pacman, rainbows, and roller s
Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái

Anh À, Xin Lỗi Nhé! Em Là Con Gái

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323485

Bình chọn: 10.00/10/348 lượt.

g khen.Thôi,em ngồi vào đi-cô giáo mỉm cười rồi quay sang cả lớp:

-Chúng ta tiếp tục bài học nhé. Đầu tiên nhắc lại cho cô về định lí…

Minh Anh ngồi xuống bàn,Bên cạnh là Hạo Phong đang làm việc say sưa với máy tính. Cô bắt chuyện trước:

-Nè.Cảm ơn anh vì đã giúp em.

-… - Hạo Phong vẫn cắm cúi làm

-nhờ anh mà em thoát khỏi ông bảo vệ đó- cô mỉm cười bằng nụ cười tự nhiên nhất có thể

-…

-Sao anh khôg nói chuyện với em-Minh Anh đang sôi máu

-…

-Tôi cũng chả quan tâm anh làm gì cho mệt.

Nói rồi cô lăn quay ra một hồi rồi ngủ luôn.Vì thường ngày cô lên lớp chủ yếu là để ngủ,vì hầu hết chương trình cấp 3 cô đã học qua trong hè,nên cô chỉ học them bài lúc đang ở nhà thôi.



Một tiếng trôi qua

Hạo Phong làm việc xong xuôi đâu vào đấy định đánh một giấc thì phát hiện có một bàn tay đang nắm chặt cậu.Quay sang bên cạnh thì thấy Minh Anh ngủ say như chết,nước dãi chảy ra đầy cả miêng.Cậu định giựt tay ra thì giọng cô trong lúc ngủ nói thoang thoảng:

-Hạo….Phonggg…đừng đi…anh…Hạo….

Hạo Phong nghe mang máng được chữ Hạo nên tưởng cô bị thất tình nên thẳng tay dựt ra.Anh không nghĩ mình sẽ làm chỗ dựa cho một người con gái đang thất tình.Hạo Phong không thể ngờ rằng người mà cô gọi lúc đó lại chính là anh.Anh nhìn vào khuôn mặt cô lúc ngủ say,hệt như một thiên thần vậy.Làn da trắng hồng, đôi môi đỏ như đang tô son, đôi long mày thanh tú khẽ nhíu chặt khi ngủ như gặp phải ác mộng,trên trán cô lất phất vài cọng tóc mái rủ xuống.

Vào giờ ra chơi…

-Ôi, Hạo Phong,thần tượng của em!...- hs1

-Anh Hạo Phong ơi,anh là chàng hoàng tử trong giấc mơ của em.- hs2



-Ch ư ơng 21

-Ák.Anh Hạo Phong đẹp trai quá àk-hs3

Cả đám học sinh nữ, àk không,phải nói là hầu hết học sinh nữ trong trường hét ầm cả lên khi thấy Hạo Phong xuống căn teen.Cậu đến chỗ bàn vip trong căn teen,ngồi xuống.Ra lệnh cho cận vệ mang đồ ăn tới.Bên tai cậu bắt đầu giấy lên những lời bàn tán xôn xao:

-Hả,Anh Hạo Phong ngồi chỗ bàn víp kìa.bàn đó từ trước đến nay Bảo Nam đều ngồi mà,nghe nói anh ấy cũng có địa vị lắm đấy.Trời,không biết Bảo Nam sẽ có phản ứng ra sao nữa?-hs1

-Đúng rồi đó,hai đối thủ ngang tài ngồi cạnh nhau,không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.-hs2



Mọi người đang xì xào bàn tán thì Minh Anh cùng Hà My từ lớp học đi xuống.Minh Anh mới ngủ dậy thì ngáp ngắn ngáp dài,còn Hà My thì nãy giờ nghe ngóng đã thu thập được không ít thong tin.

-Nè,này giờ bà có nghe được cái gì chưa?-Hà My lắc lắc người Minh Anh khi cô còn đang trong trạng thái buồn ngủ.

