Snack's 1967
A Love Story Of Teen

A Love Story Of Teen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325694

Bình chọn: 8.00/10/569 lượt.

ảm thấy có lỗi
khi đối diện với anh chàng nữa....

---------------------------------------

Phòng Thường Khánh.

Anh chàng đang chọn sách để đọc thì chợt thấy cuốn nhật kí của mẹ mình
để trên giá sách. Từ bữa dọn kho và đem cuốn sổ này lên phòng, anh chàng vẫn chưa chạm đến nó.

Lưỡng lự một hồi, Thường Khánh cũng quyết định lấy cuốn nhật kí xuống và bước lên giường, lật ra, xem.

“Ngày....Tháng...Năm....

Con à! Mẹ mang thai con được 3 tuần rồi nhỉ. Từ lúc biết mình có mang,
mẹ hồi hộp và dễ xúc động một cách lạ lùng. Ba mẹ đã quyết định đặt tên
con là Thường Khánh, dù con là con trai hay con gái đi nữa....Con có
biết vì sao không? Vì ngày làm quen mẹ, ba con đã tặng cho mẹ một chiếc
chuông nhỏ, trông rất là bình thường và có phần không được đẹp lắm, vì
ba con tự làm mà, nhưng đối với mẹ, đó là cả một món quà đặc biệt nhất
mà mẹ từng được tặng. Nhưng nếu đặt tên con là “Đặc Khánh” hay “Biệt
Khánh” thì nghe buồn cười lắm! Nên ba mẹ thống nhất sẽ đặt chữ lót của
con theo hình dáng bên ngoài của chiếc chuông....”

Anh lật sang trang kế bên. Ra đây là nhật kí mẹ Thường Khánh viết khi mang thai anh chàng. Thế nhưng....

”Một con người sắt đá và khô khốc như ba mà cũng lãng mạn đến mức biết tặng quà cho người yêu sao?” – Anh chàng nghĩ thầm.

Lát sau. Thường Khánh đã đọc lướt qua hết nửa cuốn. Trong đó, mẹ Thường Khánh chỉ nói về cảm giác khi mang thai và sự chăm sóc của ba anh chàng đối với bà, hoàn toàn không có gì đặc biệt cho đến khi.....

“Ngày...Tháng....Năm....

Mẹ biết làm sao đây? Ông ngoại con đã phát hiện ra chuyện mẹ có mang
với ba con. Ông ngoại đã đuổi ba con đi và bắt mẹ phá bỏ cái
thai.....Nhưng mẹ thà chết chứ cũng không thể bỏ con được! Bây giờ không có ba con bên cạnh. Mẹ hoang mang lắm. Ngày nào ông Ngoại cũng gây sức
ép lên mẹ. Mẹ sợ lắm.....”

Thường Khánh bàng hoàng đánh rơi
cuốn sổ. Cái gì vậy? Gì mà “đuổi ba con đi”, gì mà “bắt mẹ phá bỏ cái
thai”....Thế này là thế nào????? Tại sao lại.....

Anh chàng cầm ly
nước kế bên, uống cạn để lấy lại bình tĩnh. Từ đầu, theo mô tả về ba anh chàng mà bà Yến viết trong đây, Thường Khánh đã sinh nghi vì thấy nó
hoàn toàn khác so với tính khí của ông Duy bây giờ.

....Chẳng lẽ, ông Duy không phải là ba ruột của anh chàng sao??????



Để tạ lỗi vì không biết hôm ấy là SN Thường Khánh, nó đã bỏ ra các buổi
chiều và tối để làm bánh kem tặng anh chàng. Tất nhiên tuy không nói
nhưng TK nhà ta rất hạnh phúc. Sau đó, Mạnh Khoa về nước và thừa nhận
với nó rằng mình thích Eun Ji. Nó rất vui cho anh chàng. Ít lâu sau,
Thường Khánh tình cờ phát hiện ra cuốn nhật kí thời con gái của mẹ mình
và cũng tình cờ biết rằng...hình như, anh chàng không phải con ruột của
ông Duy.

Newest Chaps are at pages 59 -60

Enjoy!

12T4.

Tiết Văn. Thường Khánh ngồi bất động, không nghe giảng, cũng không ghi
chép gì cả. Những dòng nhật kí của bà Yến vẫn còn lởn vởn trong đầu anh
chàng như một bóng ma, khiến anh chàng không thể nghĩ về điều gì khác
được nữa.

Nó có vẻ lo lắng, chốc chốc lại nhìn qua anh chàng.
Đã lâu rồi nó chưa thấy Thường Khánh như vậy. Cả tiết, hắn lạnh lùng
nhìn đi chỗ khác, hồn để trên mây.

Ra chơi. Nó buông cây viết xuống rồi quay qua anh chàng.

_Nè! Anh làm sao vậy?

Thường Khánh vẫn im lặng, không đáp. Nó lay lay anh chàng:

_Nè!

Đến lúc này, Thường Khánh mới giật mình nhìn sang:

_Huh? Cô gọi tôi hả? Chuyện gì?

Nó thở hắt ra:

_Hôm nay anh sao vậy? Cứ như người cõi trên í! - Rồi nó chồm qua anh chàng - Có chuyện gì vậy, kể tui nghe đi!

_Không có gì đâu – Hắn lạnh lùng đáp.

_Nhỏ mọn vừa thôi! Nói ra đi, sẽ nhẹ lòng hơn đó!

_Đã bảo là không có gì mà! – Anh chàng bất ngờ quát lên làm nó giật thót.

Nó đờ người ra lặng nhìn Thường Khánh. Sao tự dưng hắn nổi nóng vô cớ
với nó? Quan tâm đến hắn cũng là sai sao? Thường Khánh mà nó biết là
người thích quát tháo người khác thế này à?....

Nó thất vọng đứng dậy, quay đi. Nhỏ Lam trừng mắt nhìn Thường Khánh, rồi bật dậy chạy theo nó.

* * *

Bãi cỏ trống sau canteen. Nó và nhỏ Lam đang đứng hóng gió. Nó chả nói
gì, làm nhỏ Lam cũng không dám bắt chuyện. Nó vẫn sốc vì chuyện ban nãy.

Cùng lúc đó, trên lớp. Thấy Thường Khánh ngồi im mà không chạy theo nó, Mạnh Khoa định bước lại phía hắn, “thuyết giáo” cho hắn một
chập nữa thì Thường Khánh chợt đứng bật dậy.

Nhìn điệu bộ này
thì chắc chắn anh chàng đang đi tìm nó. Mạnh Khoa mỉm cười “Không cần
người ngoài tác động nữa sao?!! Có tiến bộ đấy! Tinh thần tự giác cao
hơn được tí rồi! “.

Nó và nhỏ Lam đang đứng thì chợt nghe có
tiếng chân người. Nhỏ Lam quay lại nhìn. Nó biết ai rồi nên không thèm
quay lại. Thường Khánh đứng đó với hai lon nước trên tay.

Nhỏ Lam liền quay qua “phịa” với nó:

_Mình chưa chuẩn b