
mà là “Sư phụ ơi đi đánh quái với con không”, chỉ một vài chữ thôi mà làm cho người khác cảm thấy ấm
áp lạ thường, bạn ấy thật sự rất đặc biệt.
Trương Nhất Manh nhịn không được, gõ thêm vài chữ: “Sư phụ phát hiện con thăng cấp rất chậm, không buồn sao?
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Dĩ nhiên là không buồn rồi.
【 Nhóm 】 Manh Manh đứng không nổi: Tại sao?
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Sư phụ quên rồi sao? Con chơi game này cốt yếu để tìm một người thôi.
【 Nhóm 】 Manh Manh đứng không nổi: À đúng rồi, con tìm Tê Tê ==… Con có tìm được chưa?
Cô thấy bạn đệ tử này gần như chẳng có bạn bè gì, lần nào thấy bạn ấy cũng cô đơn một mình, nhìn rất đáng thương, đó cũng là nguyên nhân mà
Trương Nhất Manh đặc biệt yêu thương bạn đệ tử này.
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: tìm Tìm được rồi, nhưng vẫn đang tìm.
【 Nhóm 】 Manh Manh đứng không nổi: … Có mấy Tê Tê vậy?
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Dĩ nhiên là chỉ có một thôi!
【 Nhóm 】 Manh Manh đứng không nổi: Vậy câu vừa rồi con nói…
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Thì con đã tìm được sư phụ rồi đó thôi *đáng thương*
【 Nhóm 】 Manh Manh đứng không nổi: Thôi, chúng ta tiếp tục đi đánh
quái đi, bây giờ con cũng level 41 rồi, hôm nay phải cố gắng lên 46 mới được.
Sau khi Trương Nhất Manh và bạn đệ tử đánh quái xong, hệ thống thông
báo Boss lớn đến, bang hội đột nhiên náo nhiệt, ồn ào xem có đi không.
【 Bang hội 】 Tương tư không phải là tội: Manh Manh tới không?
【 Bang hội 】 Manh Manh đứng không nổi: Hả? Nhưng mà tớ đang dẫn đệ tử đi đánh quái…
【 Bang hội 】 Bích Huyết Chi Hoa: Manh Manh thật là có trách nhiệm, nhưng mà đệ tử thì dẫn đi đánh quái lúc nào cũng được mà.
【 Bang hội 】Tương tư không phải là tội: Đúng vậy, khó khi có nhiều người đi chung, đệ tử để lần sau dẫn đi cũng được mà.
Trương Nhất Manh đang rất do dự, bạn đệ tử thấy Trương Nhất Manh chậm chạp không đánh quái tiếp, cảm thấy có chuyện là lạ.
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Sư phụ, có chuyện gì vậy?
【 Nhóm 】 Manh Manh đứng không nổi: À không có gì… Con chờ một lát.
Bạn đệ tử không nói gì nữa.
【 Bang hội 】 Manh Manh đứng không nổi: Nhưng mà tớ đã hứa sẽ dẫn bạn ấy đi.
【 Bang hội 】 Tuyết Linh Lung: Có gì đâu, đâu phải sau này sẽ không đưa người đó đi nữa đâu.
【 bang hội 】 Bích Huyết Chi Hoa: Quan trọng nhất là tụi tớ cần người
biết trị thương như cậu, cậu cũng biết những người biết trị thương ít
lắm mà…”
Trương Nhất Manh: “…”
Nghe nói cũng có lý đấy…
Nếu đánh boss tập thể thì nghề nghiệp của Trương Nhất Manh dĩ nhiên
rất cần thiết, nhưng mà bây giờ cung không đủ cầu, bởi vì nghe nói cần
thiết thế thôi chứ thực chất thì rất cực, rất ít người chịu theo.
Thì ra là vì cần thiết nên mới lôi kéo cô đi…
Trương Nhất Manh mở danh sách bang hội ra, tất cả những người theo
nghề nghiệp của cô đều đã tham gia hoạt động khác, chỉ còn mình cô thôi.
Nhưng mà còn bạn đệ tử…
Trương Nhất Manh rất đau khổ, rất bối rối…
Lúc này, Ước gì được làm học sinh tiểu học bỗng nhiên đăng nhập, anh
ta cũng nằm trong bang hội của Trương Nhất Manh, một câu anh ta cũng
không nói, chỉ nhìn một lúc rồi đăng xuất mất.
Trương Nhất Manh: “?”
Nhưng mà bây giờ cô rất khó xử, không có dư thời gian mà đi quan tâm Nhị sư phụ rảnh rỗi này.
Vào lúc cô đang cực kì giằng xé nội tâm thì bỗng nhiên, bạn đệ tử gửi tin nhắn cho cô.
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Sư phụ, con có việc rồi, phải thoát game thôi, bye bye.
Giọng điệu của bạn ấy khó khi bình thường như vậy, nhưng như vậy lại càng không bình thường.
Trương Nhất Manh lại không chú ý gì nhiều, vừa nghĩ mọi chuyện đến
thật đúng lúc, vừa gõ chữ nói: “Ừm, lần sau mới đưa con đi đánh quái.”
【 Nhóm 】 Tìm Tê Tê: Bye bye sư phụ ~
Nói xong, nick của bạn ấy vụt tắt.
Trương Nhất Manh thở phào nhẹ nhõm, đồng ý tham gia vào bang hội,
đánh boss xong cũng mất một thời gian, Trương Nhất Manh phát hiện, mọi
người đánh boss bự xong còn chưa đi nghỉ ngơi thì đã chạy đến chỗ quái
vật hay tụ tập chiến tiếp.
【 Bang hội 】 Manh Manh đứng không nổi: Cái gì? Sao mọi người cũng đi đánh quái nữa?
【 Bang hội 】 Tuyết Linh Lung: Nhiệm vụ đêm Thất Tịch, thề non hẹn
biển… Bang hội chúng ta ghét mấy cái hoạt động này chết đi được.
【 bang hội 】 Manh Manh đứng không nổi: Tớ cũng ghét.
Sau đó thì các đôi tình nhân cũng phản kích lại, cười nói cái gì mà
gái ế còn sợ không tìm được trai gà sao…. Trương Nhất Manh cười cười
thoát game, vừa đúng lúc Tề Phỉ trở về, hôm nay cô nàng bị bắt về nhà ba mẹ, không biết sao mà đến tận giờ này mới về.
Trương Nhất Manh liếc nhìn cô nàng, thấy cô nàng có vẻ mệt mỏi lắm.
Trương Nhất Manh nói: “Sao vậy?”
Tề Phỉ nhức đầu không thôi: “Ba tớ cứ sợ tớ sẽ thích Tả Hưởng, thế là bắt ép tớ đi xem mắt”
Trương Nhất Manh: “….”
Trương Nhất Manh >.<: “Biết vậy tớ kh