
ào
- Được rồi. Tôi đến ngay
nó vội vàng vào phòng vệ sinh, chỉnh sửa lại trang phục, tóc tai rồi
bước ra ngoài. Huhuhu. Sao mà nó run thế này. Những gì nó đã học được
sao hôm nay bỗng nhiên không cánh mà bay, không còn lại một dấu vết. Nắm lấy tay chửa, nó run run mở ra. Ôi trời ạ! Cả phòng đầy mùi sát khí,
mọi ánh mắt đổ dồn vào nó như muốn ăn tươi nuốt sống. điều làm nó ngạc
nhiên hơn nữa là trong phòng chỉ toàn là những anh chàng trẻ và siêu đẹp trai chứ không phải lão già béo ị như nó nghĩ. Và đặc biệt nữa là…ây
daaaaaaaaaaaa sao lại có hắn ở đây nữa
nó vỗ trán, “trọng thưởng” cho mình
cái tính đãng trí của mình. Hắn chẳng phải đã giúp cho công ty nó đứng
vững, dốc một số tiền khổng lồ vào vốn đang thiếu hụt hay sao? Bắt gặp
ánh mắt của mọi người nhìn chằm chằm, bất giác nó không rét mà run. Ây
da!!!!! Tại sao mọi người còn trẻ mà ánh mắt lại thâm sâu như thế cơ
chứ? Nó cố nặn ra một nụ cười nhìn mọi người, đem tài liệu khoan thai
bước đến chỗ ngồi:
- chào mọi người! tôi là người kế nhiệm công ty….(quên mất tên) , Dương Đăng Linh.
-
Nó gần như nín thở. Ôi trời ơi! Sao lại chẳng nói gì thế này, cứ nhìn nó bằng ánh mắt kinh khủng như vậy thì nó làm sao dám nói đây
- hi Linh! Nhận ra mình không?_bất giác một tiếng nói vang lên,nó hướng mắt ra nhìn
không.thể.ngờ. đó chẳng phải là tên Quân hay sao? Hắn…sao lại ở đây
- Quân…cậu…sao lại ở đây?
- Mình…
Quân chưa kịp nói, một tiếng nói lạnh lùng đã cất lên chặn nang:
- Đến giờ rồi, mời giám đốc Dương chủ trì cuộc họp
Nó quay lại nhìn, người vừa lên tiếng chính là hắn,
kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai. Nó bất giác run sợ và nhớ ra mình đang chủ trì cuộc họp quan trọng.
Hắn thật là bực bội trong người. con người đó, sao lại cực kì vô tình
như thế chứ? Chẳng lẽ cô ấy không có cảm giác buồn hay một chút nuối
tiếc như hắn sao? Chỉ mình hắn nhớ thương? Buồn đau thôi sao? Còn con
người đó vẫn vô tư cười với người khác. Chẳng là định sẽ giúp con người
ấy một chút để vượt qua buổi họp khó khăn này, nhất là đối với người
thiếu kinh nghiệm như cô. Vậy mà giờ đây…đã thế…hắn vùi cho chết luôn.
- xin lỗi đã để mọi người phải chờ. Chúng ta bước vào cuộc họp _nó nói
bằng giọng dõng dạc nhưng bàn tay cầm tạp hồ sơ đã run run, đổ mồ hôi từ khi nào rồi
- đây là tài liệu chi tiết về kế hoạch mà giám đốc Dương muốn đề xuất_thư kí của nó định phát bản kế hoạch cho mỗi người thì…
- không cần. chúng tôi không có nhiều thời gian để đọc mấy thứ tài liệu
lằng nhằng ấy. giám đốc Dương trình bày ngắn gọn luôn đi_Hắn cất giọng
nghiêm nghị
- à vâng…_nó nói mà giọng un run. Cái tên đnags chết. biết nó run còn cố làm khó_ kế hochj của tôi là chúng ta…
nó trình bày gọn gàng, đầy đủ ý tưởng của mình. Xong! Nó nhìn ánh mắt mọi người mà cố đoán suy nghĩ của họ.
bộp…bộp…bộp… có tiếng vỗ tay, nó quay lại, thì ra đó là Quân
- ý tưởng rất hay! Mình ủng hộ cậu
- cảm ơn
nó cười rạng rỡ, đảo mắt xung quanh như muốn hỏi ý kiến mọi người
- tôi thấy ý tưởng cũng được. cứ thực hiện đi thử xem sao _một anh chàng tóc vàng, đeo kính, khuôn mặt sáng sủa mỉm cười.
- tôi không có ý kiến gì_ một người đàn ông cỡ 30 tuổi, nghiêm nghị nói
- vậy là mọi người đồng ý _ nó hoan hỉ trong lòng, hỏi lại cho chắc chắn
- tôi còn chưa nói_ tiếng nói cất lên lạnh lùng, kéo nó từ 9 tầng mây xuống thẳng địa ngục. đó chẳng ai khác. Ngoài hắn
- à vâng! Tổng giám Lê. Mời ông phát biểu_ giọng có chút run run, ánh
mắt nó nhìn hắn như cầu xin. Đừng làm khó dễ nó nữa mà. Tim nó không
chịu được đả kích quá độ
- kế hoạch ấy như mọi người nó là tạm được_hắn dừng lại một chút
- vâng ạ. Ông quá khen _ lòng nó vui thầm. hóa ra hắn cũng k độc ác như nó nhỉ
- nhưng mà… cái tôi cần là sự hoàn hảo tuyệt đối. tôi bỏ hàng đống tiền
vào đây không phải là nhận được bản kế hoạch “tạm ổn”, “cũng được” này
mặt nó tái nhợt nhìn khuôn mặt lạnh lùng của hắn. sao…chỉ mới vài ngày
không gặp mà hắn đã trở nên nhưu thế này? Thâm sâu! Khó đoán. Hồi này nó nói đúng. Hắn khoogn độc ác! Mà là quá độc ác. Nó nửa cười nửa mếu nhìn hắn. thấy nó như sắp khóc đến nói, khuôn mặt xịu xuống, tái mét, Quân
lên tiếng đỡ giúp nó:
- tôi biết tổng giám Lê là người cầu toàn nhưng…cũng không cần quá khắt
khe như thế. Dù sao thì giám đốc Dương cũng là mới vào nhận chức. đối
với người mới mà nói thì bản kế hoạch này là cực kì xuất sắc
- nếu làm không được…thì tốt nhất đừng làm_hắn lạnh lùng
cả phòng im phăng phắc. hắn cũng chỉ mới tiếp quản tập đoàn Lê Thị mà
liên tiếp giúp cho cổ phiếu tập đoàn lên giá, đạt được những thành tựu
khiến người ta phải khâm phục. Không ngờ một con người đào hoa như hắn,
hằng nghày chỉ chơi, tưởng chừng như kém cỏi lại tài giỏi như vậy. hình
ảnh hắn mấy tuần nay liên tiếp đứng đầu các tờ báo. Hào hoa, phong nhã,
tài giỏi, mị hoặc. tất cả những