Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Anh Chọn Ai? Siêu Mẫu Hay Osin?

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211673

Bình chọn: 10.00/10/1167 lượt.

ời gian tới, anh sẽ dùng sự chân thành của mình để khiến tôi yêu anh phải không? Tôi nghĩ không cần thiết!”

Hắn tự nhiên buồn hẳn:

-”Không thể cho tôi cơ hội sao?”

-”Không cần, tôi nói không cần đâu…”

Nàng quả quyết…Tự tin dần mất sạch…chả nhẽ nàng yêu tên đó tới thế, không muốn mở lòng cho ai khác???



Hắn thở dài…ừ một tiếng rất nhỏ, đau lòng buông nàng:

-”Ngủ đi…hôm nay em cũng mệt rồi..”

Nói đoạn, hay quay lưng lại, cố gắng nhắm mắt…

-”Này, đang nói chuyện mà…”. Nàng hỏi.

-”Có gì mai nói tiếp…”

Lòng nàng thấy vui vui, tên này, chưa gì đã…trẻ con thật…

Bàn tay thon dài luồn qua, ôm lấy người trước mặt…môi đỏ thì thầm nơi tai:

-”Em nói không cần anh phải làm thế…bởi vì em đã yêu anh…từ lâu rồi…”

Hơi thở gấp gáp, nụ hôn nhẹ được đặt trên gáy, tim hắn như muốn rụng rời…lập tức quay người, ghì chặt nàng trong lòng, rủa thầm:

-”Đồ quỷ…”

Ngước lên nhìn, mắt hắn đỏ hoe…nàng nhanh trí cù vào nách, nhưng không ăn thua:

-”Yên nào cô bé…”

-”Làm sao đấy…”

Chân nàng cố với lòng bàn chân hắn…muốn cho hắn cười…rốt cuộc bị hắn kẹp ngày càng chặt:

-”Ngoan nào…”

Ở trong lồng ngực hắn, quả là dễ chịu…

Mất một lúc, sau khi lấy được bình tĩnh, hắn mới nới lỏng nàng, mũi đôi bạn trẻ cùng đỏ au:

-”Em ngốc!”

-”Anh đần thì có!”

-”Ừ…thế nên chúng ta mới xứng đôi…”

Hắn nhường nhịn, bờ môi lượn lờ khắp khuôn mặt xinh, trán, mắt, mũi,
má…không một chỗ nào được tha…khi gần tới miệng, nàng chợt nhớ ra chuyện gì đó, lập tức đổi thái độ:

-”Anh là thằng khốn nạn…”

-”Hả, sao vậy…”

-”Đừng tưởng tôi không nhớ…anh…đồ khốn…cướp đi sự trong trắng của tôi…”

Hắn sững người…

-”Đừng tưởng tôi không nhớ…anh sai người cho tôi uống nước cam…sau đó…ngay tại căn phòng này…”

Nàng ôm mặt khóc hu hu như đứa trẻ, bao lâu thì chẳng sao…đúng là tìm được người ăn vạ…

Hắn nhớ ra, bình tĩnh ôm nàng vào lòng:

-”Em hiểu lầm rồi…”

Sau đó giải thích hết nước hết cái…

-”Nếu em không tin…mai cho thằng Hai tới làm chứng…”

-”Trời, nó là thuộc hạ của anh, tất nhiên nói theo anh rồi…Nói như vậy tôi phải cảm ơn vì anh cứu tôi hả?”

Hắn bất lực:

-”Được, còn cách khác đấy, em khẳng định mình bị tôi làm ô nhục phải
không…sao chúng ta không thử ngay đi…xem kết quả như thế nào…”

Hắn quả quyết làm nàng dần dần hết nghi hoặc:

-”Không cần…Thôi đi ngủ…”

Nàng tất nhiên chưa hết giận, sau pha tình cảm lãng mạn vẫn quay lưng lại phũ phàng…hắn không ép, chỉ là tấm thân rộng lớn ấy vẫn ôm nàng từ
phía sau, nhẹ nhàng đáp trả nụ hôn nơi gáy…

Nàng khẽ run, cảm giác ấm áp ngọt ngào…đêm đó nàng đã ngủ rất ngon!!!



Buổi sáng, lúc tôi thức giấc, đã không thấy anh bên cạnh…tôi cảm thấy hơi trống trải, nhẹ bước xuống nhà.

Mùi thức ăn thơm tới nhức mũi, tôi đứng dựa vào một góc bếp, chăm chú ngắm anh…quả thật, người tôi yêu, rất là đẹp trai…kiểu này có khi tôi
phải nghiên cứu các phương pháp làm đẹp gấp…không có ngày mất như
chơi!!!

Anh nhìn thấy tôi, người vẫn còn mặc tạp dề, tay cầm chảo, anh đảo
qua, trao tôi nụ hôn phớt, chỉ vài giây thôi, mà tôi cảm giác cả thế
gian như đang dừng lại!

Tôi vào nhà tắm.

Lúc ra, đã thấy bàn ăn bày biện đủ món. Thực ra trước kia, chúng tôi
đều rất lơ là, nhưng không hiểu sao, từ khi quen nhau, bữa sáng lại trở
thành bữa chính.

Tôi kéo ghế ngồi, tay nhón miếng khoai tây chiên, giòn và thơm quá. Anh nhìn tôi, lườm:

-”Không phải thế này…”

-”Sao? Ăn vụng một chút cũng không được à?”

-”Không phải cái đó…”

Anh nói dứt khoát, sau đó kéo tôi về phía mình, về sau mỗi bữa ăn đều là như thế, nhà thì nội thất đầy đủ, nhưng người đàn ông này, tự định
ra điều luật, chúng tôi chỉ được sử dụng một chiếc ghế!

Anh bảo, đấy là việc anh đã muốn được làm, từ rất lâu rồi…Tôi tất nhiên bị câu nói đó làm cho cảm động!

Tôi ngồi trong lòng, anh thì một tay ôm tôi, một tay gắp thức ăn…

-”Vịt…”

-”Hử?”

-”Như thế không thấy khó chịu à?”

-”Em khó chịu?”

Tôi được dùng cả hai tay nên chẳng có gì là không thoải mái cả…

-”Không…anh ý…có nhìn rõ thức ăn không?”

-”Sao? Lo cho anh à?”

Tôi ngượng…dù sao cũng mới công khai yêu nhau, chưa đầy 24 giờ đồng
hồ…vâng, mới chỉ thế thôi…tại sao có thể tình cảm được như vậy cơ chứ???

Tôi gắp một miếng bò, đút cho anh, Vịt rất ngoan, cái gì tôi đút, anh đều mở mồm rất to, sau đó ăn một cách ngon lành!

Việc dọn dẹp nhà cửa hay rửa bát chén không có gì thay đổi so với
trước kia, anh không phải mẫu đàn ông gia trưởng, tôi cũng không ngại
mấy việc đấy, cho nên là, ai làm cũng được…

Ăn xong, anh vẫn đưa tôi đi học như thường lệ.

Có phải là tôi quá quyến rũ hay chăng? Ngư


Pair of Vintage Old School Fru