XtGem Forum catalog
Ai Là Mẹ Anh

Ai Là Mẹ Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325344

Bình chọn: 8.00/10/534 lượt.

ạm vào một vật thể, anh
mở mắt ra, thấy Trương Nhất Manh, một nụ cười vừa hài lòng vừa ngu ngơ
lập tức xuất hiện, hài lòng là vì thấy “mẹ” của mình”, còn ngu ngơ dĩ
nhiên là vì … chưa tỉnh ngủ.

Anh kéo Trương Nhất Manh đến gần mình hơn, Trương Nhất Manh bị anh
kéo đi, trơ mắt nhìn Trương Ninh Giản càng lúc càng nhích đến gần, trán
dán vào trán.

Trương Nhất Manh: “…”

Nhịp tim bất chợt nhanh hơn.

“Mẹ…” Trương Ninh Giản nhìn chăm chăm Trương Nhất Manh, Trương Nhất Manh nuốt nước miếng một cái, hít thở cũng không dám.

Trương Ninh Giản lấy mũi của mình chà chà vào mũi của Trương Nhất Manh, tiếp tục lẩm bẩm nói: “Mẹ … Con còn muốn ngủ …”

Trương Nhất Manh lắp bắp nói: “Ngủ … ngủ cái đầu con đấy … Mau dậy đi!”

Cô còn nghĩ thêm , tuy Trương Ninh Giản mới vừa ngủ dậy nhưng hơi thở không hôi tí nào! Xem ra dạ dày không tệ lắm …

Trương Ninh Giản bất mãn vùi đầu vào cổ của Trương Nhất Manh, hơi thở ấm áp tiếp xúc với phần cổ nhạy cảm của cô, Trương Nhất Manh mất tự
nhiên rụt người lại: “Có làm nũng cũng vô dụng, nếu không phải hôm qua
con cố ý trả lời sai thì anh hai cũng không đi tìm thầy giáo cho con!”

Trương Ninh Giản nghe thấy hai chữ “giáo viên”, bất mãn lẩm bẩm điều
gì đó, Trương Nhất Manh không nghe rõ, cũng không bận tâm, nói: “Ngoan,
mau dậy đi, con còn phải rửa mặt, rồi ăn sáng nữa.”

Trương Ninh Giản vẫn không chịu ngồi dậy, nói: “Vậy mẹ hôn con một cái đi!”

Trương Nhất Manh: “…”

“Không được sao?” Trương Ninh Giản đã tỉnh giấc, lúc này, ánh mắt anh mở to, long lanh như nước nhìn Trương Nhất Manh, anh chỉ vào trán của
mình: “Chào buổi sáng!”

Trương Nhất Manh: “… Con … con học ở đâu vậy …”

Trương Ninh Giản vẫn không chịu ngồi dậy, nhất quyết đòi một cái hôn
chào buổi sáng, Trương Nhất Manh cũng kiên quyết không chịu, bị anh ôm
vào ngực, Trương Ninh Giản chợt khựng lại, ngu ngơ nhìn Trương Nhất
Manh.

Trương Nhất Manh: “?”

Trương Ninh Giản: “… Huhu …”

Trương Nhất Manh: “! ! !”

Cô cảm nhận được … Một thứ kì lạ … Cứng cứng … Đang chạm vào người của mình!!!

Đúng vậy, trên phương diện EQ, Trương Ninh Giản chỉ mới là một đứa
trẻ ba tuổi, nhưng thân thể vẫn là của một người đàn ông 27 tuổi! 27
tuổi! Đó là độ tuổi dũng mãnh như sói, như hổ, huống chi, Trương Ninh
Giản còn bị trở thành người thực vật trong một thời gian ngắn, chắc hẳn
sắp nhịn chết rồi … Vào buổi sáng, đàn ông dễ bị khơi gợi hơn, mấy lần
trước vẫn còn tốt, hôm nay vừa ôm Trương Nhất Manh cô, lại còn đụng rồi
chạm …

Đáng chết …

“Khó chịu quá …” Trương Ninh Giản ấm ấm ức ức nói.

Trương Nhất Manh: “…”

Liên quan gì tới cô chứ!

Ai bảo anh ta cứ trêu chọc cô làm gì?!

… Không phải, anh ta đang đùa giỡn với mẹ của mình thôi …

Trương Nhất Manh đẩy Trương Ninh Giản ra, nói với anh: “Đi rửa mặt trước, sau đó tắm nước lạnh thì sẽ không khó chịu nữa!”

Ngừng lại, cô bổ sung thêm: “TRUST ME!”

Trương Ninh Giản: “…”

Nhưng chẳng có tác dụng gì, Trương Ninh Giản vươn tay giữ chặt vai
của Trương Nhất Manh lại, EQ của anh tuy thấp nhưng sức mạnh không giảm, Trương Nhất Manh không cách nào nhúc nhích được, hai tay giơ lên chặn
lại lồng ngực của anh.

Vào lúc hai người đang giằng co với nhau, cánh cửa đột nhiên bị mở ra – – vừa rồi Trương Nhất Manh có đi ra ngoài, lúc vào không khóa cửa
lại, bây giờ đã chứng minh, hành động này quá là sai lầm …

“Ninh Giản! ! !”

Một tiếng thét chói tai vang lên, Trương Nhất Manh và Trương Ninh
Giản cùng nhìn về phía cửa, có một cô gái khá xinh đẹp đang mở to hai
mắt, không tin nổi nhìn hai người, đôi mắt khẽ xếch lên cũng động lòng
người hơn, mà dì Thu đứng phía sau cô ta cũng cảm thấy kinh ngạc.

Trương Nhất Manh như hóa đá, ba người phụ nữ, cứ nhìn nhau như vậy …

Còn Trương Ninh Giản lại rất bình tĩnh, nhìn người đứng phía ngoài cửa, sau đó bất mãn nói với Trương Nhất Manh: “Mẹ, ai vậy?”

Trương Nhất Manh: “…”

Dì Thu & cô gái: “…”

“Buông tôi ra đã!” Trương Nhất Manh hét lên, hét xong mới thấy lời
nói của mình như có một hàm ý khác, cũng may Trương Ninh Giản ngoan
ngoãn “vâng” một tiếng, cánh tay thả lỏng ra.

Trương Nhất Manh còn chưa kịp thở ra, đã nghe thấy Trương Ninh Giản nói: “Nhưng mà con khó chịu lắm, hic.”

Vốn là một người 27 tuổi rồi, nhưng lại phát âm ra từ “hic” thật thật dễ dàng, làm cho người nghe cũng thấy mềm lòng, Trương Nhất Manh đã
quen với một Trương Ninh Giản như vậy, dì Thu ở cùng vài ngày cũng cảm
thấy không xa lạ gì, nhưng cô gái mới tới này dường như không thể chấp
nhận được, nét mặt chuyển từ shock sang hóa đá, sau đó mới từ từ chuyển
về bình tĩnh, nói: “Trương Ninh Giản … Anh sao vậy, Trương Ninh Giản?”

Cô nhìn chằm chằm vào người con gái xinh đẹp đang bước tới, Trương
Nhất Manh nhìn dáng vẻ hùng hổ của cô nàng, rất muốn cách ra xa người
nào đó, nhưng Trương Ninh Giản