Pair of Vintage Old School Fru
Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!

Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321424

Bình chọn: 8.00/10/142 lượt.

đi qua hành lang thì thấy tiếng thì thầm to nhỏ phát ra



-Chủ tịch, nhờ có cuộn băng và mấy tấm hình mà chúng ta đã có thể loại bỏ Triệu Tổng. Chủ tịch thật ko đơn giản ! _ Một ng` đàn ông khen ngợi



-Loại đk một đối thủ thì càng có lợi cho chúng ta ! _ Chỉ cần nghe cũng biết ‘ ông chủ Đại’ đó lợi dụng nó để loại bỏ đối thủ !




        Nó chẳng biết nên khóc hay nên cười đây ! Hoàn thành công vc nhưng lại do ng` thứ ba. Huhuhu … muốn khóc quá mà



-Ai ở ngoài đó ? _ tên đó lên tiếng



     Nó giật mình chạy xuống dưới



-Cze … Cze _ Nó huýt sáo gọi 4 con chó nó quen



       2 con Cze lao đến chặn mấy tên đuổi theo nó



       2 con còn lại dẫn nó đến chỗ bụi cây sau biệt thự



   Bao quanh đằng sau biệt thự là một bụi cây cao hơn đầu ng`. Bụi cây này có độc tính rất cao nên ko phải lo ngại có ng` đột nhập từ phía sau



      Hóa ra ở đó có một lỗ nhỏ đủ để bò qua



-Cô định đi đâu ? _ ông chủ Đại đó lắm chặt lấy tay nó, liếc qua mấy chú chó phản chủ



       Nó bị tên đó lôi lại lên phòng. Ở đó có 2 vị bác sĩ đợi sẵn



-Vậy điều anh ta nói là thật rồi ! _ Nó cố gắng kìm nỗi sợ hãi



        Chẳng mấy chốc tiếng gãy xương vang lên, 2 vị bác sĩ cuối cùng cũng có vc để làm



      Ông chủ Đại thật ko có lương tâm, đến con gái cũng dám đánh, còn cô ta thì lại cố gắng chịu đau, ko rên rỉ, kêu ca một từ



       Khi chỉ còn lại nó ở trong phòng, nó tự nghĩ đợi khi 2 chân bình phục thì nó sẽ chạy trón khỏi đây bằng lối bụi cây mà 2 con Cze đã chỉ cho cô



      Có thể đây là lối do chúng tạo ra chứ ko thì tên đó cũng đã sửa. Chỉ có điều ng` lấy bụi cây làm hàng rào thật sơ suất, có thể ng` đo chưa biết bí mật về loại cây này.



      Kể từ khi nó gãy chân, nó chỉ có thể ở trong phòng chờ hồi phục, chán phát ngán luôn



       Ông chủ Đại lại đi sang phòng của nó tra hỏi



-Cô là cảnh sát chìm đúng ko ?



-Ông chủ Đại biết rồi còn hỏi !



-Gọi tôi là Đại Vỹ



-Vâng vâng, vậy tôi nhờ anh Vỹ đưa tôi vào nhà tắm đk ko ?



        Nó nửa nằm nửa ngồi trên giường đưa tay tư thế đòi bế



    Đại Vỹ có vể lưỡng lự nhưng khi thấy nó chỉ vào 2 chân đang băng bó hắn lạ đưa tay bồng nó vào trong bồn tắm . Quần áo cả một phòng đã đk chuẩn bị sẵn lên nó ko phải lo chuyện áo quần



-Thật sự rất thoải mái !!! _ Nó nằm trong bồn tắm thư giãn_ Trừ 2 cái chân này _ Nó thở dài



-Đại Vỹ ! _ Nó gọi to khi đã mặc xong chiếc váy màu xanh nhạt, tóc ướt nhỏ giọt




        Đại Vỹ bồng nó ra giường định đi nhưng bị nó gọi lại



-Sấy tóc hộ tôi đi ! _ Nó ngửa đầu ra sau nhìn Đại Vỹ  



      Đại Vỹ cảm thấy đưa nó về tra hỏi là quyết định sai lầm. Nó ko những ko sợ lại còn sai khiến hắn nữa chứ. Ko hiểu sao nhưng khi nhìn vào mắt nó là Đại Vỹ ko thể từ chối bất cứ yêu cầu nào của nó. ( Muốn khóc wá !!! )



       Đại Vỹ bất đắc dĩ phải lấy máy sấy tóc cho nó



-Thoải mái quá ~~~~ ! _ Nó thả lỏng ng`



      Vì nó mặc váy dây lên dây bị tuột hờ xuống, để lộ 2 bả vai trắng nõn nà



-Bao h anh mới thả tôi ?_ Nó lim dim mắt



-Lần này coi như cô giúp tôi neen ngày nữa, ko gây ra chuyện gì nghiêm trọng và biết điều thì tôi sẽ thả cô



        Chắc bây h mọi ng` lo lắm nhưng mà đang nhiên đk nghỉ thì dại gì về để làm tiếp nhiệm vụ



-Anh cho tôi ở lại đến khi khỏi chân đk ko ?_ Nó dở đôi mắt cún con nhìn Đại Vỹ



      Đại Vỹ chỉ im lặng bước xuống giường. Nó coi sự im lặng đó là sự đồng ý. Nó nằm lăn ra ngủ luôn trong khi tóc chưa khô hết. Kết quả là hôm sau nó sốt 39,7 độ



-Cô ấy cần đk nghỉ ngơi và chăm sóc là sẽ khỏe thôi ! _ Bác sĩ riêng của biệt thư nói



      Nó lâu lắm ko ốm nên điều này cũng khiến nó ngạc nhiên



     Sau khi đk sự chăm sóc của mấy cô hầu gái trong biệt thự, tối hôm đó nó cảm nhận đk một bàn tay mắt lạnh sờ lên trán nó.



     Nó giữ lấy bàn tay đó trong mờ màng, ôm vào lòng khiến chủ nhân bàn tay đó ko thể rút ta đk



     Sáng dậy nó vươn vai rồi ngó sang đống bên cạnh. Đại Vỹ khi ngủ trông rất hiền lành. Nó chọt chọt làn da trắng của hắn. Nếu để ý thì Đại Vỹ ko những ko tệ mà còn là một mỹ nam. Nó bóp mũi hắn, Đại Vỹ nhíu mày làm nó cười nhưng ko dám cười lớn. Đột nhiên nó lại nhớ đến Phong Đằng, quả này về ko bị đánh là may. Nó thở dài. Anh 2 nó mà biết nó như thế này thì sao ? Nó nhìn xuống đôi chân bó bột. Nó lại thở dài tiếp



       Nó theo thói quen bước xuống giường vào nhà tắm thì … ‘RẦM’



-ĐAU QUÁ ! _ Nó chỉ biết nằm dưới đất, một tay đập đập dưới đất



       Nó rõ ràng biết chân bị bó bột nhưng một thoáng đã quên mất cái đau đó, vậy mà bây h  cảm giác như núi lửa phun trào. Nó cố gắng bò lên giường



-Tất cả là tại anh ! _ Mắt nó ngấn n’c nhìn Đại Vỹ _ Đánh gãy một chân thì cò