Pair of Vintage Old School Fru
Anh Là Lẽ Sống Của Em

Anh Là Lẽ Sống Của Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325342

Bình chọn: 10.00/10/534 lượt.

ha nè nói thật nha , Tùng thích Kha từ khi gặp mặt rồi yêu Kha lắm cơ !! Lại đây cho Tùng kis cái nha ….Rầm …

Ôi má ơi sao tôi lại nằm mơ thấy hắn ta chứ lại còn…. ghê thật đầu óc tôi dạo này đen thật . Chắc tại tôi ghét hắn quá nên mới nằm mơ thấy hắn thôi mà . Trời hơn 6h rồi sao ko ai kêu tôi dậy hết vậy ta cái đồng hồ cũng hư mất tiêu rồi hu hu . Tôi bước ra khỏi phòng, một không gian yên tĩnh bao trùm lấy tôi : mẹ tôi thì đã đi làm từ lâu rồi , hai đứa em thì chắc ở bên nhà dì rồi . Một căn nhà thật rộng đầy đủ tiện nghi nhưng sao tôi vẫn thấy trống vắng và thật cô đơn . Tôi vẫn thường mong ước có môt gia đình bình thường như bao người khác , sáng sang có thể cùng ăn sáng với gia đình , thật hạnh phúc biết bao . “Nhưng mày biết là không thể mà đúng không Kha , mày đã sớm quen với cô đơn rồi có gì mà phãi buồn phiền nữa ” . Tôi mỉm cười chua chát cho thân phận của mình .Thôi chắc phải đi tắm cho nhanh rồi đi học thôi ……….

Tôi đang ngốn vội gói xôi vào bụng thì hắn vào đập vào đầu tôi cái bốp đau điếng

_ Sao rồi nhóc , làm gì ăn vội thế chết đói mấy năm rồi ah . Tội nghiệp thế ta

Tôi không thèm cãi lại giả vờ không nghe , đề xem hắn làm gi tôi thì bỗng nhiên . Má ơi gương mặt của hắn áp sát vào gương mặt của tôi , tôi nghe rõ cả hơi thở nồng nàn của hắn , nghe rõ cả mùi thơm thật nam tính trên người hắn . Tôi thật sự bị sốc , trái tim tôi như muốn văng ra , mặt tôi thì chắc đỏ ửng lên hết cả rồi :

_ Làm gì mà tim đập nhanh thế cưng , tui đâu phải con gái đâu . Chà chà tim dập nhanh thế sắp rơi ra ngoài rồi đó nha !! . Hắn vừa nói vùa đưa tay vuốt má tôi một cái thật nhẹ nhàng và quyến rũ . Bao nhiêu tức giận của tôi tan biến hết rồi :” chắc về khỏi rửa mặt quá hii” . Tôi nghĩ thầm và nhanh chân đi vào lớp thì :

_ Ui da đau quá chết cái chân của tôi rồi , ai đi mà kì thế . Một giọng người con gái thét lên .

_ Tui xin lỗi nha , tại tui gấp quá mà . Ủa Uyên hả mới ăn sáng xong hả Uyên . Gặp được người quen tui cũng vui , đỡ nghe chửi ai ngờ

_ Uyên cái gi mà Uyên đi đứng thế đó hả . Cái gì cũng xin lỗi là xong hả thế thì chắc không cần công an rồi . Lần sau mà đi đứng nhu thế tui cho xuống lầu không cần đi nha tên kia .

_ Dạ em nghe rồi chị . Con gái gì mà ghê thế không biết nhìn bộ dâng hiền lành thế kia mà ,,, ghê thật . Tôi cung xém chút bị lừa .

Reng …… Reng………. Reng …… Chuông reo rồi hì hì hôm nay la ngày học đầu tiên của tôi hi vọng mọi chuyện sẽ tốt đẹp .

……………



Vào lớp ngồi kế bên hắn mà tôi vẫn còn run lắm , tim đập loạn xạ nhưng
còn lâu tôi mới “cảm” nổi cái gương mặt bất cần đời này .

_ Đưa cây viết đây coi . Hắn vừa nói vừa giật lấy cây bút mặc kệ tôi có cho hay không .

_ Không thì sao hả đồ vô duyên . Tôi giật mạnh cây viết lại không đưa cho hắn

Hắn nhìn tôi tức giận , hắn cũng không hề chịu thua cố sức giành cho được
cây viết .Tên này cũng lạ , viết là của tôi cơ mà sao hắn ngang ngược
thế nhỉ ???

_ Hai em đang làm gì thế , Tiếng thầy giáo làm cho
tôi và hắn đang đến giai đoạn gây cấn đều phải dừng lại. Tôi đứng dậy
gãi đầu :

_ Dạ thưa thầy không có gì . Bạn Tùng không có viết
dùng nên em đưa cho bạn ấy thôi , nhưng bạn ấy không lấy cứ đẩy qua em
hoài làm em buồn ghê . Gương mặt tôi lúc đó chắc tội lắm nên thầy cũng
động lòng

_ Thôi em ngồi xuống đi , còn Tùng đừng phụ tấm lòng bạn bè nhứ thế chứ em .

Nói xong thấy quay lên bảng , tôi thì khoái trá cười thầm và hắn giờ này
chắc hẳn đang tức giận lắm . Tôi nhìn gương mặt của hắn .

_ Nè giờ cho mượn đó lấy không . Tôi nheo nheo con mắt nhìn hắn với ý châm chọc

_ Thôi không cần . Nói xong hắn với tay khều nhỏ Uyên nhỏ nhẹ :

_ Tùng để quên viết rồi Uyên cho Tùng mượn nha , được không Uyên ??

Tôi cười thầm trong bụng :” Hết người mượn hay sao mà lại mượn nhỏ Uyên ,
kì này nghe chửi đã luôn “ . Nhưng trái với suy nghĩ của tôi là giọng
nói ngọt như mía lùi cùa nhỏ Uyên , nghe thật khác giọng hồi sáng chửi
tôi .

_ Uhm đúng lúc ghê đó Uyên còn một cây viết nè . Cho Tùng
mượn hén , nhớ trả ơn Uyên đó nha . Nhỏ Uyên đúng là thành người khác
thật rồi , hắn lấy cây viết rồi cũng nhìn nhỏ Uyên thật đắm đuối . Tôi
hoàn toàn bất ngờ trước ánh mắt đó , nó không hề sắc lạnh , băng giá như lúc hắn nhìn tôi và nó thât nồng nàn và đầy đam mê . Tôi cũng bị cuốn
vào ánh mắt ấy và tôi nhận ra không chỉ có tôi mà nhỏ Uyên cũng thế .
Không hiểu sao lúc đó tôi lại cảm thấy trong lòng có một nỗi buồn thật
khó tả . Lắc mạnh đầu tôi cố xua tan đi nỗi buồn đang đến , tôi lên
tiếng .

_ Xì thôi hai anh chị có muốn gì thì về nhà rồi trao
nhau ánh mắt , nụ cười đừng ở đây làm thế kinh lắm ạ . Hai anh chị cho
em xin .

Hình như nhỏ Uyên còn tính nói gì đó với hắn nữa nhưng
giờ giải lao cũng đã tới . Nhỏ Uyên trước khi ra khỏi lớp còn ném cho
tôi cái liếc ớn lạnh đến tận xương. Ra chơi tôi cũng không biết làm gì , nhìn tụ