-Nghe được cái gì mà nghe,người ta đang buồn ngủ gần chết còn lôi xuống căn teen làm j kia chứ!

Hà My bắt đầu xụ mặt:

-Chả phải khi nãy bà nói chưa ăn sang do đi muộn sao?bây giờ ra chơii thì mk tranh thủ chút ít chứ!

Minh Anh nghe tới ăn mắt bắt đầu sáng woắc ra:

-Ừk,ta làm vài tí đi nhỉ.

-ừkm.mà nãy giờ bà không nghe người ta đồn thổi gì àk?

Minh Anh cảm thấy tai như bị ù đi bởi tiếng hét của đám học sinh nữ khi xuống gần đến căn teen,ghé sát vào tai Hà My để đảm bảo con bạn có thể nghe thấy giọng mình,nói to:

-thì khi nãy tui chẳng bảo là nghe cái gì mà nghe àk!

Hà My lắc đầu bó tay .com với con bạn than,nói một cách đầy vẻ kiêu ngạo như vẻ chỉ có mình là biết:

-Lúc mình đi nhận lớp,bà có đẻ ý tới anh lớp trưởng lớp mình không?

Minh Anh lắc đầu:

-Không để ý cho lắm,bởi vì lúc đó tên Hạo Phong đã cướp đi toàn bộ sự chú ý của chúng ta rồi.

-Vậy thì tui nói cho bà nghe nè.Anh lớp trưởng đó chính là Hà Bảo Nam,nhà kinh doanh lớn ơi là lớn,lớn bằng nhà anh Hạo Phong luôn.Lúc vào tui thấy anh ấy giống ai lắm.Nhưng mới đọc trên báo sang nay thì tui mới biết…anh ấy là một người nổi tiếng.Song chỉ có điều không đẹp trai bằng anh Hạo Phong thôi.-Hà My kể lể, đến câu cuối còn nhấn mạnh hai chữ Hạo Phong nữa chứ.

-Ôi dào,thế thì nói với tui làm gì cho tốn nước bọt, đi ăn thôi.

Hà My “ừkm”rồi nhưng vẫn cứ luyên thuyên:

-Bà thật có phúc khi ngồi cạnh anh ấy đấy…



Cô và Hà My đang đi tới bàn anh thì…căn teen được bao trùm bởi một sự im ắng đến rợn người.Bảo Nam đi về phía bàn ăn mà anh hay ngồi,cả căn teen như nín thở bởi sự xuất hiện của cậu.

-Đang có chuyện gì mà sao cả hội trường im re vậy trời.-Minh Anh vừa nghiền một đống đồ ăn trước mặt,vừa nói

-Hình như Bảo Nam đến rồi thì phải.Anh ấy mà thấy cái bàn mà từ trước đến nay mình hay ngồi mà bị như vậy,chắc anh ấy tức lắm.-Hà My ăn từ từ và nói dịu dàng(giả nai)



-Ch ư ơng 22

-Có gì đâu mà phải tức.Bàn của chung chứ đâu phải của riêng cậu ta.Nói rôi cô hất mặt về phía bàn Hạo Phong đang ngồi nhấm nháp li cà phê chờ xem kịch hay.

Về phía Bảo Nam Và Hạo Phong…

-Đây có phải là cậu Trần,người đang nắm giữ tập đoàn sandow không vậy?-Bảo Nam làm ra vẻ ngạc nhiên lắm

-Cậu là Hà Bảo Nam ?- mặt anh ngẩng lên nhìn Bảo Nam rồi nhấp ngụm cà phê,vẫn giữ nguyên độ lạnh lung.

-Phải,chính là tôi.tôi nhớ không nhầm thì cậu đang ở nước ngoài làm viêc,sao có thời gian rảnh để về đây và còn đang hiện diện ở 11a.Tôi nhớ không nhầm thì cậu năm nay cũng 12 rồi nhỉ?

-Việc của tôi,không khiến cậu quan tâm.18t,11?-Hạo Phong trầm