
ất…Có người
yêu hay ghen tuông thật là khổ sở mà…
“Vậy sao?”_Tiron cười cười
như ném được tảng đá nặng trên vai qua một bên.
Ở một góc nào đó,chàng trai
sở hữu khuôn mặt anh tuấn hoàn hảo,từng đường nét cương nghị không động đậy
thật khó để nhìn ra biểu cảm.Lặng lẽ nhìn một trai một gái tuyệt mĩ vừa ăn vừa
trò chuyện thoải mái với nhau,đôi mắt ánh lên một tia phức tạp nhưng cũng nhanh
chóng biến mất…quay người sải từng bước vững chãi như chưa từng nhìn thấy điều
gì…
“Bây giờ em định đến bệnh
viện luôn sao”_Tiron quay sang hỏi Zami đang đứng cạnh mình.
Cô gật nhẹ đầu định giơ ray
ra vẫy taxi nhưng tay mới đưa lên nửa chừng đã bị chặn lại…
“Không cần phiền phức,để anh
đưa em đi”_Tiron nhè nhàng nói nhưng trong giọng nói lại ẩn chứa vẻ kiên quyết…
“Có nhất thiết phải làm
phiền anh vậy không?Em tự đi cũng được”_Zami.
“Làm tài xế cho người yêu
anh vui còn không hết,nói gì đến phiền phức chứ”_Tuy Tiron nói câu bông đùa
mang theo sự chiều chuộng nhưng lại kiên định khiến cô không thể không đồng ý…
“Được…vậy em đứng đây chờ
anh”_Zami miễn cưỡng đồng ý,quả thực…từ lúc cô làm người yêu anh,anh bắt đầu lộ
ra bản tính thích chiếm đoạt tự mình quyết định mọi việc,không phải cô không
dám phản đối…chỉ là không muốn chuyện phiền phức xảy ra với mình…
“Cũng sắp đến bệnh viên
D.A.S rồi mà sao cả đoạn đường này một cửa hàng bán cam cũng chẳng có là sao
vậy”_Tiron vừa nói vừa đưa đầu sang ngó nhìn xung quanh.Chợt dừng động tác,anh
quay sang nhìn người con gái thản nhiên hưởng gió lớn thổi vào từng đợt một,mắt
nhằm hờ,trên mặt lộ rõ vẻ dễ chịu thoải mái.Thực tình cũng rất hiếm khi thấy cô
có được cảm giác khoan khoái này,anh cũng không nỡ lòng nào đánh vỡ nhưng…chính
vì giờ cô quá vô tư khiến anh càng phải ra tay ngăn chặn…
“Này…này,Zami…anh nói gì em
có nghe thấy không?”_Tiron lay lay cánh tay cô giọng đã nổi lên biểu hiện giận
dữ.
“Gì vậy?”_Cô thản nhiên mở
mắt nhìn anh lại như không có chuyện gì tiếp tục hưởng làn gió man mát dễ chịu…
“Anh nói là sao từ nãy tới
giờ vẫn chưa tìm thấy cửa hàng bán cam”_Tiron vừa nói vừa nhìn sang hai bên cửa
sổ.
“Làm sao mà có được,đoạn
đường càng gần bệnh viện D.A.S khả năng có càng thấp”_Zami thản nhiên trả lời.
Tiron nghe xong hai con mắt
như muốn lòi ra ngoài,nhìn người con gái ung dung thư giãn bên cạnh không chớp
mắt,miệng lắp bắp:”Em…em…còn…có thể…nói…vậy sao?Chẳng phải em nói Ken muốn ăn cam
còn gì?”.
Ken?Cam?
Hai từ này đập vào màng nhĩ
khiến cô bừng tỉnh giật mình…sao mình lại quên được nhỉ…
“À…lần trước đi qua đoạn
đường này em có tình cờ thấy một cửa hàng bán cam,cũng gần thôi”_Trong đầu cô
chợt léo lên tia sáng lạ thường,bình tĩnh trả lời…
“Chẳng phải em nói càng đến
gần bệnh viện D.A.S cam càng khó kiếm sao?”_Tiron đột ngột quay sang nhìn cô
nhíu mày nghi hoặc hỏi,người con gái này anh biết là kì lạ nhưng lại không nghĩ
kì lạ còn hơn cả kì lạ thế này…nói thế này sau lại nói thế kia…thật chẳng hiểu
nổi!
“Em mới nhớ ra còn một cửa
hàng,thế bây giờ anh có đi không đây?”_Zami đổi giọng nghiến răng nghiến lợi
trừng lớn mắt nhìn anh.
“Đã mất công tìm mà còn đắc
tội với người ta đương nhiên phải đi rồi”_Tiron cười nhẹ một cái theo tay chỉ
của cô đánh tay lái một đường vô cùng chuyên nghiệp…
10ph sau…
“Em có chắc là ở đây bán câm
ngon không đấy?”_Tiron vừa hỏi vừa nhìn chăm chăm vào quả cam to tròn màu đã
không còn tươi trước mắt,bàn tay uyển chuyển xoay quả cam hết vòng này đến vòng
khác…
“Đương nhiên là ngon
rồi”_Zami mạnh miệng lớn tiếng để khẳng định bản thân mặc dù trong lòng cô đang
xôn xao hết cả lên.
“Vậy tại sao màu sắc nó lại
thâm trầm trọng thế này”_Tiron giơ quả cam ra trước mặt cô nheo mắt hỏi,tuy mấy
việc mua bán này là do giúp việc phụ trách nhưng đâu phải anh chưa từng ăn
cam…chẳng lẽ màu sắc thế nào anh cũng không nhớ?Thế thì thật là vô lý.
“Anh suy nghĩ cũng thật cổ
hủ lạc hậu,vỏ bên ngoài thì có ảnh hưởng gì tới quả cam chứ?”_Zami cướp quả cam
trên tay Tiron trưng ra vốn hiểu biết của mình sau đó không để anh phản ứng cô
quay một góc 90 độ nhìn ông chủ lớn tiếng:”Ông chủ!!!Lấy cho tôi 20 quả cam gói
vào”.
“Được”_Ông chủ cửa hàng bán
cam lúc đầu thấy Tiron chê bai thì trên mặt lộ rõ vẻ lo sợ nhưng giờ trên mặt
ông chỉ tồn tại đúng một vẻ vui mừng không hết…
Tiron sửng sốt quay sang
trợn mắt nhìn Zami:”Sao em mua nhiều vậy,em nghĩ Ken là heo sao?”.
“Cùng một công mua nhiều một
chút cũng chẳng thiệt gì…”_Zami trả lời bâng quơ mà mắt vẫn nhìn chăm chăm vào
ông chủ cửa hàng bán cam đang cặm cụi chọn từng quả một bỏ vào túi.Cô cố ý mua
nhiều thế này cũng chỉ muốn ủng hộ người ta một chút,coi như làm việc thiện,hơn
nữa người ta cũng xấp xỉ tuổi bố mẹ cô mà lại đơn thân một mình ở cái cửa hàng
này cô lại càng phải ủng hộ.
Đột nhiên cô dời tầm mắt
sang Tiron ánh mắt lạnh lùng ánh lên vẻ châm chọc đùa cợt:”Anh…nếu muốn lần sau