Old school Easter eggs.
Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211701

Bình chọn: 7.5.00/10/1170 lượt.

ẫn liên lạc được với tao, nhưng em chồng tao gọi cho mày thì máy lại không liên lạc được…”

-”Nếu em không thích có thể nói mà…”

-”Không…không…tao chả biết gì hết…hay là do điện thoại nhỉ, tao gà mờ mấy đồ công nghệ này lắm…”

-”Em thật không làm gì?”

-”Thề…”

-”Được…”

Lân lấy điện thoại của Lan, bấm bấm một lúc, khi gọi thử thấy tín hiệu mới đưa trả…

-”Thôi, thế là chú em không buồn bực ấm ức nữa nhé…”. Đoạn Uyên kéo tay Lan: “Ra ngoài ăn tiệc mừng cháu đi dì…”

**************************

Tâm trạng Trâm Anh hôm nay, phải nói như có đá đè…sự thật khủng khiếp ấy…ước gì cô chưng từng biết…ước gì không bao giờ nghe thấy cuộc nói
chuyện đó…

-”Mẹ, nhân chị đẻ con cùng em đi khám sức khỏe tổng thể trước khi đi du học…”

Bà Lan Anh hơi tái mặt…trước giờ Trâm Anh khám sức khỏe đều là bà đưa đi:

-”Ừ, em bình thường chứ…”

-”Vâng, chỉ có điều…nhóm máu của em là AB…con đã cho làm lại hai lần, vẫn vậy…”

Giọng bà bắt đầu run:

-”Con…con nói linh tinh gì thế…”

-”Mẹ, nếu mẹ không nói thì con hỏi ba vậy…”

-”Đứng lại…Chuyện này, chỉ mẹ con mình biết, đừng nói cho ai…”

Rồi bà từ từ giãi bày…đồng thời van xin Lân trước khi tìm ra em gái thì đừng lộ chuyện này…

Dù mẹ có nói…cô mãi là con của ba mẹ…nhưng làm sao mà con nuôi bằng
được con đẻ…nếu một ngày, đứa con đẻ kia xuất hiện, chẳng phải cô sẽ mất tất cả…

Trốn mọi người, cô chỉ biết thu lu một chỗ, khóc lóc, buồn tủi…cú sốc này quá lớn…trước giờ ba cưng cô như ông trời…nếu ba biết…ba sẽ chẳng
còn là ba của cô, anh cũng không phải là anh của cô…mẹ cũng vậy…tất
cả…tất cả mọi thứ…là cô được hưởng phúc từ một người khác…

Còn mẹ đẻ của cô…sao không cần cô…sao nỡ vứt bỏ…

Trong lúc tâm trạng nặng nề thì một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai, cô ngước lên nhìn, là Việt, sao anh lại xuất hiện ở đây? Trong lòng anh,
có người con gái khác…sao còn để tâm tới cô làm gì???

-”Sao thế cô bé?”

-”Không có gì? Anh sao ở đây?”

-”Thì chúc mừng chị dâu em chứ sao…”

Hai người ngồi một lúc bên ngoài, cho tới khi cô bình tâm mới đi vào nhà.



Không biết là tiệc mừng cháu bé ra đời hay là người lớn nhân cơ hội
ăn chơi nữa??? Đã là bữa cơm thứ ba rồi mà khách khứa ra vào không
ngớt…Tất nhiên người cùng nhà thì luôn ngồi cùng mâm…

-”Mâm này thì ai cũng quen thân rồi, chỉ có mỗi một người…Trâm Anh giới thiệu đi chứ nhỉ?”

-”Anh Minh, trí nhớ anh kém quá…”

-”Trí nhớ anh không kém…”.

Anh nháy mắt cô em gái, Trâm Anh hiểu ý, lòng muốn được như anh hiểu
nhầm lắm, cơ mà khổ nỗi, cô không muốn trong mắt Việt, mình là người vô
lí:

-”Chỉ là bạn em thôi…”

-”À thế à…”

Nhìn vẻ mặt ngượng ngùng của nó, Minh cũng không hỏi gì thêm, sau khi nâng ly, cảm ơn mọi người nể mặt tới mừng con trai, anh quay sang hỏi
thăm cô bạn thân nhất của vợ mình:

-”Thế nào em, mọi chuyện trong Nam ổn chứ…”

-”Vâng, công việc mọi thứ đều tốt…”

-”Đã bắt cóc được anh nào chưa?”

Uyên nghe vậy liền cướp lời bạn, khoe với chồng:

-”Ngay chiếc bàn này này có người thích nàng ý say đắm…mà nàng còn ngây ngô lắm….”

Một câu nói mà khiến cả hai người giật mình…

-”Mày nói linh tinh gì vậy?”

Lan xấu hổ, tự dưng mọi người cùng nhìn vào mình…

Trâm Anh biết thừa ý chị dâu, được thể khiêu khích:

-”Chưa chắc đã phải do Lan ngây ngô, mà do anh trai…đần đần không biết tán gái…”

Làn này là Lân, tai mặt đỏ bừng…con bé này…anh trai nó còn chưa có cơ hội tỏ tình mà nó đã loa loa ra như thế…

-”Nào, mọi người ăn nào…”

Anh nhanh nhẹn chữa ngượng bằng cách gắp cho mỗi người một miếng nem hải sản…

Sự đời đâu có dễ như thế…cả bữa ăn, Lân Lan luôn bị trêu, gán
ghép…Uyên Minh thì tỏ ra khá phấn khích…không phấn khích sao được, nhất
là với Uyên, người bạn thân nhất rất có khả năng sẽ thành người một nhà, theo đúng nghĩa đen…

Xuyên suốt…chỉ có một người không nói lời nào…ánh mắt hắn luôn dừng ở nàng…nàng vui chứ? Được công tử của gia đình danh gia vọng tộc để mắt
tới…anh chị em thì ủng hộ nhiệt tình…xem ra con đường làm dâu nhà giàu
trải sẵn hoa hồng??? Có cô gái nào là không hạnh phúc???

**********************

Lân dẫn nàng đi dạo loanh quanh, phải nói nhà anh rất đẹp, không kém
gì nhà nàng đang ở…Họ dừng lại bên chiếc hồ …anh nói đầy ẩn ý:

-”Mấy con cá này, có đôi có cặp…thật thích…”

-”Vâng…”

-”Lúc nãy mọi người…”

Nàng tinh ý, thẳng thắn đáp:

-”Em biết mọi người trêu mà, anh không cần phải thấy khó xử đâu…”

Chợt, anh mạnh dạn cầm tay nàng:

-”Nếu đó không phải là trêu…em thấy sao…”

-”???”

-”Thực ra từ lần đầu gặp em ở lễ cưới, anh đã có cảm giác rất lạ…từ
hôm vào Nam về tới giờ…anh không lúc nào là không nhớ tới em, tưởng em
chặn số, anh đã rất buồn…”