độ Ách

Tiên Tử tính luân hồi, thuận tiện xin anh ta dự chi một trăm đồng tiền

ăn cơm.

“Làm không xong còn muốn lấy tiền?” Lam Lăng sờ sờ ngực một lúc mới rút ra

một tờ tiền màu đỏ từ trong cái ví da nhét đầy tiền đưa cho tôi, sờ sờ

đầu an ủi: “Ngoan, đừng tiêu tiền như nước thế, phải học cách tiết

kiệm.”

Tôi cắn răng đóng hỏi: “Khi nào thì có kết quả?”

Lam Lăng nói: “Tìm Độ Ách Tiên Tử đoán số mệnh còn phải xếp hàng, ít nhất là một tuần.”

“Meo meo ô?!” Tôi kêu sợ hãi, “Bảy ngày? Tôi đói thành mèo thịt khô rồi!”

Lam Lăng cười cười âm trầm nói, “Vừa lúc giảm béo, hoặc em giúp anh tìm

Hồng Vũ chuyển lời nói mấy câu tốt đẹp một chút, anh có thể cho em thêm

mấy vạn.”

“Nằm mơ!” Tôi tức giận nói, “Tôi đường đường là mèo yêu vạn năm! Còn sợ

không làm ra tiền sao? Có tin tôi đi chặn đường ăn cướp? Trộm cắp lừa

đảo không? !”

“Biết em sẽ lại dùng mấy chiêu này mà” Lam Lăng rất bình tĩnh phản kích, “Chỉ cần em dám làm, anh cũng dám đem những chuyện gièm pha mất mặt anh giúp em giấu giếm mấy năm nay tung ra hết, cho em bị người ta chê cười mấy

ngàn năm luôn! Em còn nhớ rõ lần trước cái kia… Còn có cái gì tốt nhất…”

Tôi tức giận sập cửa bỏ đi, William ngượng ngùng chào anh ta rồi cũng chạy theo.

Trên đường cái xe cộ như nước, tôi nâng tờ một trăm đồng, trong lòng chua

xót. Bây giờ giá cả leo thang, thức ăn cho mèo tăng như nước nâng

thuyền. Chút tiền trinh này còn chưa đủ mua một gói thức ăn thiên nhiên

giá rẻ chứ đừng nói đến bò hầm và gà ninh thượng hạng. Tôi bắt đầu có ý

định muốn đi tìm đám tiểu yêu tống tiền hoặc mượn tiền, nhưng không bỏ

được sĩ diện của tộc mèo yêu, vì thế đứng trên đường bồi hồi rất lâu,

suýt chút nữa không kiềm chế được đồng ý đi ăn cơm với ông chú kỳ quặc

vừa mời.

Ngoài lúc tôi bị bắt chuyện thì William có gầm gừ vài câu, còn suốt dọc đường đi anh ta rất im lặng, đến lúc bụng tôi bắt đầu kêu “ọc ọc”, mới đề

nghị nói: “Không phải trong phòng Hồng Vũ có thủy kính dùng để bói toán

sao? Không bằng… Chúng ta tự đi tìm tình nhân của Phùng Nguyệt Nga đi?”

Tôi hơi ngượng ngùng nói: “Tôi không am hiểu bói toán, chỉ có thể tính ra vị trí đại khái, không thể tập trung vào mục tiêu.”

William vui vẻ nói: “Tình nhân kiếp trước nhất định sẽ có mấy thứ như kiểu tâm

linh cảm ứng! Chúng ta đem thủy kính đến sân thể dục, xác nhận vị trí

đại khái, liệt kê những đối tượng tình nghi ra rồi để Phùng Nguyệt Nga

tự chọn!”

“Chó ngốc biến thành thông minh từ khi nào vậy?” Tôi bị kích động để anh ta chuyển thủy kính đi.

Thủy kính là cái thau bằng đồng đen, được khảm rất nhiều ký hiệu. Chỉ cần

nhỏ sương sớm và máu tươi yêu tộc vào, niệm chú ngữ, kính sẽ theo tâm

linh tìm kiếm vạn vật trên đời, nhưng cần năng lực rất tỉ mỉ thao túng.

Tôi là con mèo cẩu thả không phù hợp với loại pháp khí này, rất khó để

tìm chính xác. Mất cả nửa buổi tối, cuối cùng cũng tìm được mục tiêu

đang ở một trong ba tòa cao ốc trung tâm thành phố bên cạnh. Tôi thở

phào nhẹ nhõm với kết quả này. May là ở trong cùng một tỉnh, không cần

mất nhiều thời gian.

Phùng Nguyệt Nga mở to mắt, tìm kiếm một gương mặt xa lạ trong ba tòa cao ốc. Khi thủy kính quay qua phòng 902, cô ta hét ngừng. Chỉ

vào người đàn ông đầu bóng lưỡng ngồi trên sô pha da thật trong phòng,

vui đến nỗi mặt cũng đỏ ửng: “Nhìn xem! Là chàng!”

Người đàn ông này bộ dạng cũng không tệ lắm, dạng chó hình người, mặc áo ba

lỗi quần đùi, trên xương quai xanh xăm hình Thanh Long. Tuy cố ra vẻ

hung ác, nhưng cười rộ lên lại rất dịu dàng. Bên tay trái hắn là một con chó Doberman [1'>, bên tay phải là một mỹ nữ ngồi bên bàn trang điểm,

trên mặt bàn đặt một cái lồng kí