
g.Hạo Phong đưa Minh Anh vào lớp,ngồi vào bàn rồi anh nhắc:
-Em đợi tôi ở đây,tôi sẽ vào ngay
Minh Anh gật đầu rồi Hạo Phong đi ra ngoài.
Trên ban công tầng 3,một người con trai thanh tú đang cầm áo khoác, ống tay xắn lên tận khuỷu đang chống tay vào thanh lan can.Gió trên ban công thật mát so với cái nóng bức ở dưới sân trường ngột ngạt kia.Anh đứng trầm ngâm nhìn về một khoảng trời xa xôi nào đó…
***
Ba đứa trẻ đang rượt đuổi nhau trong một vườn cây ăn quả, đứa nào đứa nấy mồ hôinhễ nhại ướt đẫm trán.
-Minh Anh,em đừng chạy nữa được không,bọn anh chạy theo muốn đứt hơi luôn rồi nè.-Một cậu bé 10t vừa nói vừa thở dốc.
Cô bé đẹp như thiên thần kia tuy chẳng khác gì cậu bé nhưng vẫn chưa muốn dừng cuộc chơi:
-Anh hai àk,anh mệt thì cứ nghỉ đi,em và anh phong sẽ chơi tiếp, đúng không anh Phong?-Nói rồi cô bé quay qua cậu bé có khuôn mặt baby cười tươi
-ừkm.anh thì sao cũng được!-cậu bé tuy mệt vẫn tôn trọng ý kiến của cô bé.
Cậu bé kia bực mình:
-Hai người lúc nào cũng bênh nhau để trọi anh hết ák.Thôi,mình chơi trò khác đi(quay ngoắt 360’)
Cô bé kia đồng tình:
-Em cũng nghĩ thế,nãy giờ mình chơi trò này hoài,em chán rồi.
-Thế giờ chơi trò gì?-Cậu bé kia lạnh nhạt tay cầm quyển sách mà vệ sĩ đưa tới đọc.
Cậu bé kia day day trán suy nghĩ rồi nói:
-Àk,hay chúng ta chơi trò xoay bút đi,một người xoay bút, bút chỉ về hướng người nào thì người đó phải trả lời câu hỏi của hai người còn lại.
Cô bé tròn xoe mắt vỗ vỗ hai tay:
-A…Chúng ta chơi trò đó đi,em chưa chơi bao giờ.
Cậu bé kia tuy đọc sách nhưng vẫn cười mỉm:
-Thú vị đây.
Cả ba đi về phía gốc cây to,trải thảm xuống.
-Bây giờ,em quay trước nha.-Cô bé thích thú.Cô cầm lấy than cây bút và bắt đầu xoay quanh cái đĩa.Chiếc bút quay theo đường đi như chong chóng rồi dừng lại chầm chậm phía cô bé nhưng may cho cô là nó tiếp tục quay và dừng lại chỗ cậubé mang bộ mặt xị vì trúng mình.Cô bé nhảy cẫng lên vui sướng:
-A ha,Anh hai,anh phải trả lời câu hỏi của em!
Cậu bé tỏ vẻ tự tin:
-Được,em hỏi đi,anh trả lời được hết ák!
Cô bé trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu:
-Anh hai thì…học rất giỏi,nên mình sẽ không đố anh về vấn đề tri thức.A, đúng rồi,Anh hai,em sẽ hỏi anh một câu thật khó.-Mắt cô sang lên.
-Sao,em hỏi câu gì?-Cậu bé đang mang bộ mặt dương dương tự đắc.
-Anh hai,anh có thích Hà My không?
Cậu bé vừa rồi còn kiêu hãnh thế kia nhắc đến cái tên đó liền tái mét mặt mày:
-Không…anh không thích con nhỏ đó đâu!Như chằn tinh,bà la sát ák!
Cô bé tỏ vẻ khó chịu:
-Hà My không phải chằn tinh,bà la sát,cô ấy là bạn của em!
-Hà My là ai vậy?-Cậu bé đọc sách kia hỏi.
Àk,nhỏ là bạn của em đó,nhỏ tốt lắm,nhưng do gia đình chuyển công tác nên nhỏ về Việt Nam rồi.-Cô bé vừa nói vừa nhìn lên trời.Cô bé nói chuyện khác:
-Anh phong,anh đố anh hai em đi, đố câu nào khó vào!
-Mẫu bạn gái của anh là gì?-cậu bé tên Phong không nhìn mà hỏi.
Cậu bé kia suy nghĩ một lát rồi trả lời:
-Đẹp gái nè,học giỏi nè,tốt với anh nè,không bắt nạt anh nè,…
-Chu choa,sao mẫu người của anh hai và anh Phong giống nhau thế?-Cô bé chu mỏ,Cô nhìn lại thì thấy hai người đang cười khúc khích,máu nóng dồn lên não:
-Anh Phong,anh hai,hai người bắt nạt em,em đi mach mẹ với Bác đây!-cô giả bộ mít ướt lết lết từng bước ra vườn.Hai cậu bé kia thấy vậy thì chạy lại nịnh cô:
-Thôi,cô bé Minh Anh xinh đẹp đẹp cuả tôi ơi!Cô thật hiền lành,tốt bụng,vì vậy đừng mach mẹ với bác nha!-Cậu bé Khang cười kháu khỉnh.
-Đúng ák!Em nói với mẹ và bác thì bọn anh giận em luôn.Nói thật thì mẫu người của anh và anh Khang đều giống nhau mà.Thôi thì em cứ về nói với nhỏ hà My nào đó mẫu người của anh khang đi thì có khi anh Khang còn xem xét lại cho.-Cậu bé tên Phong tuôn một tràng dài.
Cô bé kia suy đi nghĩ lại thấy cũng đúng,bèn đồng ý:
-Được rồi,em tha cho hai anh đó!
***
Nói đến đây,Hạo phong lại thoáng buồn,tại sao khi ở bên Minh Anh mình luôn nhớ đến người con gái đó,Không chỉ về tên không thôi mà ngay cả tính cách cũng giống.Anh tức giận đấm mạnh vào thanh lan can,máu trên tay rỉ ra, đau rát nhưng vẫn không bằng con tim anh lúc này như xé ra thành nhiều mảnh,khó thở.Anh rút điện thoại trong người ra,gọi cho một người:
-A lô,cậu chủ ạk,tôi xin nghe.-Thư kí Kiên cung kính.
-Hãy đảm bảo,trong trường này,ai mà còn đồn đại lung tung về chuyện của tôi và cô ấy thì anh xử giúp tôi nhé!
-Hãy đảm bảo,trong trường này,ai mà còn đồn đại lung tung về chuyện của tôi và cô ấy thì anh xử giúp tôi nhé!
…
Trong lớp,Minh Anh không thể nào tập trung được bởi những lời nói sang nay làm cô hoang mang,phải suy nghĩ nhiều.Nhìn quanh lớp học bây giờ,cô thấy mình thật đơn độc. Ánh mắt của Nguyệt Nga dành cho con như hang mũi tên phi như bay vào mắt cô khiến cô phải tìm cách né tránh.Hà My luôn đứng về phe cô chống lại mọi người và kết quả cũng bị mọi người cô lập,Bảo Nam thì dạo này hầu như ngày nào cũng không đi học,nếu có cậu ở đây thì ai dám nói xấu cô cũng bị cậu chửi rủa.Hà My quay xuống bàn cô an ủi:
-không sao đâu Minh Anh,có tui ở bên cạnh bà rồi mà.-cô kèm theo một nụ cười.Minh Anh rưng r