
từ sau đêm hôm truớc
- hừ! con nguời rất dễ thay đổi. huống hồ…con nguời truớc của tôi..anh
thật sự không biết. chính là như bây giờ. Còn con nguời ma fnah lầm
tuởng là con nguời thật, chỉ là giả vờ để
DỤ_MỘT_ĐỨA_CON_NÍT_NHƯ_ANH_THÔI
- em nói dối. anh nhìn ngưòi bao giờ cũng rất đúng.
- Anh muốn làm thầy bói thì tôi khuyên anh nên bỏ nghề sớm đi nhá. Tôi mệt rồi, tôi muốn đi tắm
Nói rồi nó lấy đồ (rút kinh nghiệm, hong dám quên đồ thân yêu) truớc khi vào, nó còn quay lại:
- mà anh có cần tôi dạy lại cho anh về phép lịch sự không nhỉ? Anh không đuợc phép xông vào phòng lúc nguời khác đang tắm
hắn ngồi trầm ngâm huớng ra ngoài cửa sổ. hắn…cũng không biết tình cảm
của mình ra sao nữa. mỗi đêm, hắn vẫn luôn nhớ về nguời con gái đã ra
đi, bỏ hắn trong nỗi cô đơn trống vắng, mặt khác, hắn cứ quan tâm, lo
lắng cho nó, không muốn nó gặp phải nguy hiểm, không muốn nó buồn, không muốn nó rơi nuớc mắt. vậy! rút cuộc alf loại tình ảm như thế nào đây?
Ai daaaaaaaaaa! Thật là đau đầu chết mất. hắn gõ vài cái vào đầu mình.
Thôi! Tốt nhất là ngủ. mai nghĩ tiếp vậy, hắn đắp chăn, lăn quay ra ngủ.
Nó sau khi tắm hì thấy tinh thần rất sảng khoái, định sẽ nhảy lên giường và đanh một giấc. nhưng khi nhìn thấy thân hình của hắn, trong mắt nó
có một tia e dè. Nó…không thể nào lại ngủ cũng với hắn nữa chứ? Thật sự
là không muốn đâu nha. Nghìn vạn lần cũng không muốn. nhưng nhìn lại
dưới đât nó cũng không muốn nằm dưới đó đâu. Chắc hẳn là lạnh lắm ý.
Haizzzzzzzzzzz! Đành vậy. nó lủi thủi bước lên giường, nằm gọn trong một góc, giữ một khoảng cách với hắn, thật là không muốn đụng chạm tới hắn
đâu.
….
Đã muộn rồi mà nó thực sự trằn trọc không ngủ được. đã trùm chăn kín mít rồi mà sao nó lại cảm thấy lạnh thế này? Nhìn tấm lưng rộng rãi, to lớn của hắn, nó nghĩ nhất định khi ôm vào sẽ rất ấm nha. Nhưng mà…hắn…đã
không thuộc về nó cơ mà. Không được…phải…phải cứng rắn lên! Không được
nghĩ về hắn nữa. nó tự nhủ nhưng vẫn trằn trọc không ngủ được. bất giác, có một cánh tay to lớn vươn ra, kéo nó vào trong lòng. Nó hoảng hốt
giãy dụa! không muốn! không muốn mà. Hắn quát khẽ:
- em nằm yên tí đi
- anh thả ra. Làm cái trò gì đây?
- Một tí thôi. Cho anh ôm em một tí thôi mà
- Anh ôm cái gối kia kìa
- Ôm cái gối kia anh ngủ không được. một chút thôi mà
Nó không nói gì nữa mà căn bản là không muốn nói thêm gì. Nó tuy ngoài
miệng nói vậy nhưng trong lòng vẫn thích cái cảm giác ấm áp mà hắn ôm
nó. Nằm một lúc, nó chìm sâu vào giấc ngủ
Nửa đêm, nó bị đánh thức bởi tiếng kêu mê ma của hắn. vẫn là tiếng gọi
ấy, tiếng gọi thiết tha tên người con gái ấy. nước mắt anh cũng đã rơi
đầy trên khuôn mặt anh tuấn.
Anh khóc ư?
Vì sao lại khóc?
Đau ak?
Anh đau?
Tưởng tôi không đau sao?
Không đau sao được khi nghe người đàn ông đang ôm mình trong mơ lại tha thiết gọi tên một người con gái khác.
Đ.a.u
Đau thật! haha! Sớm nó đã biết được kết quả này. Mà sao….vẫn đau cơ chứ
Cái gì mà không ôm em ngủ không được? haha! Anh được lắm. nói dối được
lắm. Mà nó cũng sơm biết rằng… người anh yêu mãi mãi không phải là nó.
Vậy mà….
Vẫn tự lừa dối chính mình là sao
Đúng!
Là do nó ngu ngốc
Là do nó ngốc nghếch
Đã trao trái tim mình cho hắn một cách mù quáng
Đây là cái giá mà nó phải nhận
Chẳng phải sao?
Có một giọt nước mắt rơi xuống
Hai…rồi ba giọt
Rồi…từng hàng nước mắt chảy dài mặn chát nơi đôi môi
Khóc….
Là khóc sao
Haha! Không biết tự bao giờ nó lại trở nên yếu đuối như vậy?
Hèn! Hèn nhát!
Khóc vì một tên con trai không yêu mình
Thật hèn nhát.
Nó không thể hèn nhát như vậy
Hắn là cái gì mà nó phải khóc vì hắn?
Hắn là cái gì mà để nó phải cầu xin tình yêu của hắn?
Không! Hẳn chẳng là gì cả.
Hắn không đáng để được nó yêu.
Nhưng sao….
Nước mắt vẫn cứ rơi thế này?
Đáng chết!
Đã tự nhủ mình không được khóc.
Mà sao
Vẫn nghe nhói ở trog tim
Nước mắt cứ chực trào ra
Khiến nó…
Không thể khống chế nổi
Ngày hôm sau, khi hắn thức dậy đã
không thấy nó đâu nữa. khẽ nhếch miệng cười, hắn bước xuống nhà vào
phòng ăn. Nó đã đi học, ba mẹ hắn thì đã đi du lịch rồi. ba mẹ hắn tuy
đã có tuổi nhưng về tình cảm vợ chồng thì vẫn còn mặn nồng lắm. mấy hôm
nay, ông Vương vì bận công việc ở công ty, không có thời gian với vợ
nên hôm nay, ông quyết định giao lại công thy cho hắn một thời gian để
cùng vợ đi chơi, bù đắp những ngày qua cũng như muốn hắn thử sức với
công ty.
Mấy người làm cũng đã chuẩn bị đồ ăn sẵn để trên bàn, khói bốc lên nghi
ngút, nhìn bàn ăn rất là hấp dẫn nhưng hắn chỉ quơ đũa ăn vài miếng rồi
rời ghế đi ngay. Hắn cũng chẳng muốn ăn uống gì nữa, chỉ