Insane
Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Bí Mật Tình Yêu Phố Angel

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3220041

Bình chọn: 7.5.00/10/2004 lượt.

ắng chạy tới chỗ Lăng Thần Huyền.

Tô Cơ đỡ Lăng Thần Huyền mồ hôi mồ kê nhễ nhãi đứng dậy, quan tâm hỏi:

"Lăng Thần Huyền! Cậu không sao chứ? Bị đánh vào đâu? Có đau không?"

"Đồ ngốc, đừng có động vào tôi, chắc tôi bị sái vai rồi!"

"Woa, Tiểu Huyền Huyền dũng cảm quá! Cứu được Tô Cơ! Hiểu Ảnh vỗ tay khen Tiểu Huyền Huyền nè!" Hiểu Ảnh cảm động vỗ tay bồm bộp.

"Chúng ta giải quyết xong việc ở đây rồi, mau đi thôi!" Lý Triết Vũ lấy tay quệt vệt máu dính trên trán, giục giã.

"Kim Nguyệt Dạ, Lý Triết Vũ, các cậu vẫn ổn chứ?" Nhìn quần áo bọn họ bị xé tanh bành, tôi lo lắng hỏi.

"Ừ, không sao!" Lý Triết Vũ mỉm cười gật đầu nhìn tôi.

"Vẫn sống nhăn!" Kim Nguyệt Dạ ngồi thụp bên cạnh Lý Triết Vũ, thốt ra một câu kì quặc.

Thoắt một cái, bầu không khí bỗng trở nên lúng túng, khó xử, tôi không biết phải làm gì bèn cúi đầu.

"Được rồi, tụi mình nhân lúc này rời khỏi đây thôi!" Lý Triết Vũ có vẻ hơi sốt ruột.

Đúng lúc ấy, cửa nhà kho bỗng nhiên xuất hiện hai mươi mấy tên dàn em của Hắc Long.

"Bọn mày tưởng thoát khỏi đây dễ lắm hả? Hắc Long đứng một bên cười nhạt nói.

"Hắc Long, em xin anh hãy tha cho bọn họ!"

Tiểu Di đứng một bên cầu xin, nước mắt giàn giụa, nhưng Hắc Long vẫn cứng đầu không nghe, dù có mười con trâu kéo cũng không thể làm hắn lung lay.

Sáu người chúng tôi đều thấy ớn lạnh, bởi vì chúng tôi đều rõ, vừa rồi chúng tôi đã dốc hết sức đánh bật hết mười mấy tên, nếu bây giờ Iại thêm hai mươi mấy tên nữa, chúng tôi chỉ còn cách ngoan ngoãn giơ tay chịu trói.

Nhưng tục ngữ có câu "Khổ tận cam lai", không đúng, phải là "Trong cái ruit có cái may", đúng thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, các chủ cảnh sát anh dũng đã tới kịp. Tiếng còi cảnh sát vang vọng lại mỗi lúc một gần.

"Hắc Long, hay là chúng ta giao kèo với nhau?" Kim Nguyệt Dạ bỗng dưng Iên, nói ra một câu làm tôi suýt há rách miệng.

"Giao kèo?" Hắc Long sốt ruột hỏi.

"Anh thả chúng tôi ra, chúng tôi sẽ làm chứng tập thể là anh không bắt cóc chúng tôi!"

"Kim Nguyệt Dạ! Cậu điên à? Việc gì phải giúp cái tên khùng đó?'" Tô Cơ gào Iên tức giận.

"Tôi ủng hộ Kim Nguvệt Dạ! Dù thế nào đi nữa, chúng ta hãy cho anh ấy một cơ hội, để anh ấy và Tiểu Di làm lại từ đâu!" Tôi bỗng nhiên hiểu ý của Kim Nguyệt Dạ.

"Nhưng mà Hựu Tuệ... "

"Ừm, tôl tán thành quyết định của Dạ và Hựu Tuệ!" Lý Triết Vũ mỉm cười rồi nhìn tôi gật đầu.

"Vũ và Dạ đã không có ý kiến gì thì tôi cũng vậy!" Lăng Thần Huyền nói với giọng hơi bất mãn.

"Yeah! Nếu tất cả mọi người đều ủng hộ Dạ và Hựu Tuệ thì Hiểu Ảnh cũng ủng hộ!"

"Mấy người đúng là..." Tô Cơ chu môi ra không nói nữa.

"Cảm ơn các em!" Tiểu Di cảm kích đi đến trước mặt chúng tôi, khẽ gật đầu cảm ơn.

"Ha ha ha ha!" Từ nãy đến giờ Hắc Long vẫn đứng yên vị không nhúc nhích, bỗng cười nghiêng ngả như một kẻ điên. "Tha thứ cho tôi ư? Tôi không cần các người phải thương hại! Cả đời Hắc Long này chưa hề cúi đầu trước ai, lần này cũng vậy!" Hắc Long nói xong, lấy một chiếc bật lửa từ trong túi ra, sau đó bật lên, ném vào đống thùng gỗ. Đống thùng gỗ khô, hơn nữa bên trong lại có nhiều giấy vụn nên bắt lửa rất nhanh, cháy bùng lên. Ngọn lửa hung dữ dần dần lan rộng. Chúng tôi ngẩn người ra, Kim Nguyệt Dạ xông lên phía trước, cởi chiếc áo khoác ra dập lửa.

Rồi cả Lý Triết Vũ cũng lao lên! Nhưng muộn mất rồi. Dù Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ có cố dập thế nào thì lửa vẫn cháy bừng bừng, các lúc bốc càng cao.

Tường nhà kho đều ốp bằng gỗ nên bén lửa nhanh kinh khủng.

"Mau chạy thôi! Mau chạy thôi!"

Tụi đàn em của Hắc Long thấy lửa cháy to, chạy tan loạn như chim vỡ tổ, lao như bay ra khỏi nhà kho. Trong lúc hỗn loạn, bọn họ hất đổ rất nhiều thùng gỗ, khiến cho lửa bén vào, càng cháy dữ dội hơn.

"Không xong rồi! Mau chạy thôi!" Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ chạy lại giục ầm lên.

"Còn Hắc Long thì sao?"

"Kệ hắn! Mau thoát khỏi đây trước đã!"

"Chị Tiểu Di! Mau kéo Hắc Long chạy ra cùng chúng em!" Tôi hốt hoảng.

Tiểu Di gật đầu, chạy tới kéo Hắc Long đang ngồi thất thần trên đất, nhưng anh ra nhất quyết không chịu đi. Kim Nguyệt Dạ chạy qua, dùng tay đấm một quả thật mạnh vào sau đầu Hắc Long. Hắc Long lăn ra ngất xỉu.

Kim Nguyệt Dạ nháy mắt, kéo Hắc Long dậy giao Tiểu Di. Tiểu Di kinh ngạc tròn xoe mắt nhìn.

"Tiểu Di, chỉ có chị mới cứu được anh ấy thoát khỏi địa ngục này, giúp anh ấy sống lại lần nữa!" Kim Nguyệt Dạ mỉm cười.

Tiểu Di nở nụ cười dịu dàng, cảm ơn Kim Nguyệt Dạ rồi dìu Hắc Long ra khỏi khu nhà kho.

"Còn chần chừ gì nữa, mau chạy thôi!" Lý Triết Vũ hối thúc.Tô Cơ và Hiểu Ảnh cùng dìu Lăng Thần Huyền đi. Còn Lý Triết Vũ và Kim Nguyệt Dạ mỗi người cầm một tay của tôi... Thế này... Thế này là sao?

Tôi ngơ ngác đứng đực ra nhìn bọn